gū sū wǎn bó
姑苏晚泊 🔈
有味吟边景,无愁醉里身。
如何连夜梦,只是到家频。
更永迟留月,梅寒漏泄春。
吴王台下泊,访古待清晨。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
江边吟咏风景,心情无忧地沉醉其中。
如何能够在连绵的夜晚中梦境,只是频频回到家中。
更愿时光永远停留在寒梅凋零的月夜,透过漏水声传递着春意。
就像吴王登台留下船只,在那里探访古迹,等待清晨的到来。
总结:
诗人通过描绘吟咏风景、夜晚梦境、寒梅凋零和寻访古迹等情景,表达了对美好时光和历史遗迹的思念之情,以及对自然与人文的深刻感悟。
吴锡畴的诗:
相关诗词:
泊祠下诗 (bó cí xià shī)
潮小淹留孝子祠,雪花须要老夫诗。
钟声篷底不知处,却似姑苏夜泊时。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
舟泊姑苏城外 (zhōu bó gū sū chéng wài)
倚郭维孤舟,漠漠见烟渚。
水宿野鸟归,夜深邻人语。
远客万斛愁,卧听姑苏雨。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
泊船百花洲登姑苏台二首 其一 (bó chuán bǎi huā zhōu dēng gū sū tái èr shǒu qí yī)
二月尽头三月初,系船杨柳拂菰蒲。
姑苏台上斜阳里,眼度灵岩到太湖。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
别方次云 (bié fāng cì yún)
姑苏台上姑苏馆,共说南山竹火炉。
湖上相逢又相别,不知何处说姑苏。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
淮中晚泊犊头 (huái zhōng wǎn bó dú tóu)
春阴垂野草青青,时有幽花一树明。
晚泊孤舟古祠下,满川风雨看潮生。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
姑苏晚泊闻吹鹧鸪 (gū sū wǎn bó wén chuī zhè gū)
红映高台绿绕城,蒨衣菱女画桡轻。
谁家玉笛吹残照,更听鈎輈格磔声。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
池上见鱼跃有怀姑孰旧游 (chí shàng jiàn yú yuè yǒu huái gū shú jiù yóu)
雨过回塘涨碧漪,幽人闲照角巾欹。
银刀忽裂圆波出,宛似姑溪晚泊时。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
咏史诗 姑苏台 (yǒng shǐ shī gū sū tái)
吴王恃霸弃雄才,贪向姑苏醉醁醅。
不觉钱塘江上月,一宵西送越兵来。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
五禽言五首 其五 (wǔ qín yán wǔ shǒu qí wǔ)
姑恶姑恶,姑不恶,妾命薄。
君不见东海孝妇死作三年乾,不如广汉庞姑去却还。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。