jīng kǒu yǒu guī yàn
京口有归燕 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 曹勋 (cáo xūn)

春烟昼白春草绿,春水溶溶曲江曲。
吴宫梁苑尽灰飞,胡马骄嘶衔苜蓿。
萧条南国閟春愁,章台瑶室今茅屋。
中原民庶被毡裘,万室无人皆鼠伏。
子归何处定安巢,楚幕虽多易倾覆。
感君为君思建章,万户朱门缀珠玉。
当时天下尚无为,今日悲凉变何速。
感君歌,为君哭,汾阳已死淮阴族。
沉沉壮士听晨鸡,豺狼当路食人肉。
燕齐邹鲁化腥膻,番人走马鸣

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

chūn yān zhòu bái chūn cǎo lǜ , chūn shuǐ róng róng qǔ jiāng qū 。
wú gōng liáng yuàn jìn huī fēi , hú mǎ jiāo sī xián mù xu 。
xiāo tiáo nán guó bì chūn chóu , zhāng tái yáo shì jīn máo wū 。
zhōng yuán mín shù bèi zhān qiú , wàn shì wú rén jiē shǔ fú 。
zǐ guī hé chù dìng ān cháo , chǔ mù suī duō yì qīng fù 。
gǎn jūn wèi jūn sī jiàn zhāng , wàn hù zhū mén zhuì zhū yù 。
dāng shí tiān xià shàng wú wéi , jīn rì bēi liáng biàn hé sù 。
gǎn jūn gē , wèi jūn kū , fén yáng yǐ sǐ huái yīn zú 。
chén chén zhuàng shì tīng chén jī , chái láng dāng lù shí rén ròu 。
yàn qí zōu lǔ huà xīng shān , fān rén zǒu mǎ míng

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

春天的烟雾白绕,春草绿茵茵,春水在曲江河上柔柔地流淌。
吴宫和梁苑已经化为灰烬飘散,胡马得意地高嘶,嘴里含着苜蓿。
南国萧条,春天的忧愁笼罩着,曾经瑶台上华丽的宫殿如今变成茅草搭建的茅屋。
中原的百姓都披着毡裘,但万户之中却无人居住,都成了老鼠的巢穴。
你回到哪里安定巢穴呢?楚国的帷幕虽然众多,却很容易崩塌倾覆。
我感慨你为了国家的建章立意,让千万户朱门都镶嵌着珠宝。
当时的天下还没有尽为你而动,如今的悲凉变化之速何其之快。
我感叹你的歌,为你而哭,汾阳已经死去,淮阴的族人都无处栖身。
沉默的壮士们听着晨鸡的叫声,而豺狼却横行在路上,嚼食着人的肉。
燕国、齐国、邹国和鲁国的气味都已经化为腥膻之气,番人骑马奔驰,发出嘶鸣声。

总结:

这首古文描绘了春天的景象和南国的萧条,以及中原地区的动荡和灾难。诗人通过对吴、梁、楚、淮等地的描述,表现出对当时局势的忧虑和不安。他感叹中原民庶的贫苦和无奈,同时赞美了君主的建功立业。诗人也预示了一些战乱和悲剧的发生,呼吁民众团结起来面对困境。整首诗以春景作为背景,暗示着大地复苏之际仍伴随着动荡和忧虑。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者曹勋介绍:🔈

曹勋(一○九八?~一一七四),字公显,一作功显,阳翟(今河南禹州)人。以恩补承信郎,徽宗宣和五年(一一二三)赐同进士出身(《嘉定赤城志》卷三四),仍爲武官。靖康之变从徽宗北迁,至燕山,受密旨间行诣康王。高宗建炎元年(一一二七)至南京,以建言忤执政,出於外。绍兴十一年(一一四一),副刘光远使金,中途还,又充馆伴副使。未几,爲报谢副使使金,十二年至金,得请还梓宫及太后。十三年,兼枢密副都承旨。十五年奉祠。二十五年,起知合门事兼干办皇城司。二十九年,再爲称谢副使使金。三十年,提举万寿观(《建炎以来系年要录》卷一四一、一四二、一四四、一五○、一五三、一七○、一八五)。孝宗乾道七年(一一七一)起提举皇城... 查看更多>>

曹勋的诗:

曹勋的词:

  • 谒金门

    春待去。帘外连天飞絮。老大心情慵纵步...

  • 玉楼春

    昔年曾到神清洞。笑领希夷非夙梦。看时...

  • 饮马歌

    边头春未到。雪满交河道。暮沙明残照。...

  • 长寿仙促拍

    舜德日辉光,正初冬盛期。东朝喜、诞生...

  • 长寿仙促拍

    绛阙,正春光到时。当人日、诞芳仪。向...

  • 浣溪沙

    西苑烟光倚槛新。桃花艳艳静无尘。照溪...

  • 浣溪沙

    日上龙城散晓阴。琼芳堂下玉成林。江梅...

  • 酒泉子

    连面霜风。野馆山村逢至日,开怀欲酒杯...

  • 诉衷情

    人情世态饱经过。眼也见来多。忙中掉得...

  • 诉衷情

    得抽头处好抽头。等待几时休。贤且广张...

  • 曹勋宋词全集>>

相关诗词:

送韩仲文归京口 其一 (sòng hán zhòng wén guī jīng kǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 连文凤

有客京口号竹坡,苍然碧玉横清波。
凄凉駞陌走风雨,游尘飞扑征衫多。

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

扬子津望京口 (yáng zǐ jīn wàng jīng kǒu)

朝代:唐    作者: 孟浩然

北固临京口,夷山近海滨。
江风白浪起,愁杀渡头人。

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

登燕子坡前有一岩在江之旁如天台赤城名乌飞岩 (dēng yàn zi pō qián yǒu yī yán zài jiāng zhī páng rú tiān tāi chì chéng míng wū fēi yán)

朝代:宋    作者: 王十朋

坡名燕子燕思归,岩号乌飞乌倦飞。
云本无心聊出岫,风缘有口故吹衣。

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

春日思旧游寄南徐从事刘三复 (chūn rì sī jiù yóu jì nán xú cóng shì liú sān fù)

朝代:唐    作者: 许浑

风暖曲江花半开,忽思京口共衔杯。
湘潭云尽暮山出,巴蜀雪消春水来。
怀玉尚悲迷楚塞,捧金犹羡乐燕台。
蓟门高处极归思,陇鴈北飞双燕回。

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

寄京口使君 (jì jīng kǒu shǐ jūn)

朝代:宋    作者: 吕本中

使君镇京口,隐若一长城。
诗律有同社,溪山聊主盟。
嚣尘不挂念,鸥鸟自忘情。
曾记贫交否,衰颓判此生。

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

入乔口 (rù qiáo kǒu)

朝代:唐    作者: 杜甫

漠漠旧京远,迟迟归路赊。
残年傍水国,落日对春华。
树蜜早蠭乱,江泥轻燕斜。
贾生骨已朽,凄恻近长沙。

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

新燕忆女弟京娘 (xīn yàn yì nǚ dì jīng niáng)

朝代:宋    作者: 张玉娘

三月江南绿正肥,阴阴深院燕初归。
乱衔飞絮营新垒,闲逐花香避绣帏。
却笑秋风红缕在,独怜旧事玉京非。
兰闺终日流清泪,愧尔双飞拂落晖。

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

二月廿九日收宗玉弟京口书还家有日喜而赋诗 (èr yuè niàn jiǔ rì shōu zōng yù dì jīng kǒu shū huán jiā yǒu rì xǐ ér fù shī)

朝代:宋    作者: 徐瑞

半岁无书界我胸,短蓬念汝过残冬。
官情但可京口酒,客梦应随浮玉钟。
弃纵向来缘底事,妍粧今日为谁容。
书来賸喜归期近,伴我清吟倚老松。

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

追和戊寅岁上元 (zhuī hé wù yín suì shàng yuán)

朝代:宋    作者: 苏轼

宾鸿社燕巧相违,白鹤峰头白板扉。
石建方欣洗牏厠,姜庞不解叹蠨蝛。
一龛京口嗟春梦,万炬钱塘忆夜归。
合浦卖珠无复有,当年笑我泣牛衣。

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

燕口洞 (yàn kǒu dòng)

朝代:宋    作者: 田霖

燕口龙泓气象清,钱真此处有遗灵。
仙兄去後师犹在,女弟回时户已扃。
云片尚如披白练,泉声长似诵黄庭。
碧桃花发菖蒲紫,留与人间作画屏。

平平仄仄平仄仄,平仄○○仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平平仄,平平仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄仄平仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄平仄仄。

动物