jì dīng zhōng yǔn
寄丁中允 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王安石 (wáng ān shí)

人生九州闲,泛泛水中木。
漂浮随风波,邂逅得相触。
始我与夫子,得官同一州。
相逢皆偶然,情义乃绸缪。
我於人事疏,而子久矣修。
磨砻以成我,德大不可酬。
乖离今六年,念子未尝休。
岂不道相逢,但得顷刻留。
欢喜不满顔,长年抱离忧。
古人有所思,千里驾车牛。
如何咫尺间,而不与予游。
顾惜五斗米,无辜自拘囚。
念彼磊落者,心顔两惭羞。
剡山碧榛榛,剡水日夜流。
山行苦无巇,水浅亦可舟。
使君子所善,来檄自可求。
何时子来意,待子南山头。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

rén shēng jiǔ zhōu xián , fàn fàn shuǐ zhōng mù 。
piāo fú suí fēng bō , xiè hòu dé xiāng chù 。
shǐ wǒ yǔ fū zǐ , dé guān tóng yī zhōu 。
xiāng féng jiē ǒu rán , qíng yì nǎi chóu móu 。
wǒ wū rén shì shū , ér zǐ jiǔ yǐ xiū 。
mó lóng yǐ chéng wǒ , dé dà bù kě chóu 。
guāi lí jīn liù nián , niàn zǐ wèi cháng xiū 。
qǐ bù dào xiāng féng , dàn dé qǐng kè liú 。
huān xǐ bù mǎn yán , cháng nián bào lí yōu 。
gǔ rén yǒu suǒ sī , qiān lǐ jià chē niú 。
rú hé zhǐ chǐ jiān , ér bù yǔ yǔ yóu 。
gù xī wǔ dòu mǐ , wú gū zì jū qiú 。
niàn bǐ lěi luò zhě , xīn yán liǎng cán xiū 。
yǎn shān bì zhēn zhēn , yǎn shuǐ rì yè liú 。
shān xíng kǔ wú xī , shuǐ qiǎn yì kě zhōu 。
shǐ jūn zǐ suǒ shàn , lái xí zì kě qiú 。
hé shí zǐ lái yì , dài zǐ nán shān tóu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
人生在九州茫茫漫游,像水中飘浮的木头一般。随着风浪漂泊,偶然间相遇,才得以相互触及。从最初我与夫子相遇,共同得到一官职在同一个州。相逢都是偶然,情义却是无比珍贵。

我在人事方面并不熟悉,而夫子修行已久,言行道德深受人敬。他耐心地教导我,使我受益匪浅,无以回报他的大德。

如今我们已经分隔六年,但我对夫子的思念从未停歇。可惜相逢的机会如此短暂,只能留下片刻的欢乐,长年抱着离别的忧伤。

古人曾有所思,驱车千里,就为了心爱之人。然而,为何仅仅一咫尺之隔,却不能与你共游。我不舍得把五斗米白白浪费,但无辜地囚禁着自己。想起那些磊落豪杰,我内心感到羞愧。

剡山郁郁葱葱,剡水日夜不停流淌。爬山虽辛苦,水浅也可乘舟而行。只要使君子欣赏我,我愿意前去投寻。何时你有意前来,我将等待在南山头。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王安石介绍:🔈

王安石(一○二一~一○八六),字介甫,晚号半山,抚州临川(今属江西)人。仁宗庆历二年(一○四二)进士。历签书淮南判官、知鄞县、通判舒州,召爲群牧判官。出知常州,移提点江东刑狱。嘉佑三年(一○五八),入爲度支判官,献万言书极陈当世之务。六年,知制诰。英宗治平四年(一○六七),出知江宁府。寻召爲翰林学士。神宗熙宁二年(一○六九),除参知政事,推行新法。次年,拜同中书门下平章事。七年,因新法迭遭攻击,辞相位,以观文殿学士知江宁府。八年,复相。九年,再辞,以镇南军节度使、同平章事判江宁府。十年,免府任,爲集禧观使,居江宁锺山。元丰元年(一○七八),封舒国公。後改封荆。哲宗元佑元年卒,年六十六。赠太傅。... 查看更多>>

王安石的诗:

王安石的词:

  • 桂枝香

    登临送目。正故国晚秋,天气初肃。千里...

  • 甘露歌

    折得一枝香在手。人间应未有。疑是经春...

  • 甘露歌

    尽日含毫难比兴。都无色可并。万里晴天...

  • 甘露歌

    天寒日暮山谷里。的砾愁成水。池上渐多...

  • 菩萨蛮

    数家茅屋闲临水。单衫短帽垂杨里。今日...

  • 渔家傲

    灯火已收正月半。山南山北花撩乱。闻说...

  • 渔家傲

    平岸小桥千嶂抱。柔蓝一水萦花草。茅屋...

  • 雨霖铃

    孜孜。向无明里、强作窠窟。浮名浮利何...

  • 清平乐

    云垂平野。掩映竹篱茅舍。阒寂幽居实潇...

  • 浣溪沙

    百亩中庭半是苔。门前白道水萦回。爱闲...

  • 王安石宋词全集>>

相关诗词:

奉赠王中允 (fèng zèng wáng zhōng yǔn)

朝代:唐    作者: 杜甫

中允声名久,如今契阔深。
共传收庾信,不比得陈琳一病缘明主,三年独此心。
穷愁应有作,试诵白头吟。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

台上 (tái shàng)

朝代:宋    作者: 陈允平

客舍新移近鲁台,翛然一榻少尘埃。
丁宁黄耳休惊吠,不是闲人定不来。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

西湖吴中允坟生芝草 (xī hú wú zhōng yǔn fén shēng zhī cǎo)

朝代:宋    作者: 赵拚

中允寿龄尊,人亡德尚存。
无根彼芝草,为瑞此松坟。
往行称乡井,遗荣付子孙。
灵苗岂虚设,所应在高门。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

崧高诗为九江赵使君寿 其五 (sōng gāo shī wèi jiǔ jiāng zhào shǐ jūn shòu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 杨冠卿

之纲之纪,允文允武。
荆舒是惩,四方无侮。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

丁谓 其二 (dīng wèi qí èr)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

钦若奬丁丁陷若,谓之厚演演挤丁。
势交利合皆如此,说与金陵老子听。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

魏京诗 其四 (wèi jīng shī qí sì)

朝代:宋    作者: 刘敞

匪允命之,亦章庆之。
匪允服之,亦保育之。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

孙希汲出示所和杜允迪二诗因次韵并寄允迪以当别後一笑 (sūn xī jí chū shì suǒ hé dù yǔn dí èr shī yīn cì yùn bìng jì yǔn dí yǐ dāng bié hòu yī xiào)

朝代:宋    作者: 郭印

草木藏春柳报先,谁将苍驭快如鞭。
夜中一雨知无价,陌上三农庆有年。
玉糁寒林梅委地,浪翻平野麦连天。
阴阳燮理非吾事,新岁调和岂偶然。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

寄赵庆御 (jì zhào qìng yù)

朝代:宋    作者: 陈允平

十年一别双溪路,君自江南我浙东。
彼此有书无雁寄,只应清梦与君同。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

秋夜寄远 (qiū yè jì yuǎn)

朝代:宋    作者: 张耒

秋晚萧条风露清,星河耿耿漏丁丁。
只应新月频相见,长向玉楼东畔生。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

秋夜曲 (qiū yè qǔ)

朝代:唐    作者: 张仲素

丁丁漏水夜何长,漫漫轻云露月光。
秋逼暗虫通夕响,征衣未寄莫飞霜。

平平仄平○,仄仄仄○仄。
○平平平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平平仄平,平仄仄平○。
仄平平仄○,平仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄仄仄平。
平○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄○仄○。
平仄仄仄平,○平仄○平。
仄平仄仄○,平仄仄平平。
○平仄仄○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

秋天 闺怨 思念