jì yóu dìng fū
寄游定夫 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 杨时 (yáng shí)

忆昨相逢凤山趾,驹隙駸駸余半纪。
君趋乌府近清光,陆海惊涛涨天起。
云帆大舸半摧溺,舣岸得全诚偶尔。
我时捧檄赴京渚,放浪江湖一浮蚁。
谈书考古老无用,哺啜糟醨咀糠粃。
东归虽复有民社,为米折腰良可耻。
市朝纷纷真羿彀,朔干燕弧不容拟。
投身中地竟谁免,未信棘端能扞矢。
重楼百尺卧玄德,问舍求田不须鄙。
早岁结邻初有约,齿豁头童今老矣。
筑田预想傍田庐,负耒耦耕何日始。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

yì zuó xiāng féng fèng shān zhǐ , jū xì qīn qīn yú bàn jì 。
jūn qū wū fǔ jìn qīng guāng , lù hǎi jīng tāo zhǎng tiān qǐ 。
yún fān dà gě bàn cuī nì , yǐ àn dé quán chéng ǒu ěr 。
wǒ shí pěng xí fù jīng zhǔ , fàng làng jiāng hú yī fú yǐ 。
tán shū kǎo gǔ lǎo wú yòng , bǔ chuò zāo lí zuǐ kāng bǐ 。
dōng guī suī fù yǒu mín shè , wèi mǐ zhé yāo liáng kě chǐ 。
shì cháo fēn fēn zhēn yì gòu , shuò gān yàn hú bù róng nǐ 。
tóu shēn zhōng dì jìng shuí miǎn , wèi xìn jí duān néng hàn shǐ 。
chóng lóu bǎi chǐ wò xuán dé , wèn shè qiú tián bù xū bǐ 。
zǎo suì jié lín chū yǒu yuē , chǐ huō tóu tóng jīn lǎo yǐ 。
zhù tián yù xiǎng bàng tián lú , fù lěi ǒu gēng hé rì shǐ 。

寄游定夫

—— 楊時

憶昨相逢鳳山趾,駒隙駸駸餘半紀。
君趨烏府近清光,陸海驚濤漲天起。
雲帆大舸半摧溺,艤岸得全誠偶爾。
我時捧檄赴京渚,放浪江湖一浮蟻。
談書考古老無用,哺啜糟醨咀糠粃。
東歸雖復有民社,爲米折腰良可恥。
市朝紛紛真羿彀,朔幹燕弧不容擬。
投身中地竟誰免,未信棘端能捍矢。
重樓百尺卧玄德,問舍求田不須鄙。
早歲結鄰初有約,齒豁頭童今老矣。
築田預想傍田廬,負耒耦耕何日始。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

yì zuó xiāng féng fèng shān zhǐ , jū xì qīn qīn yú bàn jì 。
jūn qū wū fǔ jìn qīng guāng , lù hǎi jīng tāo zhǎng tiān qǐ 。
yún fān dà gě bàn cuī nì , yǐ àn dé quán chéng ǒu ěr 。
wǒ shí pěng xí fù jīng zhǔ , fàng làng jiāng hú yī fú yǐ 。
tán shū kǎo gǔ lǎo wú yòng , bǔ chuò zāo lí zuǐ kāng bǐ 。
dōng guī suī fù yǒu mín shè , wèi mǐ zhé yāo liáng kě chǐ 。
shì cháo fēn fēn zhēn yì gòu , shuò gān yàn hú bù róng nǐ 。
tóu shēn zhōng dì jìng shuí miǎn , wèi xìn jí duān néng hàn shǐ 。
chóng lóu bǎi chǐ wò xuán dé , wèn shè qiú tián bù xū bǐ 。
zǎo suì jié lín chū yǒu yuē , chǐ huō tóu tóng jīn lǎo yǐ 。
zhù tián yù xiǎng bàng tián lú , fù lěi ǒu gēng hé rì shǐ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
忆起昔日在凤山相遇,如今已过去了半个纪元。你快步赶往乌府,靠近清朗的光明地,陆地和海洋的巨大波涛惊天而起。云帆的大船有一半沉没,只有靠着岸才幸运地保全了。而我曾经带着奏折前往京渚,如今却在江湖中自由漂泊,像一只漂浮的蚁虫。谈论古书和考古似乎毫无用处,只有品尝糟醨和咀嚼粗粮才是现实。虽然东归还有国家和社会,但为了一份米食屈膝乞怜实在可耻。城市里纷纷出现弓箭和箭羽,边疆的战士手持长弓,没有什么能比得上。投身于中原,最终谁能逃脱,还不能肯定是否能够躲过荆棘上的尖刺来抵挡箭矢。重楼高达百尺,就算躺在玄德府中,问房求田也不应该被轻视。早年和邻居结下的约定,如今已是老年,齿齿豁然成童。建起田地盼望着靠近田庐,何时才能背负耒耜,开始耕种呢?
全文总结:文章回忆了过去和现在的对比,表达了对时光流逝的感叹。描绘了作者和朋友的生活境遇,以及对社会现状的反思。同时也表达了对自由和自立的渴望。文中蕴含着对现实困境和社会矛盾的思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杨时介绍:🔈

杨时(一○五三~一一三五),字中立,学者称龟山先生,南剑州将乐(今属福建)人。神宗熙宁九年(一○七六)进士,调官不赴,先後从程颢、程颐学,世传有“程门立雪”之佳话。年四十後始出,历知浏阳、余杭、萧山县,张舜民荐爲荆州教授。徽宗宣和中,召爲秘书郎,未几除迩英殿说书。钦宗靖康元年(一一二六),除右谏议大夫兼侍讲,又兼国子祭酒,力排和议。乞致仕,提举崇福宫。高宗即位,除工部侍郎兼侍读,以龙图阁直学士提举洞霄宫,致仕。着书讲学,东南学者推爲程氏正宗。绍兴五年卒,年八十三。谥文靖。有《龟山集》。事见清毛念特《宋儒龟山杨先生年谱》,《宋史》卷四二八有传。杨时诗,以影印文渊阁《四库全书》本《龟山集》爲底本... 查看更多>>

杨时的诗:

相关诗词:

寄游定夫 其二 (jì yóu dìng fū qí èr)

朝代:宋    作者: 杨时

萧条清颍一茅庐,魂梦长怀与子俱。
五里桥西杨柳路,可能鞭马复来无。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

寄游定夫 其一 (jì yóu dìng fū qí yī)

朝代:宋    作者: 杨时

绦帷燕侍每从容,一听微言万虑空。
却愧犹悬三釜乐,未能终此挹清风。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

范元长寄示刘野夫满庭芳曲因用其语戏呈 (fàn yuán cháng jì shì liú yě fū mǎn tíng fāng qū yīn yòng qí yǔ xì chéng)

朝代:宋    作者: 赵鼎

暮年身计酒葫芦,定是前身刘野夫。
他日烂柯山下见,俨然一部黒髭须。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

别游定夫 (bié yóu dìng fū)

朝代:宋    作者: 杨时

黾勉吾将仕,谋身力已分。
漆雕惭未信,子夏又离羣。
惨淡交情重,间关道路勤。
至言宜远寄,孤陋愿频闻。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

寄夫 (jì fū)

朝代:唐    作者: 郭绍兰

我壻去重湖,临窗泣血书。
殷勤凭燕翼,寄与薄情夫。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

寄胥直夫 (jì xū zhí fū)

朝代:宋    作者: 项安世

江上岁云暮,风波无定时。
天寒归鹤早,水阔到船迟。
老去颇谙事,病来仍废诗。
愿君逢驿使,寄赠小梅枝。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

诫子弟词 其二 (jiè zǐ dì cí qí èr)

朝代:宋    作者: 陆九韶

听听听听听听听,衣食生身天付定。
酒肉贪多折人寿,经营太甚违天命。
定定定定定定定。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

送陈忠玉兼寄尹梦得黄仲通并寄季通侄五首 其五 (sòng chén zhōng yù jiān jì yǐn mèng dé huáng zhòng tōng bìng jì jì tōng zhí wǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 张嵲

君归多问尹夫子,病後新诗定益工。
鸿雁南来书不到,想应全未废书空。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

呈宜之兄八首 其六 (chéng yí zhī xiōng bā shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 赵蕃

书中道何似,诗有林霏寄。
怪其句律工,定自工夫至。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。

寄清旷邓隠夫 (jì qīng kuàng dèng yǐn fū)

朝代:宋    作者: 艾性夫

去年菊里辱经过,秋思萧萧又草坡。
兵火东南关气数,交游湖海隔风波。
书缘辟乱经年少,诗想忧时近日多。
倘有鳞鸿幸相寄,青灯无奈忆君何。

仄仄○平仄平仄,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平○仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。