cì yùn lǐ zǐ yǒng xuě zhōng cháng jù
次韵李子永雪中长句 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 范成大 (fàn chéng dà)

黄昏苦寒乌鸟稀,吹沙走石交横飞。
布衾如铁复似水,梦想东风来解围。
岂知天地有奇事,夜半窗纸生光辉。
兜罗宝界佛所现,冥凌不敢专璿玑。
开门倚杖眩一色,迥立此世空无依。
少年行乐怳尚记,瑶林珠树中成蹊。
犬骄鹰俊马蹄快,狡穴未尽须穷追。
湖海粗豪今岂在,但忆鸣哮如饿鸱。
北邻亦复淡生活,要我忍寒吟此诗。
手龟笔退不可捉,墨泓龃龉冰生衣。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

huáng hūn kǔ hán wū niǎo xī , chuī shā zǒu shí jiāo héng fēi 。
bù qīn rú tiě fù sì shuǐ , mèng xiǎng dōng fēng lái jiě wéi 。
qǐ zhī tiān dì yǒu qí shì , yè bàn chuāng zhǐ shēng guāng huī 。
dōu luó bǎo jiè fó suǒ xiàn , míng líng bù gǎn zhuān xuán jī 。
kāi mén yǐ zhàng xuàn yī sè , jiǒng lì cǐ shì kōng wú yī 。
shào nián xíng lè huǎng shàng jì , yáo lín zhū shù zhōng chéng qī 。
quǎn jiāo yīng jùn mǎ tí kuài , jiǎo xué wèi jìn xū qióng zhuī 。
hú hǎi cū háo jīn qǐ zài , dàn yì míng xiào rú è chī 。
běi lín yì fù dàn shēng huó , yào wǒ rěn hán yín cǐ shī 。
shǒu guī bǐ tuì bù kě zhuō , mò hóng jǔ yǔ bīng shēng yī 。

次韻李子永雪中長句

—— 范成大

黄昏苦寒烏鳥稀,吹沙走石交橫飛。
布衾如鐵復似水,夢想東風來解圍。
豈知天地有奇事,夜半窗紙生光輝。
兜羅寶界佛所現,冥凌不敢專璿璣。
開門倚杖眩一色,迥立此世空無依。
少年行樂怳尚記,瑶林珠樹中成蹊。
犬驕鷹俊馬蹄快,狡穴未盡須窮追。
湖海粗豪今豈在,但憶鳴哮如餓鴟。
北鄰亦復淡生活,要我忍寒吟此詩。
手龜筆退不可捉,墨泓齟齬冰生衣。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

huáng hūn kǔ hán wū niǎo xī , chuī shā zǒu shí jiāo héng fēi 。
bù qīn rú tiě fù sì shuǐ , mèng xiǎng dōng fēng lái jiě wéi 。
qǐ zhī tiān dì yǒu qí shì , yè bàn chuāng zhǐ shēng guāng huī 。
dōu luó bǎo jiè fó suǒ xiàn , míng líng bù gǎn zhuān xuán jī 。
kāi mén yǐ zhàng xuàn yī sè , jiǒng lì cǐ shì kōng wú yī 。
shào nián xíng lè huǎng shàng jì , yáo lín zhū shù zhōng chéng qī 。
quǎn jiāo yīng jùn mǎ tí kuài , jiǎo xué wèi jìn xū qióng zhuī 。
hú hǎi cū háo jīn qǐ zài , dàn yì míng xiào rú è chī 。
běi lín yì fù dàn shēng huó , yào wǒ rěn hán yín cǐ shī 。
shǒu guī bǐ tuì bù kě zhuō , mò hóng jǔ yǔ bīng shēng yī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

黄昏时,寒冷难耐,乌鸟几乎不见踪影,吹沙走石,交相飞舞。布衾像铁一样坚硬,又像水一样柔软。我幻想着东风来解救我困苦的境地。难道天地之间真的存在奇异的事物吗?夜半时分,窗纸竟然发出光辉。兜罗宝界佛出现在我眼前,威严凌驾于世间的财宝,我不敢独占珍宝。我打开门,倚着杖头,眼前尽是一片耀眼的色彩,独自站在这个世界,却无所依托。
记得少年时候的欢乐行乐,那些瑶林之中的珍宝如今成为我内心深处的足迹。犬和鹰都自恃强健,马蹄飞快,但我并不满足,仍需追求更高更远的目标。湖海间的粗豪之气,现在又何处去了?我只能回忆着它们嘶鸣的声音,如同饿鸱一般。北方的邻人也过着简朴的生活,要我忍受寒冷,吟咏这首诗。手中的龟纹笔回避着我的捉摸,墨池中的龃龉问题像冰一样凝结成衣裳,难以理解。

总结:

诗人描述了黄昏时分的苦寒景象,鸟兽稀少,沙石飞舞。他比喻自己的处境像铁般坚硬,又像水般脆弱,渴望东风来解救。他对天地间的奇异事物充满好奇,深夜时窗纸生光辉,令他想到佛法宝界的威严。然而,他不敢专横独占,宁愿在世间无依无靠,寂寞独立。回忆少年时的欢乐,如今已然成为心中的珍宝,但他仍然不满足,追求更高远的目标。他对粗豪之气的湖海间景象感到惋惜,也回忆着其激昂的鸣哮声。最后,他以寒冷吟咏此诗,墨泓中的龃龉问题象征着心中难以理解的冰冷心境。整首诗抒发了诗人内心的孤独寂寞和对奇异事物的好奇心。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者范成大介绍:🔈

范成大(一一二六~一一九三),字至能,号石湖居士,吴(今江苏苏州)人。高宗绍兴二十四年(一一五四)进士,除徽州司户参军。三十二年,入监太平惠民和剂局。孝宗隆兴元年(一一六三),爲编类高宗圣政所兼勅令所检讨官。乾道元年(一一六五),累迁着作佐郎。二年,除吏部员外郎,爲言者论罢。三年,起知处州。五年,除礼部员外郎兼崇政殿说书,兼国史院编修官。六年,以起居郎假资政殿大学士使金。使归,迁中书舍人,同修国史及实录院同修撰。七年,知静江府兼广西经略安抚使。淳熙二年(一一七五),除四川安抚制置使。四年召对,权礼部尚书。五年,拜参知政事,寻罢。七年,知明州兼沿海制置使。八年,知建康府(《景定建康志》卷一四))... 查看更多>>

范成大的诗:

范成大的词:

相关诗词:

次韵李子永见贻 (cì yùn lǐ zǐ yǒng jiàn yí)

朝代:宋    作者: 赵蕃

何能辛苦叹人穷,况复经行觅句工。
平日相思在天末,今年远别遂湘中。
饥寒似我谁驱迫,人物如公孰长雄。
蕙帐山人久寂寞,曾何台省欠诸公。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

方广圣灯次敬夫韵 (fāng guǎng shèng dēng cì jìng fū yùn)

朝代:宋    作者: 林用中

灯长三世火长明,千里遗踪子细寻。
自是神光能永夜,不妨金偈更降心。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

(jù)

朝代:唐    作者: 许敬宗

白雪装梅树。
(见李壁《王荆文公诗笺注》卷二九《次韵王胜之咏雪》)。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

次韵梅花十绝句 其一 (cì yùn méi huā shí jué jù qí yī)

朝代:宋    作者: 刘才邵

溪水溶溶影动摇,盈盈仙子近星桥。
个中着句须清绝,莫道经春雪未消。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

次韵周达道运句 (cì yùn zhōu dá dào yùn jù)

朝代:宋    作者: 释德洪

大泽深壑间,难藏舟与山。
此身唾雾中,安得长朱顔。
讲公如夙昔,娄永尝追攀。
定作瓮中画,磨衲映青纶。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

次韵李使君追悼雪巢先生 (cì yùn lǐ shǐ jūn zhuī dào xuě cháo xiān shēng)

朝代:宋    作者: 钱文子

文龙竟复老污池,一笑应从造化期。
环顾室庐无长物,流传人世有新诗。
殷勤池上相从处,凄怆床前永诀时。
更有後来贤太守,遡风犹解挹清规。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

动物

次韵和复古春日五绝句 其一 (cì yùn hé fù gǔ chūn rì wǔ jué jù qí yī)

朝代:宋    作者: 司马光

雪霜哀鬓拔还生,桃李新园长未成。
五十尚能胜六十,今年又灭去年情。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

王子立寄三绝句云常诣夏颐吉卜云宜见君子子立作诗廌次韵 其二 (wáng zǐ lì jì sān jué jù yún cháng yì xià yí jí bǔ yún yí jiàn jūn zǐ zǐ lì zuò shī zhì cì yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 李廌

富贵自知当自信,耆鲐福并固修长。
阴阳可测非天理,男子人知亦易量。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

次韵次尹俊卿梅花绝句 其四 (cì yùn cì yǐn jùn qīng méi huā jué jù qí sì)

朝代:宋    作者: 王灼

急霰争璀璨,僊摽不解寒。
汉家赵飞燕,偏许雪中看。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。

次韵次卿寄李姑谿时欲问舎宛陵 (cì yùn cì qīng jì lǐ gū xī shí yù wèn shè wǎn líng)

朝代:宋    作者: 周紫芝

我亦平生愿执鞭,拜公眉宇记当年。
泰和人物真图画,李白风流是列仙。
雪里已无回棹意,文中新有卜居篇。
幅巾还作溪堂梦,何日相从句水边。

平平仄平平仄平,○平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平○平平○。