chūn rì dēng wàng hǎi tíng
春日登望海亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张伯玉 (zhāng bǎi yù)

望海亭前春色深,风光澹澹海沈沈。
潮如世路来还去,山带城芜古到今。
坐见微云生别岸,吟惊幽鸟起层阴。
劝君莫苦凭高望,惊动子牟千里心。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

wàng hǎi tíng qián chūn sè shēn , fēng guāng dàn dàn hǎi shěn shěn 。
cháo rú shì lù lái huán qù , shān dài chéng wú gǔ dào jīn 。
zuò jiàn wēi yún shēng bié àn , yín jīng yōu niǎo qǐ céng yīn 。
quàn jūn mò kǔ píng gāo wàng , jīng dòng zǐ mù qiān lǐ xīn 。

春日登望海亭

—— 張伯玉

望海亭前春色深,風光澹澹海沈沈。
潮如世路來還去,山带城蕪古到今。
坐見微雲生別岸,吟驚幽鳥起層陰。
勸君莫苦憑高望,驚動子牟千里心。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

wàng hǎi tíng qián chūn sè shēn , fēng guāng dàn dàn hǎi shěn shěn 。
cháo rú shì lù lái huán qù , shān dài chéng wú gǔ dào jīn 。
zuò jiàn wēi yún shēng bié àn , yín jīng yōu niǎo qǐ céng yīn 。
quàn jūn mò kǔ píng gāo wàng , jīng dòng zǐ mù qiān lǐ xīn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
望海亭前,春天的色彩深沉,风景恬淡宜人,海面沉静辽阔。海潮像世间的路,时来时去,山脉环抱着城池,植物古老到现今。

坐在亭中,看见微云漂浮在对岸,吟唱声惊动了隐居的幽鸟,它们从林间飞起,营造出层层阴影。

劝告你,不要辛苦地凭高处远望,以免惊扰了千里之外的子牟的心思。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张伯玉介绍:🔈

张伯玉,字公达,建安(今福建建瓯)人。早年举进士,又举书判拔萃科。仁宗庆历初以秘书丞知并州太谷县时,范仲淹推荐应贤良方正能直言极谏科(《范文正集》卷一八《举张伯玉应制科状》)。至和中通判睦州,时年三十,後迁知福州,移越州、睦州。有《蓬莱集》二卷(明嘉靖《建宁府志》卷一八),已佚。 张伯玉诗,据《严陵集》、《会稽掇英总集》等书所录,编爲二卷。 查看更多>>

张伯玉的诗:

相关诗词:

望海亭 (wàng hǎi tíng)

朝代:宋    作者: 王十朋

踏雪遥登望海亭,扶桑日上卧龙醒。
微臣望处非沧海,只望尧天万里青。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

动物

登望海亭 (dēng wàng hǎi tíng)

朝代:宋    作者: 喻良能

谁将龙脊置新亭,一饷登临耳目醒。
欲识海门山尽处,烂银堆里数螺青。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

动物

登望云亭招友 (dēng wàng yún tíng zhāo yǒu)

朝代:唐    作者: 朱庆余

日日恐无云可望,不辞逐静望来频。
共知亭下眠云远,解到上头能几人。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

夏日登望海亭 (xià rì dēng wàng hǎi tíng)

朝代:宋    作者: 王珪

藻栋临流启,凉飈荡暑回。
清如游玉宇,快若在兰台。
海叶吟中下,番航望次来。
披襟殊未已,云外月弦开。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

秋登张明府海亭 (qiū dēng zhāng míng fǔ hǎi tíng)

朝代:唐    作者: 孟浩然

海亭秋日望,委曲见江山。
染翰聊题壁,倾壶一解颜。
歌逢彭泽令,归赏故园间。
予亦将琴史,栖迟共取闲。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

望庐山怀鄱阳同官 (wàng lú shān huái pó yáng tóng guān)

朝代:宋    作者: 王十朋

五峯亭上同登日,遥望庐山在杳冥。
今日庐山真满眼,回头却望五峯亭。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

七月廿六日登四望亭小酌和赵守韵二绝 其二 (qī yuè niàn liù rì dēng sì wàng tíng xiǎo zhuó hé zhào shǒu yùn èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

极目风烟尽一城,身闲无日不登亭。
双明远与孤鸿没,绕郭一江罗带青。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

和王致君见寄望海亭诗 (hé wáng zhì jūn jiàn jì wàng hǎi tíng shī)

朝代:宋    作者: 吴芾

领客闲登木杪亭,坐来四面对峥嵘。
野田散漫高低绿,湖水弥茫远近清。
览胜喜穷千里目,放怀笑引百壶倾。
酒阑未用忙归去,更看亭前海月明。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

题婺州郡圃双溪亭 (tí wù zhōu jùn pǔ shuāng xī tíng)

朝代:宋    作者: 赵拚

去年春晚宴亭皋,今日重登不惮劳。
栏外当时双派水,已应归海作波涛。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。

育王望海亭 (yù wáng wàng hǎi tíng)

朝代:宋    作者: 范成大

海云晻霭日茏葱,案指光中万象空。
想见蓬莱西望眼,也应知我立长风。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。