hé nán táng yí lín dān yán gǔ fēng shí dān yán guǎn jiāo wài
和南塘贻林丹岩古风时丹岩馆郊外 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 卫宗武 (wèi zōng wǔ)

丹岩今良士,南塘古当时。
馆餐未有适,义图以助之。
渠渠推毂心,终莫副所思。
遇合各有缘,天只非人为。
裴回明月枝,乃在海一涯。
一字以拔人,我惭蔡子尼。
遂使文字交,远迈为人师。
骚坛不可即,比兴安所施。
唱酬怀旧章,绚若辞藻摛。
细玩二君咏,形神坐欲驰。
踪迹有聚散,情意无盈亏。
非晚即簪盍,宁久成诀离。
停云思亲友,且和渊明诗。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。

dān yán jīn liáng shì , nán táng gǔ dāng shí 。
guǎn cān wèi yǒu shì , yì tú yǐ zhù zhī 。
qú qú tuī gū xīn , zhōng mò fù suǒ sī 。
yù hé gè yǒu yuán , tiān zhī fēi rén wéi 。
péi huí míng yuè zhī , nǎi zài hǎi yī yá 。
yī zì yǐ bá rén , wǒ cán cài zǐ ní 。
suì shǐ wén zì jiāo , yuǎn mài wèi rén shī 。
sāo tán bù kě jí , bǐ xīng ān suǒ shī 。
chàng chóu huái jiù zhāng , xuàn ruò cí zǎo chī 。
xì wán èr jūn yǒng , xíng shén zuò yù chí 。
zōng jì yǒu jù sàn , qíng yì wú yíng kuī 。
fēi wǎn jí zān hé , níng jiǔ chéng jué lí 。
tíng yún sī qīn yǒu , qiě hé yuān míng shī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

丹岩今有好士,南塘昔有古人时。
宴飨未有适宜场,义图愿助其来补。
渠渠推心挤脑筋,终究难以实现所思。
缘分相逢各有因,天意不是人力为。
裴回明月下丛枝,就在海边一隅停驻。
一篇文章能脱颖而出,我自愧不及蔡子尼。
于是文字交流开始,遥遥领先成为人师。
骚坛不可轻易攀登,比兴之艺须静心体悟。
吟咏回响怀旧章,华美如词藻斑斓。
细细品味两位君子的赞颂,形神之间已欲驰骋。
踪迹有聚散,情意无满减。
若不是夜晚或冠带离去,宁愿久久相依。
停住心中思念亲友,且来颂扬渊明的诗篇。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卫宗武介绍:🔈

卫宗武(?~一二八九),字淇父,自号九山,华亭(今上海松江)人。出身世家,理宗淳佑间曾爲朝官,出知常州。未几,“自毘陵投绂归垂三十载”(本集卷五《刘药庄诗集序》)。卒於元世祖至元二十六年,年逾八十。有《秋声集》,都爲退居後所作,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲六卷,其中诗四卷。事见本集卷首元至元甲午重九日张之翰序。 卫宗武诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,酌校残本《永乐大典》。馆臣漏辑诗三首,附於卷末。 查看更多>>

卫宗武的诗:

  • 理学

    寥寥二千载,道统几欲坠。濂洛暨关中,...

  • 君道

    勳华相授受,谟典所具述。其要在厥中,...

  • 伊周

    誓征黜夏命,武成有商邑。惟王弗率祖,...

  • 汉文帝

    恺悌而爱人,恭俭以持己。府库有余财,...

  • 隋炀帝

    方其为储贰,用智固已谲。及夫据大器,...

  • 留侯

    狙击岂良图,命几危博浪。既受黄石书,...

  • 二疏

    二君耸高致,今古知敬慕。勇退人所难,...

  • 孔明

    龙卧而长吟,胸次抱奇伟。立心不北向,...

  • 荀彧

    曹公初见奇,直以子房许。制胜算无遗,...

  • 韩延之

    刘公复晋祚,功成萌异志。网罗欲用才,...

  • 卫宗武诗全集>>

卫宗武的词:

相关诗词:

炼丹井 (liàn dān jǐng)

朝代:宋    作者: 陈岩

闲中惟有高低枕,老去宁无内外丹。
千载稚川今往矣,谁言古井不生澜。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。

冬至後四日修供罗汉岩因访丹霞本老成四绝句 其一 (dōng zhì hòu sì rì xiū gòng luó hàn yán yīn fǎng dān xiá běn lǎo chéng sì jué jù qí yī)

朝代:宋    作者: 李纲

道人眼静绝空花,岩壑萧然物外家。
十载闻名今始到,庞公真是访丹霞。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。

题碧岩二首 其二 (tí bì yán èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 包恢

碧岩只在丹霞里,丹碧从他色自殊。
我断不随他境转,身心一定誓无渝。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。

炼丹台 (liàn dān tái)

朝代:唐    作者: 吕岩

谁筑斯台学炼丹?丹成飞上紫云端。
空余遗址在人世,满目青山碧草寒。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。

西岩寺 (xī yán sì)

朝代:宋    作者: 于石

丹崖翠壁数千尺,绝顶僧房三四间。
老树倚岩岩倚屋,白云飞去又飞还。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。

游真岩 (yóu zhēn yán)

朝代:宋    作者: 沈说

一径入松林,真岩峭莫寻。
山空泉自落,日出地长阴。
鹤去仙台浄,丹成古井深。
残碑看未了,屋角转幽禽。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。

金鷄岩 (jīn jī yán)

朝代:宋    作者: 林锡翁

几载修真洞里人,只凭啁哳报天明。
丹成不逐刘安去,只在岩头唱五更。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。

谢赐丹桂 (xiè cì dān guì)

朝代:宋    作者: 曹勋

秋入幽岩桂影团,香深粟粟照林丹。
应随西母瑶池晓,染得朝霞下广寒。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。

霅山和丹岩晚春韵 其八 (zhà shān hé dān yán wǎn chūn yùn qí bā)

朝代:宋    作者: 卫宗武

未许归船转柁牙,爱山犹恋自山家。
牡丹开尽春无几,狼籍东风杨柳花。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。

捣药岩世传昔人炼丹得道今隠於此山下土中时得丹粒服之愈疾 (dǎo yào yán shì chuán xī rén liàn dān dé dào jīn yǐn wū cǐ shān xià tǔ zhōng shí dé dān lì fú zhī yù jí)

朝代:宋    作者: 李复

超世犹存救世心,深山相遇不知名。
岩前时得丹砂粒,云里尝闻玉杵声。
汩汩流光愁易促,冥冥浊劫苦难清。
如何为我开灵鼎,徧使苍生病骨轻。

平平平平仄,平平仄○平。
仄平仄仄仄,仄平仄仄平。
平平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平仄平仄○。
平平○○仄,○○平平平。