fèng hé zǐ zhān nèi hàn jiàn zèng cháng yùn
奉和子瞻内翰见赠长韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王诜 (wáng shēn)

帝子相从玉斗边,洞箫忽断散非烟。
平生未省山水窟,一朝身到心茫然。
长安日远那复见,掘地宁知能及泉。
几年漂泊汉江上,东流不舍悲长川。
山重水远景无尽,翠幕金屏开目前。
晴云幂幂晓笼岫,碧嶂溶溶春接天。
四时为我供画本,巧自增损媸与妍。
心匠构尽远江意,笔锋耕徧西山田。
苍顔华髪何所遣,聊将戏墨忘余年。
将军色山自金碧,萧郎翠竹夸婵娟。
风流千载无虎头,於今妙绝推龙眠。
岂图俗笔挂高咏,从此得名因谪仙。
爱诗好画本天性,辋口先生疑宿缘。
会当别写一匹烟霞境,更应消得玉堂醉笔挥长篇。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

dì zǐ xiāng cóng yù dòu biān , dòng xiāo hū duàn sàn fēi yān 。
píng shēng wèi shěng shān shuǐ kū , yī cháo shēn dào xīn máng rán 。
cháng ān rì yuǎn nà fù jiàn , jué dì níng zhī néng jí quán 。
jǐ nián piāo bó hàn jiāng shàng , dōng liú bù shè bēi cháng chuān 。
shān chóng shuǐ yuǎn jǐng wú jìn , cuì mù jīn píng kāi mù qián 。
qíng yún mì mì xiǎo lóng xiù , bì zhàng róng róng chūn jiē tiān 。
sì shí wèi wǒ gòng huà běn , qiǎo zì zēng sǔn chī yǔ yán 。
xīn jiàng gòu jìn yuǎn jiāng yì , bǐ fēng gēng biàn xī shān tián 。
cāng yán huá fà hé suǒ qiǎn , liáo jiāng xì mò wàng yú nián 。
jiāng jūn sè shān zì jīn bì , xiāo láng cuì zhú kuā chán juān 。
fēng liú qiān zǎi wú hǔ tóu , wū jīn miào jué tuī lóng mián 。
qǐ tú sú bǐ guà gāo yǒng , cóng cǐ dé míng yīn zhé xiān 。
ài shī hǎo huà běn tiān xìng , wǎng kǒu xiān shēng yí sù yuán 。
huì dāng bié xiě yī pǐ yān xiá jìng , gèng yìng xiāo dé yù táng zuì bǐ huī cháng piān 。

动物

奉和子瞻內翰見贈長韻

—— 王詵

帝子相從玉斗邊,洞簫忽斷散非煙。
平生未省山水窟,一朝身到心茫然。
長安日遠那復見,掘地寧知能及泉。
幾年漂泊漢江上,東流不舍悲長川。
山重水遠景無盡,翠幕金屏開目前。
晴雲冪冪曉籠岫,碧嶂溶溶春接天。
四時爲我供畫本,巧自增損媸與妍。
心匠構盡遠江意,筆鋒耕徧西山田。
蒼顔華髪何所遣,聊將戲墨忘餘年。
將軍色山自金碧,蕭郎翠竹夸嬋娟。
風流千載無虎頭,於今妙絕推龍眠。
豈圖俗筆掛高詠,從此得名因謫仙。
愛詩好畫本天性,輞口先生疑宿緣。
會當別寫一匹煙霞境,更應消得玉堂醉筆揮長篇。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

dì zǐ xiāng cóng yù dòu biān , dòng xiāo hū duàn sàn fēi yān 。
píng shēng wèi shěng shān shuǐ kū , yī cháo shēn dào xīn máng rán 。
cháng ān rì yuǎn nà fù jiàn , jué dì níng zhī néng jí quán 。
jǐ nián piāo bó hàn jiāng shàng , dōng liú bù shè bēi cháng chuān 。
shān chóng shuǐ yuǎn jǐng wú jìn , cuì mù jīn píng kāi mù qián 。
qíng yún mì mì xiǎo lóng xiù , bì zhàng róng róng chūn jiē tiān 。
sì shí wèi wǒ gòng huà běn , qiǎo zì zēng sǔn chī yǔ yán 。
xīn jiàng gòu jìn yuǎn jiāng yì , bǐ fēng gēng biàn xī shān tián 。
cāng yán huá fà hé suǒ qiǎn , liáo jiāng xì mò wàng yú nián 。
jiāng jūn sè shān zì jīn bì , xiāo láng cuì zhú kuā chán juān 。
fēng liú qiān zǎi wú hǔ tóu , wū jīn miào jué tuī lóng mián 。
qǐ tú sú bǐ guà gāo yǒng , cóng cǐ dé míng yīn zhé xiān 。
ài shī hǎo huà běn tiān xìng , wǎng kǒu xiān shēng yí sù yuán 。
huì dāng bié xiě yī pǐ yān xiá jìng , gèng yìng xiāo dé yù táng zuì bǐ huī cháng piān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
帝子相从玉斗边,洞箫忽断散非烟。
平生未省山水窟,一朝身到心茫然。
长安日远那复见,掘地宁知能及泉。
几年漂泊汉江上,东流不舍悲长川。
山重水远景无尽,翠幕金屏开目前。
晴云幂幂晓笼岫,碧嶂溶溶春接天。
四时为我供画本,巧自增损媸与妍。
心匠构尽远江意,笔锋耕徧西山田。
苍颜华发何所遣,聊将戏墨忘余年。
将军色山自金碧,萧郎翠竹夸婵娟。
风流千载无虎头,於今妙绝推龙眠。
岂图俗笔挂高咏,从此得名因谪仙。
爱诗好画本天性,辋口先生疑宿缘。
会当别写一匹烟霞境,更应消得玉堂醉笔挥长篇。
【全文总结:
在这篇古文中,作者表达了对岁月流逝、人生征途和艺术追求的感慨和思索。帝子离开玉斗的陪伴,箫声渐远消散,使得他忽然醒悟自己一直未曾关注过山水的窟穴,而当他终于来到那里时,心中却感到茫然失措。长安的光景日渐遥远,掘地而得的泉水让他明白了人的能力与山泉之间的差距。多年的漂泊之后,他心中仍然难舍故乡长川。山和水的壮阔景象无穷无尽,翠幕和金屏展现在眼前。清晨的云雾笼罩着岫峰,春天的碧嶂和天空相连。四时供献的画卷里,美丽与破损相互衬托。心中的艺术匠心构思了广阔的江景,笔锋细腻地描绘着西山的田园风光。老去的容颜和白发何处遣去,他选择用文墨戏谑地忘却余年。将军的豪迈彷佛金碧辉煌,萧郎的清丽则如同婵娟美丽。千载风华无虎头之辈,而今却将绝妙的艺术推崇成龙所附睡的奇观。他不再愿意用普通的笔墨来歌颂高咏,自此获得了被谪仙的名号。他天生爱好诗歌和画作,是个有文人气质的先生,似乎和历史上的某位辋口先生有着不解之缘。他决定写下一幅烟霞境界的画作,用文笔展现那美好的场景,更希望能在玉堂醉酒之时挥洒长篇的才华。

赏析:这首诗《奉和子瞻内翰见赠长韵》是王诜所作,以抒发诗人对自然景物和人事的感慨之作。诗中包含丰富的山水描写和情感抒发,表达了诗人对于山水、友情、文学创作的热爱和追求。
诗人以玉斗边的洞箫声为引子,形容帝子与自己相随赏景,但箫声突然断裂,如烟消散,让人感到茫然失措。这里标签为"抒情",表现了诗人的情感。
接下来,诗人用"长安日远那复见"表现了他对故乡的思念之情,同时提到自己在汉江上漂泊多年,仍不舍长川。这里标签为"思乡"和"抒情",展示了对故土的深情眷恋。
在后续的描述中,诗人以山水景物的形象,描绘了美丽的自然风光,以及四时变化的景象。这里的标签可以包括"山水"、"描写"、"自然"等。
诗的结尾部分,诗人表达了自己对文学创作的热爱和对名利的淡然态度。他提到将军爱山水,萧郎喜竹林,以及对诗画的情感,表现了诗人与友人共同的兴趣和理想。最后,诗人表示愿意写下更多的诗篇,以表达自己对美的追求。这里的标签可以包括"文学"、"友情"、"理想"等。
总之,这首诗通过对山水景物和人生的反思,展示了诗人丰富的感情世界和文学追求,具有较高的艺术价值。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王诜介绍:🔈

王诜,字晋卿,太原(今属山西)人,徙居开封(今属河南)。全斌裔孙。神宗熙宁二年(一○六九),以右侍禁、驸马都尉选尚英宗女舒国长公主(《宋会要辑稿》帝系八之五○)。十年,爲绦州团练使(《续资治通鉴长编》卷二八二)。元丰二年(一○七九)。以交结苏轼,追两官勒停(同上书卷三○一)。三年,妻公主死,再责昭化军节度行军司马,均州安置(同上书卷三○四)。七年,徙颍州(同上书卷三四三。。哲宗元佑元年(一○八六),复驸马都尉。八年,叙文州团练使(同上书卷四八○)。官至留後。谥荣安(《宋会要辑稿》礼五八之九一)。诜工诗善画,同时诗人多有爲之题画之作。事见《宣和画谱》卷一二、《宋史》卷二五五及《东都事略》卷二○《... 查看更多>>

王诜的诗:

王诜的词:

相关诗词:

和子瞻内翰题公择舅中丞山房 (hé zǐ zhān nèi hàn tí gōng zé jiù zhōng chéng shān fáng)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

幽人八座复中台,想见书堂山杏开。
四十余年僧屈指,时因秋雁寄声来。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

依韵和景仁闻喜席上作兼呈司马君实内翰 (yī yùn hé jǐng rén wén xǐ xí shàng zuò jiān chéng sī mǎ jūn shí nèi hàn)

朝代:宋    作者: 王珪

奉诏华林事最荣,门前几度放门生。
三朝遇主惟文翰,十榜传家有姓名。
碧海蟠桃和露重,丹山雏凤入云清。
诗书教子终须立,箧里黄金一顾轻。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

中使传宣二月一日史院赐御筵某亦预召作七言呈禹玉真孺景仁三内翰 (zhōng shǐ chuán xuān èr yuè yī rì shǐ yuàn cì yù yán mǒu yì yù zhào zuò qī yán chéng yǔ yù zhēn rú jǐng rén sān nèi hàn)

朝代:宋    作者: 刘敞

虞书纪典上稽唐,鲁史传经近属商。
刻玉春山瞻气象,积星东壁聚鈎芒。
朝思膏饫懽情洽,天令中和尽刻长。
虽引客卿讥子墨,翰林还许望清光。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

依韵奉和王平甫学士寄元内翰诗 (yī yùn fèng hé wáng píng fǔ xué shì jì yuán nèi hàn shī)

朝代:宋    作者: 强至

蓬莱仙阙地深沉,视草雠书此盍簪。
禁漏传声来阁外,宫云曳影过廊阴。
能诗摩诘淹儒馆,未相微之在翰林。
马跃秋风出阊阖,片时相失遂成吟。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

陪致政开府太师留守相公致政内翰燕集輙歌盛美为三公寿皆用公字为韵 内翰 (péi zhì zhèng kāi fǔ tài shī liú shǒu xiàng gong zhì zhèng nèi hàn yàn jí zhé gē shèng měi wèi sān gōng shòu jiē yòng gōng zì wèi yùn nèi hàn)

朝代:宋    作者: 司马光

眉似高僧秀,顔如童子红。
忠纯汲长孺,高洁夏黄公。
矫矫辽东鸖,冥冥塞北鸿。
自夸新酒量,像想百分空。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

大行皇太后挽词二首 其一 (dà xíng huáng tài hòu wǎn cí èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏辙

累朝宗内治,晚岁擅鸿勋。
立子得元圣,收帘奉长君。
一言消横逆,多难弭纷纭。
仙驭曾非远,长瞻巩洛云。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

次韵任屯田感子飞内翰旧诗 (cì yùn rèn tún tián gǎn zǐ fēi nèi hàn jiù shī)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

二十四年君日哦,翰林风韵郢中歌。
岁华荏苒都如昨,世事升沈亦苦多。
燕国骏蹄犹待乐,荆山美宝已逢和。
賸求海内多何用,烂醉人间理莫过。
历览昔贤皆泯泯,寻思鲁叟自波波。
我今不敢希高躅,蹇步年来任跌

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

和酬子瞻内翰赠行长篇 (hé chóu zǐ zhān nèi hàn zèng xíng cháng piān)

朝代:宋    作者: 杨杰

云涛拥开沧海门,鼓鼙万叠鸣江村。
仙翁引我峰顶望,耳目惊骇难穷源。
黄金铸鲸为酒樽,桂浆透彻冰雪盆。
吴歌楚舞屏不用,夹道青玉排云根。
经纶事业重家世,昔闻父子今季昆。
九丹炼就鼎竈温,刀圭足以齐乾坤。
我行欲别湖山去,为我索笔书长言。
照乘不假明月珠,自有光焰生轺轩。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

次韵苏子瞻内翰入直锁院赐官烛法酒 (cì yùn sū zǐ zhān nèi hàn rù zhí suǒ yuàn cì guān zhú fǎ jiǔ)

朝代:宋    作者: 毕仲游

兼金作带玉为郎,夜步花砖拜赐忙。
绦蜡持来元未点,黄封才破已闻香。
星随烬落花犹在,霜送杯深味更长。
乞晓却穿丹凤入,白麻宣对殿中央。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。

依韵奉和司徒侍中中秋筵散雨余微见月色 (yī yùn fèng hé sī tú shì zhōng zhōng qiū yán sàn yǔ yú wēi jiàn yuè sè)

朝代:宋    作者: 强至

待月开筵细雨侵,月来宾去意空深。
未容午夜瞻全璧,先隔微云漏碎金。
万户渐宜归一望,重楼恨不起千寻。
应须润泽周封内,始放清辉出暝阴。

仄仄○○仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平○仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平○平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○○平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
平仄仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○平平仄平仄仄,平○仄仄仄平平。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄○仄仄仄仄平平仄,○○平仄仄平仄仄平○平。