cháng zì zài gē
常自在歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 徐侨 (xú qiáo)

常自在,常自在,莫受物触随变改。
心常澄太虚,胸常涵沧海。
志常明秋霜,气常融春霭。
常自在,常自在,莫或欺心旋遮盖。
此心常与天地通,日月神明环内外。
万物森森在吾下,我自小之自伤害。
常自在,常自在,诗书乐处安精神。
道义合时行身世,贫何足嗟,贱何□嘅,富何足淫,贵何足泰。
静惟饬身而无愧,动惟利□而尽爱。
常自在,常自在,此外何求哉。
有时诗一篇,有时酒一杯。
庭花野草为宾友,清风明月相追陪。
陶吾真兮适吾性,常自在。
常自在,何处有愁来。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

cháng zì zài , cháng zì zài , mò shòu wù chù suí biàn gǎi 。
xīn cháng chéng tài xū , xiōng cháng hán cāng hǎi 。
zhì cháng míng qiū shuāng , qì cháng róng chūn ǎi 。
cháng zì zài , cháng zì zài , mò huò qī xīn xuán zhē gài 。
cǐ xīn cháng yǔ tiān dì tōng , rì yuè shén míng huán nèi wài 。
wàn wù sēn sēn zài wú xià , wǒ zì xiǎo zhī zì shāng hài 。
cháng zì zài , cháng zì zài , shī shū lè chù ān jīng shén 。
dào yì hé shí xíng shēn shì , pín hé zú jiē , jiàn hé □ kǎi , fù hé zú yín , guì hé zú tài 。
jìng wéi chì shēn ér wú kuì , dòng wéi lì □ ér jìn ài 。
cháng zì zài , cháng zì zài , cǐ wài hé qiú zāi 。
yǒu shí shī yī piān , yǒu shí jiǔ yī bēi 。
tíng huā yě cǎo wèi bīn yǒu , qīng fēng míng yuè xiàng zhuī péi 。
táo wú zhēn xī shì wú xìng , cháng zì zài 。
cháng zì zài , hé chù yǒu chóu lái 。

常自在歌

—— 徐僑

常自在,常自在,莫受物觸隨變改。
心常澄太虛,胸常涵滄海。
志常明秋霜,氣常融春靄。
常自在,常自在,莫或欺心旋遮蓋。
此心常與天地通,日月神明環內外。
萬物森森在吾下,我自小之自傷害。
常自在,常自在,詩書樂處安精神。
道義合時行身世,貧何足嗟,賤何□嘅,富何足淫,貴何足泰。
靜惟飭身而無愧,動惟利□而盡愛。
常自在,常自在,此外何求哉。
有時詩一篇,有時酒一杯。
庭花野草爲賓友,清風明月相追陪。
陶吾真兮適吾性,常自在。
常自在,何處有愁來。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

cháng zì zài , cháng zì zài , mò shòu wù chù suí biàn gǎi 。
xīn cháng chéng tài xū , xiōng cháng hán cāng hǎi 。
zhì cháng míng qiū shuāng , qì cháng róng chūn ǎi 。
cháng zì zài , cháng zì zài , mò huò qī xīn xuán zhē gài 。
cǐ xīn cháng yǔ tiān dì tōng , rì yuè shén míng huán nèi wài 。
wàn wù sēn sēn zài wú xià , wǒ zì xiǎo zhī zì shāng hài 。
cháng zì zài , cháng zì zài , shī shū lè chù ān jīng shén 。
dào yì hé shí xíng shēn shì , pín hé zú jiē , jiàn hé □ kǎi , fù hé zú yín , guì hé zú tài 。
jìng wéi chì shēn ér wú kuì , dòng wéi lì □ ér jìn ài 。
cháng zì zài , cháng zì zài , cǐ wài hé qiú zāi 。
yǒu shí shī yī piān , yǒu shí jiǔ yī bēi 。
tíng huā yě cǎo wèi bīn yǒu , qīng fēng míng yuè xiàng zhuī péi 。
táo wú zhēn xī shì wú xìng , cháng zì zài 。
cháng zì zài , hé chù yǒu chóu lái 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

常常保持心态自在,不受物欲的影响而改变。心境常常清澈如太虚,胸怀广阔如沧海。志向常常明晰如秋霜,精神常常融合如春霭。时刻保持自在,不让心思被欺骗和遮盖。此心与天地常相通,日月和神明环绕内外。万物在我之下生生不息,我自小之自我伤害。常常自在,心中有诗书乐趣时精神宁静。道义与时俱进,贫穷无需悲叹,贱贵无需妒忌,富有无需沉迷,尊贵无需傲慢。静心端身,无愧于内心;行动为利他,尽展爱心。常常自在,此外还需何求。有时写诗一篇,有时品酒一杯。庭园中的花草成为伴侣,清风明月为伴随。陶冶真性情,适合本性,常常自在,何处有愁恼之事。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者徐侨介绍:🔈

徐侨(一一六○~一二三七),字崇甫,号毅斋,婺州义乌(今属浙江)人。初从学於吕祖谦门人叶邽。孝宗淳熙十四年(一一八七)进士,授信州上饶簿,始登朱熹之门。入爲秘书省正字,历吴、益王府教授,提点江东刑狱。以忤史弥远罢。理宗端平初,召爲秘书少监,二年(一二三五)知枢密院事。以宝谟阁待制奉祠。嘉熙元年卒,年七十八,谥文清。有《毅斋文集》十卷,明弘治间毁于火。明正德六年裔孙徐兴刻有《毅斋诗集别录》一卷。事见本集附录《徐文清公家传》及徐兴序,《宋史》卷四二二有传。 徐侨诗,以《宛委别藏》本爲底本。明正德本虽爲祖本,但今见本已多漶漫残缺,故用爲校本(简称明刻本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

徐侨的诗:

相关诗词:

天乐歌 (tiān yuè gē)

朝代:宋    作者: 释文珦

鸟乐在深林,鱼乐在深渊。
人乐在深居,不深常致患。
吾居今已深,柴门草树间。
油然自成乐,其乐难具言。
问吾乐伊何,一皆得之天。
至乐任天与,不知然而然。
朝乐暮亦乐,此乐真具全。
吾歌天乐歌,听者慎勿喧。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

次杨国材韵 其二 (cì yáng guó cái yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 晁公遡

耆年何在隠墙东,常乐箪瓢陋巷中。
白首可无知所自,宜歌帝力颂天功。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

杂诗四首 一 (zá shī sì shǒu yī)

朝代:唐    作者: 张说

抱薰心常焦,举斾心常摇。
天长地自久,欢乐能几朝。
君看西陵树,歌舞为谁娇。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

相和歌辞 杂怨三首 一 (xiāng hé gē cí zá yuàn sān shǒu yī)

朝代:唐    作者: 聂夷中

生在绮罗下,岂识渔阳道。
良人自戍来,夜夜梦中到。
渔阳万里远,近於中门限。
中门逾有时,渔阳常在眼。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

送乐学士知舒州 (sòng lè xué shì zhī shū zhōu)

朝代:宋    作者: 徐铉

忆在同安郡,谁知是胜游。
仙山常独往,骚客自忘忧。
暂别经多难,劳生已白头。
羡君驱蒨旆,兼得漱清流。
民俗常如古,风光最称秋。
短歌聊抒意,为我谢沙鸥。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

证道歌 其一四二 (zhèng dào gē qí yī sì èr)

朝代:宋    作者: 释印肃

纯出醍醐我常纳,露地中儿标白法。
潦倒沩山独自骑,暂借惊歌胡蝶拍。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

崔徽歌 一 (cuī huī gē yī)

朝代:唐    作者: 元稹

崔徽本不是娼家,教歌按舞娼家长。
使君知有不自由,坐在显时立在掌。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

有常吟 (yǒu cháng yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

天地有常理,日月有常明。
四时有常序,鬼神有常灵。
圣人有常德,小人无常情。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

更深亭 (gēng shēn tíng)

朝代:宋    作者: 释元肇

幽趣上林梢,添高一把茅。
乾坤常在定,日月自相交。
云怕人知处,门开僧不敲。
丛台歌舞散,空有燕来巢。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。

新竹 (xīn zhú)

朝代:宋    作者: 王质

我不疎君君自疎,此君於我定何如。
中庭明月常常在,卷地风来不扫除。

平仄仄,平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平平平仄。
仄平平平平,仄平平平仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄,平仄仄,平平仄仄平平平。
仄仄仄平○平仄,平平仄平,仄平?仄,仄平仄平,仄平仄仄。
仄平仄平平平仄,仄平仄?平仄仄。
平仄仄,平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平平平仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄。
平仄仄,平仄仄平平。