guò hàn gù chéng
过汉故城 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王绩 (wáng jì)

大汉昔未定,强秦犹擅场。
中原逐鹿罢,高祖郁龙骧。
经始谋帝坐,兹焉壮未央。
规模穷栋宇,表里浚城隍。
羣后崇长乐,中朝增建章。
钩陈被兰錡,乐府奏芝房。
翡翠明珠帐,鸳鸯白玉堂。
清晨宝鼎食,闲夜郁金香。
天马来东道,佳人倾北方。
何其赫隆盛,自谓保灵长。
历数有时尽,哀平嗟不昌。
冰坚成巨猾,火德遂颓纲。
奥位匪虚校,贪天竟速亡。
魂神吁社稷,豺虎鬬岩廊。
金狄移灞岸,铜盘向洛阳。
君王无处所,年代几荒凉。
宫阙谁家域,蓁芜罥我裳。
井田唯有草,海水变为桑。
在昔高门内,於今岐路傍。
余基不可识,古墓列成行。
狐兔惊魍魉,鸱鴞吓獝狂。
空城寒日晚,平野暮云黄。
烈烈焚青棘,萧萧吹白杨。
千秋幷万岁,空使咏歌伤。

仄仄仄仄仄,平平○仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,○平平仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。

dà hàn xī wèi dìng , qiáng qín yóu shàn chǎng 。
zhōng yuán zhú lù bà , gāo zǔ yù lóng xiāng 。
jīng shǐ móu dì zuò , zī yān zhuàng wèi yāng 。
guī mó qióng dòng yǔ , biǎo lǐ jùn chéng huáng 。
qún hòu chóng cháng lè , zhōng cháo zēng jiàn zhāng 。
gōu chén bèi lán qí , yuè fǔ zòu zhī fáng 。
fěi cuì míng zhū zhàng , yuān yāng bái yù táng 。
qīng chén bǎo dǐng shí , xián yè yù jīn xiāng 。
tiān mǎ lái dōng dào , jiā rén qīng běi fāng 。
hé qí hè lóng shèng , zì wèi bǎo líng cháng 。
lì shǔ yǒu shí jìn , āi píng jiē bù chāng 。
bīng jiān chéng jù huá , huǒ dé suì tuí gāng 。
ào wèi fěi xū xiào , tān tiān jìng sù wáng 。
hún shén xū shè jì , chái hǔ dòu yán láng 。
jīn dí yí bà àn , tóng pán xiàng luò yáng 。
jūn wáng wú chù suǒ , nián dài jǐ huāng liáng 。
gōng quē shuí jiā yù , zhēn wú juàn wǒ shang 。
jǐng tián wéi yǒu cǎo , hǎi shuǐ biàn wèi sāng 。
zài xī gāo mén nèi , wū jīn qí lù bàng 。
yú jī bù kě shí , gǔ mù liè chéng xíng 。
hú tù jīng wǎng liǎng , chī xiāo xià xù kuáng 。
kōng chéng hán rì wǎn , píng yě mù yún huáng 。
liè liè fén qīng jí , xiāo xiāo chuī bái yáng 。
qiān qiū bìng wàn suì , kōng shǐ yǒng gē shāng 。

动物 动物

過漢故城

—— 王績

大漢昔未定,強秦猶擅場。
中原逐鹿罷,高祖鬱龍驤。
經始謀帝坐,茲焉壯未央。
規模窮棟宇,表裏浚城隍。
羣后崇長樂,中朝增建章。
鉤陳被蘭錡,樂府奏芝房。
翡翠明珠帳,鴛鴦白玉堂。
清晨寶鼎食,閑夜鬱金香。
天馬來東道,佳人傾北方。
何其赫隆盛,自謂保靈長。
歷數有時盡,哀平嗟不昌。
冰堅成巨猾,火德遂頹綱。
奧位匪虛校,貪天竟速亡。
魂神吁社稷,豺虎鬬巖廊。
金狄移灞岸,銅盤向洛陽。
君王無處所,年代幾荒涼。
宮闕誰家域,蓁蕪罥我裳。
井田唯有草,海水變爲桑。
在昔高門內,於今岐路傍。
餘基不可識,古墓列成行。
狐兔驚魍魎,鴟鴞嚇獝狂。
空城寒日晚,平野暮雲黃。
烈烈焚青棘,蕭蕭吹白楊。
千秋幷萬歲,空使詠歌傷。

仄仄仄仄仄,平平○仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,○平平仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。

dà hàn xī wèi dìng , qiáng qín yóu shàn chǎng 。
zhōng yuán zhú lù bà , gāo zǔ yù lóng xiāng 。
jīng shǐ móu dì zuò , zī yān zhuàng wèi yāng 。
guī mó qióng dòng yǔ , biǎo lǐ jùn chéng huáng 。
qún hòu chóng cháng lè , zhōng cháo zēng jiàn zhāng 。
gōu chén bèi lán qí , yuè fǔ zòu zhī fáng 。
fěi cuì míng zhū zhàng , yuān yāng bái yù táng 。
qīng chén bǎo dǐng shí , xián yè yù jīn xiāng 。
tiān mǎ lái dōng dào , jiā rén qīng běi fāng 。
hé qí hè lóng shèng , zì wèi bǎo líng cháng 。
lì shǔ yǒu shí jìn , āi píng jiē bù chāng 。
bīng jiān chéng jù huá , huǒ dé suì tuí gāng 。
ào wèi fěi xū xiào , tān tiān jìng sù wáng 。
hún shén xū shè jì , chái hǔ dòu yán láng 。
jīn dí yí bà àn , tóng pán xiàng luò yáng 。
jūn wáng wú chù suǒ , nián dài jǐ huāng liáng 。
gōng quē shuí jiā yù , zhēn wú juàn wǒ shang 。
jǐng tián wéi yǒu cǎo , hǎi shuǐ biàn wèi sāng 。
zài xī gāo mén nèi , wū jīn qí lù bàng 。
yú jī bù kě shí , gǔ mù liè chéng xíng 。
hú tù jīng wǎng liǎng , chī xiāo xià xù kuáng 。
kōng chéng hán rì wǎn , píng yě mù yún huáng 。
liè liè fén qīng jí , xiāo xiāo chuī bái yáng 。
qiān qiū bìng wàn suì , kōng shǐ yǒng gē shāng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
大汉朝未建立时,强大的秦国仍然威震一方。
中原地区的争夺战告一段落,高祖刘邦壮志未酬。
经过一系列策划,他坐上了皇帝的宝座,这是他壮丽的未央宫。
他修建规模宏大的宫殿,城池的内外整治得井井有条。
接连不断地增建长乐宫,中朝之间兴建各种宫殿。
美玉般的屋帐中悬挂着珍贵的玉石,洁白的宫堂里摆设着双鸳鸯石。
清晨享用珍馐美味,夜晚闲暇时闻香饮茗。
天马奔来向东行,佳人倾慕北方。
那时的国家盛况如此辉煌,自以为能保持永久繁荣。
然而历史的车轮总会有尽头,悲伤与平静交织。
冰坚而狡猾,火德渐渐熄灭。
深奥的地位无法真实可靠,贪婪最终导致迅速的衰亡。
国家的灵魂呼唤社稷,豺狼与虎豹在岩廊上激战。
黄金的狄仁杰移居灞岸,铜盘的钟馗向洛阳走来。
君主无法找到一个稳定的位置,岁月荒凉无常。
宫殿和官邸都不再归属于某个家族,蓁蔓的野草缠绕着我的衣裳。
井田只剩下荒芜,海水变成了桑树。
曾经高门内的人,如今流落在岐路边。
我这微不足道的存在,就像古墓一样列成行列。
狐兔受惊,魍魉四起,猫头鹰吓唬着无知的狂人。
空城中寒冷的阳光渐渐西斜,平野上的晚霞染黄天空。
熊熊烈火焚烧青棘,微风萧萧吹拂白杨。
千秋万岁的君主啊,却只能使人唱响伤感的歌谣。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 1 首名为《过汉故城》的诗:

本文作者王绩介绍:🔈

王绩,字无功,绦州龙门人,文中子之弟。隋末,授秘书省正字,不乐在朝,求爲六合丞,嗜酒不任事,寻还乡里。唐高祖武德初,以前官待诏门下省,时太乐署史焦革家善酿,绩求爲丞。革死,弃官归东皐着书,号东皐子。集五卷,今编诗一卷。 王绩,字无功,绦州龙门人,文中子之弟。隋末,授秘书省正字,不乐在朝,求爲六合丞,嗜酒不任事,寻还乡里。唐高祖武德初,以前官待诏门下省,时太乐署史焦革家善酿,绩求爲丞。革死,弃官归东臯着书,号东臯子,集五卷,今编诗一卷。 查看更多>>

王绩的诗:

相关诗词: