dào zhōng kǒu zhàn chéng néng zhī
道中口占呈能之 🔈
阙然不见怀千虑,特地相过无一言。
平日交情如水淡,暂时客里似春温。
酒随深浅有余味,事向细微无不论。
漫道与君心莫逆,谁知朴直个中存。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
在古文中,“阙然不见怀千虑,特地相过无一言。”的意思是说虽然心中牵挂着千万念,但见面时却特意避开不说一句话。
“平日交情如水淡,暂时客里似春温。”指平日的交情像淡水一般平淡,但一旦有客人来访,待客热情却如春天温暖。
“酒随深浅有余味,事向细微无不论。”表示饮酒的深浅不同,余味也各有千秋,对事情的细微之处都会认真讨论。
“漫道与君心莫逆,谁知朴直个中存。”则是说与君道谈心意永不相悖,谁能知晓其中朴素真挚之处。
综合全诗,表达了虽有千思万虑,但见面时避而不谈;平日交情淡然平淡,待客时热情如春;对事物深浅有度,细微之处也愿深入探讨;与君心意永不相悖,隐藏着朴素真挚之情。
徐侨的诗:
相关诗词:
马上口占呈立之 (mǎ shàng kǒu zhàn chéng lì zhī)
廉纤小雨湿黄昏,十里尘泥不受辛。
转就邻家借油盖,始知公是最闲人。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
之官桐川道中口占 (zhī guān tóng chuān dào zhōng kǒu zhàn)
登道重逢驿,离家再及晨。
云轻山色晓,寒浅鸟声春。
碧涧梅花老,银杯竹叶新。
前途风日好,持用悦慈亲。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
集英殿赐第出马上口占 (jí yīng diàn cì dì chū mǎ shàng kǒu zhàn)
鞭丝曵雪缭官槐,绿阵中间一道开。
高下未劳轻喜愠,相公曾作榜梢来。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
玉麟堂上口占呈赵大资 (yù lín táng shàng kǒu zhàn chéng zhào dà zī)
节旄弹压万旌旗,中使传宣表睿知。
重见相公官又长,宛然谦下蜀中时。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
病起枕上口占三绝句奉呈公实峤之贤伯仲一笑 其三 (bìng qǐ zhěn shàng kǒu zhàn sān jué jù fèng chéng gōng shí qiáo zhī xián bǎi zhòng yī xiào qí sān)
海外绿洋来万里,齐驱黎母鹧鸪斑。
肯分种种箧中富,不用公家金博山。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
介然馆道林偶入聚落宿天宁两昔雨中思山遂渡湘饭于南台口占两绝戏之介然住庐山二十年尚能详说山中之胜 其二 (jiè rán guǎn dào lín ǒu rù jù luò sù tiān níng liǎng xī yǔ zhōng sī shān suì dù xiāng fàn yú nán tái kǒu zhàn liǎng jué xì zhī jiè rán zhù lú shān èr shí nián shàng néng xiáng shuō shān zhōng zhī shèng qí èr)
楞伽本在海中央,鉢具悬知挂旧房。
不泛木杯惊俗眼,一蓑烟雨渡潇湘。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
人日道中口占 其二 (rén rì dào zhōng kǒu zhàn qí èr)
竹篱茆舍水边家,窗牖虚明小迳斜。
草色未多春意好,疎梅映竹两三花。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
人日道中口占 其一 (rén rì dào zhōng kǒu zhàn qí yī)
初日轻烟溪上桥,远峰积雪未全消。
东君也是多情思,先遣春光到柳条。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
介然馆道林偶入聚落宿天宁两昔雨中思山遂渡湘饭于南台口占两绝戏之介然住庐山二十年尚能详说山中之胜 其一 (jiè rán guǎn dào lín ǒu rù jù luò sù tiān níng liǎng xī yǔ zhōng sī shān suì dù xiāng fàn yú nán tái kǒu zhàn liǎng jué xì zhī jiè rán zhù lú shān èr shí nián shàng néng xiáng shuō shān zhōng zhī shèng qí yī)
城中信宿无所诣,径作思山破雨归。
偶过南台同野饭,听公放意说岩扉。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
司业口占绝句奇甚铨辄用韵和呈效吴体 (sī yè kǒu zhàn jué jù qí shèn quán zhé yòng yùn hé chéng xiào wú tǐ)
南山旧说王隠者,北斗今看韩退之。
不须觅句花照眼,行见调羹酸着枝。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。