cì wēn bǎi yòng lín gōng zhèng liú qìng chōng chàng hé yùn
次温伯用林公正刘庆充倡和韵 🔈
前山後山梅子雨,屯云日夜相吞吐。
长林绝壑望不到,时有樵归说逢虎。
奔溪朝来忽怒涨,夹岸柳梢余尺许。
屋头未放浓岚散,苦忆清风泛琼宇。
客行落此乱山中,但欲寻人诉羁旅。
比邻邂逅得清士,眉宇津津佳笑语。
杯行起舞出新句,我气已衰聊复鼓。
明年与君杭太湖,扁舟踏浪不踏土。
沉沉玉柱閟仙扃,矫矫虹梁浮水府。
目力无穷天不尽,却笑向来谁缚汝。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
前山后山梅子雨,屯云日夜相吞吐。
长林绝壑望不到,时有樵归说逢虎。
奔溪朝来忽怒涨,夹岸柳梢余尺许。
屋头未放浓岚散,苦忆清风泛琼宇。
客行落此乱山中,但欲寻人诉羁旅。
比邻邂逅得清士,眉宇津津佳笑语。
杯行起舞出新句,我气已衰聊复鼓。
明年与君杭太湖,扁舟踏浪不踏土。
沉沉玉柱闭仙扃,矫矫虹梁浮水府。
目力无穷天不尽,却笑向来谁缚汝。
全诗描写了山中的景色和自然现象,以及诗人在其中的游历和心境。前山后山梅子下着雨,天空中的屯云日夜交替吞吐。长林深处的绝壑望不到,有时会有樵夫归来说遇见了老虎。奔溪而来的水势忽然暴涨,夹岸的柳树枝梢只余下寥寥数尺。屋顶上的浓雾还未散去,让人苦怀清风拂面的美景。客人行走在这混乱的山中,只想找到一位知己,倾诉心中的离愁别绪。偶然邂逅了一位才子佳人,他们眉目间流露出灵动的笑语。举杯畅饮,舞蹈翩翩,写下了新的诗句,尽管我已经气衰,但还是不断敲击着鼓。
诗中还提到明年将与朋友一同前往杭州太湖游船畅饮,置身于波浪之中,与尘世无关。接着诗人描述了仙界的景色,玉柱高耸闭着仙门,虹梁矫健地浮在水面上,这里的风景美丽壮观,目力根本无法穷尽。最后,诗人笑问仙界中的众仙,到底是谁束缚了你们的?
这首诗通过描绘自然景色,抒发了诗人的游历之情,表达了对美好心境的向往,以及对自由不拘束缚的向往之情。同时也透过与清士相遇、畅饮作乐的场景,展现了友谊与情谊的珍贵。最后,通过对仙界景色的描述,诗人反问了尘世中的束缚与拘禁,彰显了诗人豁达超脱的境界。全诗意境优美,充满了古人的豪放风范。
范成大的诗:
范成大的词:
相关诗词:
句 其八 (jù qí bā)
充城繁盛冠东川。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
充城口号 (chōng chéng kǒu hào)
山围翠合水连云,万室楼台照眼明。
胜地风淳真乐国,四川惟说好充城。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
徐大谏道漳南与舍弟倡和次韵 其二 (xú dà jiàn dào zhāng nán yǔ shè dì chàng hé cì yùn qí èr)
谢公今起为苍生,樽酒相看只细倾。
戏彩鲤庭窥丽藻,披云鲸海属新晴。
感时华髪萧萧改,致主丹心皎皎明。
从此灵台应偃伯,共知堂上有奇兵。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
九日范伯升惠诗连伯玉丈有和句皆道先公平昔登高事感而次韵 其二 (jiǔ rì fàn bǎi shēng huì shī lián bǎi yù zhàng yǒu hé jù jiē dào xiān gōng píng xī dēng gāo shì gǎn ér cì yùn qí èr)
尘土装怀不可论,伤心夏凊与冬温。
西风南涧萧萧竹,犹有范翁时到门。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
追和范文正公鄱阳诗 降圣节诣天庆观因谒顔鲁公范文正公祠堂用赠御赐名道士韵 (zhuī hé fàn wén zhèng gōng pó yáng shī jiàng shèng jié yì tiān qìng guān yīn yè yán lǔ gōng fàn wén zhèng gōng cí táng yòng zèng yù cì míng dào shì yùn)
顔范遥同异代心,琳宫香火道缘深。
诗家风味今谁在,定访弥明与共吟。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
移竹次林英伯韵四首 其四 (yí zhú cì lín yīng bǎi yùn sì shǒu qí sì)
娟娟犹带露痕新,分得江潭未化身。
岁晚定知堪傲雪,生来不肯强随人。
心如庞老空诸有,节比原思不恨贫。
月淡风清卧寒谷,倡予和女复谁亲。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
柑园 (gān yuán)
守臣方效献芹心,直拟移根到上林。
充贡先时犹茂绿,置邮须更待黄深。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
句 其六 (jù qí liù)
自昔充城号奥区,蜀人唤作小成都。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
庆伯以二诗送别已而又辱同广声追送庆伯复有所赋并次韵为答三首 其一 (qìng bǎi yǐ èr shī sòng bié yǐ ér yòu rǔ tóng guǎng shēng zhuī sòng qìng bǎi fù yǒu suǒ fù bìng cì yùn wèi dá sān shǒu qí yī)
在昔歌诗义,尝关治乱音。
流传纵今体,陶写亦吾心。
未答论交作,还赓送别吟。
识君于此道,亦复用功深。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
句 其一三 (jù qí yī sān)
南充到日黄柑熟,待摘霜包寄远情。
平平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
○平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,○平仄○仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。