hé lǐ gōng zé tí xiàng guó sì huài bì shān shuǐ gē
和李公择题相国寺坏壁山水歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘攽 (liú bān)

苍山本自千万丈,怪尔断落盈尺中。
枯松挂崖正矫矫,白云出谷方溶溶。
忆昨高秋十日雨,百川涌溢腾蛟龙。
丹青坏劫不可驻,金碧拂地俱成空。
人间流落万余一,掇拾补缀几无从。
当时画手合衆妙,得此诚是第一工。
松阴行人何草草,秃帻小盖马色骢。
长涂未竟不得息,啸歌正尔来悲风。
巨灵擘华疏黄河,夸娥移山开汉东。
海波芥子互出没,大雄游戏神与通。
我今与君未尝觉,指视壁画将无同。
新诗飘飘脱俗格,得闲会复来从容。

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

cāng shān běn zì qiān wàn zhàng , guài ěr duàn luò yíng chǐ zhōng 。
kū sōng guà yá zhèng jiǎo jiǎo , bái yún chū gǔ fāng róng róng 。
yì zuó gāo qiū shí rì yǔ , bǎi chuān yǒng yì téng jiāo lóng 。
dān qīng huài jié bù kě zhù , jīn bì fú dì jù chéng kōng 。
rén jiān liú luò wàn yú yī , duō shí bǔ zhuì jǐ wú cóng 。
dāng shí huà shǒu hé zhòng miào , dé cǐ chéng shì dì yī gōng 。
sōng yīn xíng rén hé cǎo cǎo , tū zé xiǎo gài mǎ sè cōng 。
cháng tú wèi jìng bù dé xī , xiào gē zhèng ěr lái bēi fēng 。
jù líng bò huá shū huáng hé , kuā é yí shān kāi hàn dōng 。
hǎi bō jiè zǐ hù chū mò , dà xióng yóu xì shén yǔ tōng 。
wǒ jīn yǔ jūn wèi cháng jué , zhǐ shì bì huà jiāng wú tóng 。
xīn shī piāo piāo tuō sú gé , dé xián huì fù lái cóng róng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
苍山高耸,原本高达千万丈,怎么会突然断裂只有一尺余下。

干枯的松树悬挂在崖壁上,姿态傲然挺拔,白云从山谷间升腾而起。

记得那个高秋的十日连绵雨,百川汇集涌溢,形成汹涌澎湃的大龙。

精心描绘的画作被劫毁,不得停留留连,原本金碧辉煌的画面如今变得空无一物。

在人世间流浪的人有万千,他们无从拾取和修补。

当时画家们技艺高超,得到的赞誉实至名归。

松树的阴影下,行人匆匆而过,一个个身穿简朴的衣裳,马匹的颜色是红棕的。

长涂未完成,无法停息,而啸歌正迎来悲伤的风。

巨灵破开了华丽的黄河,娥皇移动山岳,打开了汉水东流的道路。

海浪如同芥子一般出没,大雄嬉戏着与神灵相通。

我与你们直到现在都未曾觉察,指望观看壁画却已变得与他们不同。

新诗飘逸超脱,得到闲暇时再来从容欣赏。

《和李公择题相国寺坏壁山水歌》这首诗由刘攽创作,以其深刻的山水意境和对自然景物的抒发情感而著名。这首诗可以分为以下几个

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘攽介绍:🔈

刘攽(一○二三~一○八九),字贡父,号公非,临江新喻(今江西新余)人。与兄敞同举仁宗庆历六年(一○四六)进士,历仕州县二十年始爲国子监直讲。神宗熙宁中判尚书考功、同知太常礼院。因考试开封举人时与同院官争执,爲御史所劾,又因致书王安石反对青苗法,贬泰州通判。迁知曹州,爲京东转运使,知兖、亳二州。吴居厚代京东转运使,奉行新法,追咎攽在职废弛,贬监衡州盐仓。哲宗即位,起居襄州,入爲秘书少监,以疾求知蔡州。在蔡数月,召拜中书舍人。元佑四年卒(《续资治通监长编》卷四二三),年六十七。刘攽精邃经学、史学,《宋史》本传称着书百卷(《宋史·艺文志》、《文献通考》作六十卷),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》所载,... 查看更多>>

刘攽的诗:

相关诗词:

题郴阳道中一古寺壁二绝 其二 (tí chēn yáng dào zhōng yī gǔ sì bì èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 秦观

哀歌巫女隔祠丛,饥鼠相追坏壁中。
北客念家浑不睡,荒山一夜雨吹风。

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

题景焕画应天寺壁天王歌 (tí jǐng huàn huà yìng tiān sì bì tiān wáng gē)

朝代:唐    作者: 欧阳炯

锦城东北黄金地,故迹何人兴此寺。
白眉长老重名公,曾识会稽山处士。
寺门左壁图天王,威仪部从来何方。
鬼神怪异满壁走,当檐飒飒生秋光。
我闻天王分理四天下,水晶宫殿琉璃瓦。
彩杖时驱狒

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

和李公择赴历下道中杂咏十二首 梁山泊见荷花忆吴兴五绝 其一 (hé lǐ gōng zé fù lì xià dào zhōng zá yǒng shí èr shǒu liáng shān bó jiàn hé huā yì wú xīng wǔ jué qí yī)

朝代:宋    作者: 苏辙

南国家家漾彩

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

题广爱寺楞伽山 (tí guǎng ài sì léng jiā shān)

朝代:唐    作者: 李琪

善高天外远,方丈海中遥。
自有山神护,应无劫火烧。
坏文侵古壁,飞剑出寒霄。
何似苍苍色,严妆十七朝。

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

题天竺寺壁 (tí tiān zhú sì bì)

朝代:宋    作者: 李天才

走杀东头供奉官,御香频降雨犹悭。
相公端坐都堂里,天竺观音又下山。

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

题洛阳寺壁 (tí luò yáng sì bì)

朝代:宋    作者: 李建中

杉松倒涧雪霜乾,屋壁麝煤风雨寒。
我亦平生有书癖,一回入寺一回看。

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

自题像 (zì tí xiàng)

朝代:宋    作者: 释可观

维摩诘不坏於身,而随一相老竹庵。
坏与不坏,初无欠长。
到处江山风月,不是这个伎俩。

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

中书壁画山水 (zhōng shū bì huà shān shuǐ)

朝代:唐    作者: 李林甫

八载忝司存。
(见《全唐诗》卷一一八孙逖《奉和李右相中书壁画山水》注引)。

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

十一月七日东山省坟因思先子昔年题壁有山光水色两依依之句,旧屋已坏墨迹不留山水依然感叹不已因成一绝 (shí yī yuè qī rì dōng shān shěng fén yīn sī xiān zǐ xī nián tí bì yǒu shān guāng shuǐ sè liǎng yī yī zhī jù , jiù wū yǐ huài mò jì bù liú shān shuǐ yī rán gǎn tàn bù yǐ yīn chéng yī jué)

朝代:宋    作者: 王十朋

松楸一见一伤心,亭院凄凉惨树阴。
记得先君旧题壁,水光山色恨难禁。

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

题李十八黄龙寺画壁 (tí lǐ shí bā huáng lóng sì huà bì)

朝代:宋    作者: 苏辙

胸次峥嵘落笔端,壁题留与老夫看。
枯槎尚倚春风力,苍竹从来自岁寒。

○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平○仄仄,仄平仄仄平○○。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平○。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄平○仄平平平。
仄平仄平○平平,平平平平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄○仄仄平○平。

动物