chūn rì wǔ kāng yóu wàng guò mèng dōng yě gù jū
春日武康游望过孟东野故居 🔈
残霭初收半在沙,一川芳草趁溪斜。
羣峰古意汪芒国,废地诗情正曜家。
天末凄迷浮野色,柳边骀荡受春华。
更携尊酒看修竹,不为前坡得意花。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
残霭初收半在沙,一片芳草倚溪斜。
群峰积古意,浩荡如芒国;废地流诗情,正如曜映家。
天边朦胧浮野色,柳树旁婆娑春华。
更携美酒观修竹,不因前坡赏美花。
总结:
诗人描绘了初春时分,残留的霭气渐渐散去,半片芳草倚靠在溪水斜岸上。群山古意深厚,宛如壮阔的芒国;废弃的荒地流露出诗情,仿佛映照着宏大的家园。天空边缘的景色朦胧迷人,柳树旁摇曳着春光。诗人更拿起美酒,走近修竹,却并不因为之前的山坡上美丽的花朵而沾沾自喜。
孙嵩的诗:
相关诗词:
仆罢官东归过杭州寓六游堂而楼阁倚空江山在目仆甚乐之无畏老师自武康送客至此过仆於此堂之上留饭终日顷仆作武康令居县之东堂每与师饭於堂上数称东堂饭美每食輙兼人别十数年饭犹健也然师於世故泊然了无芥蔕独於东堂故 (pú bà guān dōng guī guò háng zhōu yù liù yóu táng ér lóu gé yǐ kōng jiāng shān zài mù pú shèn lè zhī wú wèi lǎo shī zì wǔ kāng sòng kè zhì cǐ guò pú wū cǐ táng zhī shàng liú fàn zhōng rì qǐng pú zuò wǔ kāng lìng jū xiàn zhī dōng táng měi yǔ shī fàn wū táng shàng shù chēng dōng táng fàn měi měi shí zhé jiān rén bié shí shù nián fàn yóu jiàn yě rán shī wū shì gù bó rán le wú jiè dì dú wū dōng táng gù)
道人送客过林扃,先识穿云拄杖声。
内苑深居无一念,东堂久阔尚余情。
且欣能善将军饭,未怪频翻吏部羮。
小住家风殊不恶,一江明月看潮生。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
重过东野故居 (chóng guò dōng yě gù jū)
郭外有村名孟堡,旧传君此卜幽栖。
草荒东野千年宅,水绕南山一曲溪。
人物不生诗渺渺,秋风无语恨凄凄。
可怜如许衣冠士,不为留祠向竹西。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
浙东故孟尚书种柳 (zhè dōng gù mèng shàng shū zhòng liǔ)
孟家种柳东城去,临水逶迤思故人。
不似当时大司马,重来得见汉南春。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
襄阳过孟浩然旧居 (xiāng yáng guò mèng hào rán jiù jū)
襄阳城郭春风起,汉水东流去不还。
孟子死来江树老,烟霞犹在鹿门山。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
春日野望怀故人 (chūn rì yě wàng huái gù rén)
野外登临望,苍苍烟景昏。
暖风医病草,甘雨洗荒村。
云散天边野,潮回岛上痕。
故人不可见,倚杖役吟魂。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
过故洛城 (guò gù luò chéng)
故城门前春日斜,故城门里无人家。
市朝欲认不知处,漠漠野田飞草花。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
寄武康王居正 (jì wǔ kāng wáng jū zhèng)
曾向清溪采白苹,江东日暮别经春。
投金濑上思归客,浮玉山前忆故人。
千里云萍应念我,一庭风树敢忘亲。
挂蓑石暖苔衣厚,拟买渔舠作近邻。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
感春二首 其一 (gǎn chūn èr shǒu qí yī)
不觉悠悠过,东风换故年。
青春消霰雪,白日满山川。
草绿飘梅地,江平去雁天。
故园桃李动,东望每依然。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
野兴二首 其一 (yě xīng èr shǒu qí yī)
东望城闉十里遥,野人生计日萧条。
棋枰弃置机心息,肉食蠲除业境消。
送药时时过邻父,放鱼日日度溪桥。
自怜爱物还成癖,门巷春来草没腰。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
经过合寨吊孟氏故居二首 其二 (jīng guò hé zhài diào mèng shì gù jū èr shǒu qí èr)
行过春泥没马深,几声幽鸟啭乔林。
感时恨别愁无那,赖有清樽慰此心。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。