dōng zhì rì
冬至日 🔈
阴阳升降自相催,齿发谁教老不回。
犹有髻珠常照物,坐看心火冷成灰。
酥煎陇坂经年在,柑摘吴江半月来。
官冷无因得官酒,老妻微笑泼新醅。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
陰陽升降自相催,齒髮誰教老不回。
猶有髻珠常照物,坐看心火冷成灰。
酥煎隴坂經年在,柑摘吳江半月來。
官冷無因得官酒,老妻微笑潑新醅。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
阴阳的升降自然相互推动,牙齿松动头发发白,再也回不到年轻的岁月。
明珠仍旧光彩照人,坐看心中的火焰却慢慢冷却成了灰烬。
酥脆的煎饼,常年吃不厌,摘自半个月前吴江的柑桔,依然甘甜可口。
官场上不得志,也领不到官酒,老妻微笑着微笑着为我倒上自家新酿的酒。
髻珠:明珠。
醅:酒,没有过滤的酒。
吴江:位于现江苏苏州。
总结:
此诗描绘了岁月流逝、人事更迭的景象。阴阳的变化不可避免,牙齿的生发和老去是自然规律,髻珠照物却不能阻止心中的热情逐渐消退。时光流转,陇坂上的酥煎美味久经沧桑仍在,吴江可口的柑子已随着时光带来。然而,官场不得志使得人们无缘品尝官酒,但在家中,老妻微笑着倒上新酿的醅酒,温暖着作者的心。诗人通过描写这些场景,表达了对岁月变迁和生活现实的深刻感慨。
苏辙的诗:
苏辙的词:
相关诗词:
己未冬至分宜道阻雨今岁冬至新喻道中亦雨 (jǐ wèi dōng zhì fēn yí dào zǔ yǔ jīn suì dōng zhì xīn yù dào zhōng yì yǔ)
去年冬至入分宜,雨雪思亲泪亦垂。
今日载驰新喻道,大都浑似去年时。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
冬至 (dōng zhì)
冬至宵虽短,孤眠恨自长。
枕单寒入梦,窗破月窥床。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
辛巳仲冬二日冬至孟冬晦日偶成 其二 (xīn sì zhòng dōng èr rì dōng zhì mèng dōng huì rì ǒu chéng qí èr)
駸駸近一阳,昼短夜偏长。
打睡工夫到,潜踪计策良。
晓霜寒有力,冬日淡无光。
生怕人相觅,衰翁嬾下牀。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
重和改元冬至 (chóng hé gǎi yuán dōng zhì)
至後光阴争一线,竹轩小阁兽炉新。
卷帘賸放冬曦入,暖律浑如洞府春。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
和揭尉冬至韵 (hé jiē wèi dōng zhì yùn)
自古珍斯日,留机与世窥。
不因冬有至,谁识道之涯。
一点阳初动,千山木未知。
此时俄已复,端的更由谁。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
冬至後三日三首 其二 (dōng zhì hòu sān rì sān shǒu qí èr)
水国过冬至,风光春已生。
梅如相见喜,雁有欲归声。
老去书全懒,闲中酒愈倾。
穷通付吾道,不复问君平。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
辛巳仲冬二日冬至孟冬晦日偶成 其一 (xīn sì zhòng dōng èr rì dōng zhì mèng dōng huì rì ǒu chéng qí yī)
天地一阴阳,推迁见短长。
後朝方反复,此月谩称良。
萍梗余浮迹,桑榆借晚光。
有龟还懒卜,唯觉好支牀。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
冬至日涂中 (dōng zhì rì tú zhōng)
海角沙塲过冬至,未如今日最伤情。
孝王池畔忧戎垒,炀帝河边叹楚兵。
万寿献觞身不与,百城和议泪空横。
明年高会知何处,击磬焚香毕此生。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
邯郸冬至夜思家 (hán dān dōng zhì yè sī jiā)
邯郸驿里逢冬至,抱膝灯前影伴身。
想得家中夜深坐,还应说着远行人。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
冬至吟 (dōng zhì yín)
冬至子之半,天心无改移。
一阳初起处,万物未生时。
玄酒味方淡,大音声正希。
此言如不信,更请问庖牺。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。