cì yùn hēi zhān gē
次韵黑毡歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 韩驹 (hán jū)

黝奴生长西南夷,朅来中国蒙公知。
提携十年行万里,宠爱肯为新人移。
但愿结髪为玄妻,不愿能歌名雪儿。
夜寒僮仆尽僵缩,我独妩媚呈余姿。
只惭家世不可考,辩舌推源烦惠施。
苦言泸水异京水,生女那复白如脂。
或疑乌几定乃祖,又言黑貂为姆师。
托身似与青女约,荐枕常须黄你随。
长伸两脚得安卧,莫作杜老怜腰支。
他年老朽幸勿弃,从来弱质不自持。
贤哉翁诗善名我,不须更换崑仑诗。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。

yǒu nú shēng zhǎng xī nán yí , qiè lái zhōng guó méng gōng zhī 。
tí xié shí nián xíng wàn lǐ , chǒng ài kěn wèi xīn rén yí 。
dàn yuàn jié fà wèi xuán qī , bù yuàn néng gē míng xuě ér 。
yè hán tóng pú jìn jiāng suō , wǒ dú wǔ mèi chéng yú zī 。
zhī cán jiā shì bù kě kǎo , biàn shé tuī yuán fán huì shī 。
kǔ yán lú shuǐ yì jīng shuǐ , shēng nǚ nà fù bái rú zhī 。
huò yí wū jǐ dìng nǎi zǔ , yòu yán hēi diāo wèi mǔ shī 。
tuō shēn sì yǔ qīng nǚ yuē , jiàn zhěn cháng xū huáng nǐ suí 。
cháng shēn liǎng jiǎo dé ān wò , mò zuò dù lǎo lián yāo zhī 。
tā nián lǎo xiǔ xìng wù qì , cóng lái ruò zhì bù zì chí 。
xián zāi wēng shī shàn míng wǒ , bù xū gēng huàn kūn lún shī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
黝奴出生在西南夷的地方,后来来到中国,受到蒙公的赏识。
在蒙公的提携下,行走了万里路程,他愿意因为新的恩人而改变自己,心甘情愿地受宠。
他希望能与蒙公结为夫妻,但不愿意成为名媛雪儿的宠臣。
寒夜里,仆人们都因为寒冷而缩成一团,只有他一个人仍然妩媚地展现着自己的姿态。
他只是懊悔家世无法考证,辩才也无法与烦惠施相比。
虽然泸水的水与京水不同,他所生的女儿却没有京水般白皙如脂。
有人怀疑他的祖先可能是乌几,也有人说他的祖先是黑貂。
他与一位青女约定寄身之地,常常用黄羽作枕头。
他能舒展双脚安心地卧着,不像杜老那样担心腰不受力。
希望在将来的岁月里,老朽之身能得到宽容,不然一向柔弱的性情也难以支撑。
真是个贤德的翁,他的诗才和名声令我敬佩,不需要再去改变他的作品。
总结:全文:这篇古文描述了黝奴的生平和品性,他出生在西南夷,后来来到中国受到蒙公的赏识。他对蒙公忠诚,甘愿为新恩人改变自己,但他对名媛雪儿并不感冒。在冷夜里,他依然保持妩媚姿态,与青女约定,常用黄羽作枕。他希望得到宽容,但自认性情柔弱。这篇文言文反映了古代人的风貌和情感态度。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩驹介绍:🔈

韩驹(一○八○~一一三五),字子苍,蜀仙井监(今四川仁寿)人。早年从苏辙学。徽宗政和初以献赋召试舍人院,赐进士出身,除秘书省正字。旋因曾爲苏氏学,谪监蒲城市易务,迁知分宁县。召爲着作郎。宣和五年(一一二三),除秘书少监。六年,迁中书舍人兼修国史,擢权直学士院。钦宗靖康元年(一一二六),由知应天府移知黄州,寻又因苏氏学提举江州太平观。高宗即位,知江州。绍兴五年卒於抚州,年五十六(明弘治《抚州府志》卷二四)。苏辙称其诗如储光羲,吕本中亦引之入江西诗派。有《陵阳集》四卷传世。《宋史》卷四四五有传。 韩驹诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以萧山王氏十万卷楼旧藏抄本(简称王本,今藏南京图书馆),清... 查看更多>>

韩驹的诗:

韩驹的词:

相关诗词:

次韵酬盛秘丞黑桃二首 其二 (cì yùn chóu shèng mì chéng hēi táo èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘攽

春华各自媚,秋实顿能殊。
悴貌从黎黑,丹心固硕肤。
榴花随使者,荔子赐匈奴。
寄语玄都客,相疑失味腴。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。

亨父录示山斋即事五篇索和遂次其韵 其三 (hēng fù lù shì shān zhāi jí shì wǔ piān suǒ hé suì cì qí yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 吕南公

荣利机关拙,云泉兴味多。
岂同愚士窘,自合圣人和。
敛敛青毡旧,酣酣白石歌。
故应消息有,贫独奈余何。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。

次韵塞下曲 (cì yùn sāi xià qū)

朝代:宋    作者: 杨公远

貂裘毡帽紫骅骝,挟弹弯弧架铁矛。
飞放归来天欲暮,数声羌笛起高楼。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。

戏鹤林 (xì hè lín)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

柱下固能官老子,漆园亦可禄庄周。
鹤林不仕知何意,快取青毡趁黑头。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。

次韵子大四绝 其三 (cì yùn zǐ dà sì jué qí sān)

朝代:宋    作者: 王炎

抽身幸免坐毡针,镜里休怜白发新。
杖屦消摇共来往,更添林下一闲人。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。

次韵参寥咏雪 (cì yùn cān liáo yǒng xuě)

朝代:宋    作者: 苏轼

朝来处处白毡铺,楼阁山川尽一如。
总是烂银并白玉,不知奇货有谁居。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。

次韵杨花二首 其二 (cì yùn yáng huā èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 洪适

官路风轻落絮迷,望中高下杂游丝。
糁毡拟雪春无际,只有骚人圣得知。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。

次黄伯厚惠纸衾韵 (cì huáng bǎi hòu huì zhǐ qīn yùn)

朝代:宋    作者: 陈起

冷浸溪藤松下月,密缄远寄袁安雪。
忍蹴茸茸一径毡,依约江行晓时节。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。

又次韵帅初诸前七首 其六 (yòu cì yùn shuài chū zhū qián qī shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 陈着

荷衣萧飒甘谋拙,毡笠峥嵘任命通。
只为爱山忙入剡,不因思鱠始归东。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。

次韵车中倦吟二首 其二 (cì yùn chē zhōng juàn yín èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 洪适

叱驭宁辞历险难,投戈且幸迩遐安。
毡车轩簸长危坐,恰似舟行八节滩。

仄平平○平平平,仄平○仄平平平。
平平仄平○仄仄,仄仄仄平平平平。
仄仄仄仄平平○,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平?平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄平○仄平平平。