guò gù chéng
过故城 🔈
故城深巷长苍苔,一度经过一度哀。
尚有楼台搀雨出,岂无花柳向春开。
十年心事今宵梦,千里家书昨日回。
莫上灞陵桥上望,楚天云尽蜀波来。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
故城深巷長蒼苔,一度經過一度哀。
尚有樓臺攙雨出,豈無花柳向春開。
十年心事今宵夢,千里家書昨日迴。
莫上灞陵橋上望,楚天雲盡蜀波來。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
故城里的深巷长满了苍苔,每经过一次就感叹一次。
但仍有楼台耸立在雨中,怎会没有花草树木在春天中绽放。
十年的心事在今夜的梦中得以宣泄,千里之外的家书昨日才回到手中。
莫在灞陵桥上仰望,楚天的云彩已散尽,而蜀地的波浪正扑来。
总结:
诗人在故城深巷中行走,感慨岁月沧桑。然而,依然能看到楼台在雨中挺立,也有花草树木在春天绽放。他回忆了十年来的心事,在梦中得到宣泄,同时也收到了千里家书。最后,他警示不要再上灞陵桥望着楚天,因为楚天的云已经散尽,而蜀地的波浪正在涌来。
释斯植的诗:
相关诗词:
过故洛城 (guò gù luò chéng)
故城门外春日斜,故城门里无人家。
市朝欲认不知处,漠漠野田空草花。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
过故洛城 (guò gù luò chéng)
故城门前春日斜,故城门里无人家。
市朝欲认不知处,漠漠野田飞草花。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
过故洛阳城 其一 (guò gù luò yáng chéng qí yī)
四合连山缭绕青,三川滉漾素波明。
春风不识兴亡意,草色年年满故城。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
过郧乡寒食日 (guò yún xiāng hán shí rì)
苍茫云树渺相迎,山县烧余祗故城。
鸡犬不闻仍禁火,经过转见乱离情。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
西城马上 (xī chéng mǎ shàng)
烛冷尘消过上元,晴明风日柳初繁。
偷闲偶到西城陌,喜见青山似故园。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
金陵五题 石头城 (jīn líng wǔ tí shí tou chéng)
山围故国周遭在,潮打空城寂寞回。
淮水东边旧时月,夜深还过女墙来。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
过襄阳上于司空頔 (guò xiāng yáng shàng yú sī kōng dí)
方城汉水旧城池,陵谷依然世自移。
歇马独来寻故事,逢人唯说岘山碑。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
过襄城 (guò xiāng chéng)
郾城辞罢过襄城,颍水嵩山刮眼明。
已去蔡州三百里,家人不用远来迎。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
过故洛城 (guò gù luò chéng)
七百数还穷,城池一旦空。
夕阳唯照草,危堞不胜风。
岸断河声别,田荒野色同。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
过故宜城 其二 (guò gù yí chéng qí èr)
我行熊绎故王都,十里南墙俯赤湖。
想见当时宁有晋,那知此地更逃吴。
宫门自昔通城北,墓碣多年立路隅。
欲仗青烟询白鸟,背人飞去不容呼。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。