dēng bǎo lì sì gé
登宝历寺阁 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 陈陶 (chén táo)

金碧高层世界空,凭蜺长啸八銮风。
横轩水壮蛟龙府,倚栋星开牛斗宫。
三楚故墟残景北,六朝荒苑断山东。
不堪怀古劳悲笑,安得鹏抟颢气中。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

jīn bì gāo céng shì jiè kōng , píng ní cháng xiào bā luán fēng 。
héng xuān shuǐ zhuàng jiāo lóng fǔ , yǐ dòng xīng kāi niú dòu gōng 。
sān chǔ gù xū cán jǐng běi , liù cháo huāng yuàn duàn shān dōng 。
bù kān huái gǔ láo bēi xiào , ān dé péng tuán hào qì zhōng 。

动物

登寶曆寺閣

—— 陳陶

金碧高層世界空,憑蜺長嘯八鑾風。
橫軒水壯蛟龍府,倚棟星開牛斗宮。
三楚故墟殘景北,六朝荒苑斷山東。
不堪懷古勞悲笑,安得鵬摶顥氣中。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

jīn bì gāo céng shì jiè kōng , píng ní cháng xiào bā luán fēng 。
héng xuān shuǐ zhuàng jiāo lóng fǔ , yǐ dòng xīng kāi niú dòu gōng 。
sān chǔ gù xū cán jǐng běi , liù cháo huāng yuàn duàn shān dōng 。
bù kān huái gǔ láo bēi xiào , ān dé péng tuán hào qì zhōng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
金碧高层,世界空旷,我凭借着飞鸟的长啸,踏着八銮风驰骋。

横亘着轩横,水波汹涌,如蛟龙巍峨的府邸;依靠着栋梁,星宿熠熠,如牛斗宫闪耀辉煌。

三楚的故墟,残留着昔日的风采,位于北方;六朝的荒苑,断绝于东方的山河之间。

不忍回想古往往昔,只能悲叹和苦笑;但愿能拥有鹏鸟的翅膀,飞入广阔苍穹之中。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈陶介绍:🔈

陈陶,字嵩伯,岭南一云鄱阳,一云剑浦人。大中时,游学长安,南唐昇元中,隐洪州西山,後不知所终。诗十卷,今编爲二卷。 查看更多>>

陈陶的诗:

相关诗词:

南明山宝相寺十五题 三层阁 (nán míng shān bǎo xiāng sì shí wǔ tí sān céng gé)

朝代:宋    作者: 释显忠

像身高百尺,阁道耸三层。
欲得亲瞻向,还须最上登。
烟霞封宝墄,星斗挂觚棱。
已自甘香火,人闲去不能。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

奉和圣制闰九月九日登庄严总持二寺阁 (fèng hé shèng zhì rùn jiǔ yuè jiǔ rì dēng zhuāng yán zǒng chí èr sì gé)

朝代:唐    作者: 宋之问

闰月再重阳,仙舆历宝坊。
帝歌云稍白,御酒菊犹黄。
风铎喧行漏,天花拂舞行。
豫游多景福,梵宇日生光。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

登扬州孝先寺佛阁 (dēng yáng zhōu xiào xiān sì fó gé)

朝代:宋    作者: 赵湘

胜寺登危阁,凭栏即近鵰。
无云生北固,看日下南朝。
木落吴山迥,天晴楚水遥。
从容万虑息,目喜赴僧招。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

写景 抒情 咏物 登高 寺庙 自然景色

登宝林佛阁次韵 (dēng bǎo lín fó gé cì yùn)

朝代:宋    作者: 黄庚

曳杖陟高阁,登临思渺然。
闲身空岁月,老眼几山川。
落照明秋浦,飞帆湿暮烟。
倚阁怅今昔,余恨付吟篇。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

霁後登唐兴寺水阁 (jì hòu dēng táng xīng sì shuǐ gé)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

一雨三秋色,萧条古寺间。
无端登水阁,有处似家山。
白日生新事,何时得暂闲。
将知老僧意,未必恋松关。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

滕阁怀古 (téng gé huái gǔ)

朝代:宋    作者: 邹登龙

凭高独展眺,风叶乱鸣秋。
銮舞自空阁,渔歌尚晚舟。
卷帘山历历,倚槛水悠悠。
月出江城暮,凄凉万古愁。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

动物

登府店福昌山阁 (dēng fǔ diàn fú chāng shān gé)

朝代:宋    作者: 蔡襄

危磴通高阁,登临境迥清。
云开千岫出,雪霁一川明。
断雁来孤影,遥泉落细声。
野烟依竹见,溪树与桥平。
已助骚人思,空摇远客情。
扁舟如可泛,历历是江程。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

登圣善寺阁望龙门 (dēng shèng shàn sì gé wàng lóng mén)

朝代:唐    作者: 成㟧

高阁聊登望,遥分禹凿门。
刹连多宝塔,树满给孤园。
香境超三界,清流振陆浑。
报慈弘孝理,行道得真源。
空净祥烟霁,时光受日温。
愿从初地起,长奉下生尊。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

动物

登法海寺小阁 (dēng fǎ hǎi sì xiǎo gé)

朝代:宋    作者: 陈郁

绝顶危梯缓步登,俯空幽阁据崚嶒。
不知吟到无穷处,但觉一层高一层。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

雪後登灵果寺阁 (xuě hòu dēng líng guǒ sì gé)

朝代:宋    作者: 王禹偁

雪引诗情不敢慵,来登高阁犯晨钟。
山僧莫怪多时望,玉立南山万万峰。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。