chūn huī tíng wèi jǔ chuān zǐ fù
春晖亭为榉川子赋 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王奕 (wáng yì)

昔人念亲心何如,喻彼百草蒙春晖。
一川含绿草方长,满地落红春已归。
草欲报春春忽改,子欲养亲亲不待。
嗟哉物尔人亦然,对草无言泪如海。
阳春有脚还复来,今年花谢明年开。
慈亲一去不复见,画图空写春风面。
榉川有子思报亲,结茅竹亭留白云。
亲恩难酬春易过,独倚栏干怨春暮。
寄言孝子须惜时,流光暗促亲顔移。
春盘荐脆须及早,莫待酒浇坟上草。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。

xī rén niàn qīn xīn hé rú , yù bǐ bǎi cǎo méng chūn huī 。
yī chuān hán lǜ cǎo fāng cháng , mǎn dì luò hóng chūn yǐ guī 。
cǎo yù bào chūn chūn hū gǎi , zǐ yù yǎng qīn qīn bù dài 。
jiē zāi wù ěr rén yì rán , duì cǎo wú yán lèi rú hǎi 。
yáng chūn yǒu jiǎo huán fù lái , jīn nián huā xiè míng nián kāi 。
cí qīn yī qù bù fù jiàn , huà tú kōng xiě chūn fēng miàn 。
jǔ chuān yǒu zǐ sī bào qīn , jié máo zhú tíng liú bái yún 。
qīn ēn nán chóu chūn yì guò , dú yǐ lán gān yuàn chūn mù 。
jì yán xiào zǐ xū xī shí , liú guāng àn cù qīn yán yí 。
chūn pán jiàn cuì xū jí zǎo , mò dài jiǔ jiāo fén shàng cǎo 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

昔日的人们怀念亲人的心情如何呢?就好像百草受到春天的照耀一样。一条小河里长满了绿色的草,满地都是红色的花瓣,春天已经回来了。草本想报答春天的恩赐,却发现春天突然改变了。儿子想孝敬父母,却发现父母不再等待。
唉呀,物物皆有生命,人心对待草木却无言,只有眼泪如海涌动。春天会离开,但也会再回来,今年的花儿凋谢了,明年又会开放。慈爱的亲人一去不复回,留下的只是画图,写满了春风吹拂过的面庞。
榉川有个孝子思念着报答亲人,他在竹亭结茅,留下白云缭绕。亲人的恩情难以回报,而春天却很容易就过去了。他孤独地倚着栏干,怨恨着春天的暮色。
他寄语其他的孝子们要珍惜时间,流逝的光阴很快,父母的容颜也在逐渐改变。春天的盘荐脆弱的美景要及早去欣赏,不要等到喝酒时才到坟墓上看草木。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王奕介绍:🔈

王奕,字伯敬,玉山(今属江西)人。理宗淳佑四年(一二四四)入太学,官玉山教谕。恭帝德佑元年(一二七五)元兵破临安,弃官入玉斗山,结屋授徒,因号玉斗山人,学者称斗山先生。有《斗山文集》十二卷、《梅岩杂咏》七卷,已佚。今存《东行斐稿》(一名《玉斗山人集》)三卷,系元世祖至元二十六年(一二八九)率同乡学子东行赴鲁祭孔往返纪行之作。事见清道光《冰溪王氏宗谱》卷三(藏江西玉山文化馆)。 王奕诗,以影印文渊阁《四库全书·玉斗山人集》爲底本。校以《冰溪王氏宗谱·斗山文集》(简称谱本)。校本多出诗四首,附于卷末。 查看更多>>

王奕的诗:

王奕的词:

  • 摸鱼儿

    问梅花、几人邀咏,平生见外骚楚。相思...

  • 水调歌头

    吾玄终不白,拗出老扬雄。近日青衿绿发...

  • 沁园春

    耳目肺肠,不由我乎,更由乎谁。也不必...

  • 南乡子

    搔首倚薰风。一幅画图尘土中。鹤怨猿惊...

  • 霜天晓角

    天无四壁。底用量江尺。徒把乾坤分裂,...

  • 贺新郎

    有客过东鲁。自葛水、泛舟西下,帆开三...

  • 贺新郎

    醉醒琼花露。买扁舟、邵伯津头,向秦邮...

  • 贺新郎

    帆卸西湾侧。望康庐、老峰面目,旧曾相...

  • 沁园春

    八十日官,浩然归去,知心者希。谓诗有...

  • 八声甘州

    诵公诗、大雅久不闻,吾衰竟谁陈。自晋...

  • 王奕宋词全集>>

相关诗词:

清晖亭 (qīng huī tíng)

朝代:宋    作者: 宋祁

亭外大江流,亭前万里舟。
春波赋别地,秋水送归愁。
客路风烟阔,年光日月遒。
瑶华何所为,从古伴离忧。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。

秋日村舍二首 其一 (qiū rì cūn shè èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陆游

会稽城南古大泽,霜晴水落烟波迮。
寒风萧萧凋榉柳,暖日晖晖秀荞麦。
传闻新诏募新军,复道公车纳群策。
忠诚所感金石开,勉建功名垂竹帛。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。

和司徒侍中舟中再赋一阕 (hé sī tú shì zhōng zhōu zhōng zài fù yī què)

朝代:宋    作者: 强至

燕子迎船贴岸飞,波光流色日晖晖。
都人倍恋行春乐,只恐恩容昼锦归。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。

清晖亭 (qīng huī tíng)

朝代:宋    作者: 李觏

池亭何处占清晖,只在晖江更向西。
山上白云如有雪,水中明月似无泥。
郊原不改春来秀,径路终忧客到迷。
沈约东阳曾入咏,使君才调好留题。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。

春词 其七 (chūn cí qí qī)

朝代:宋    作者: 毛滂

瑞日晖晖上,非烟冉冉收。
晴川蚕可浴,翠潋荇初流。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。

庚戌春下鄱阳舟中诸作 过赭亭 (gēng qu chūn xià pó yáng zhōu zhōng zhū zuò guò zhě tíng)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

船篷推起不教低,为放山光水色归。
客子离家已三日,赭亭山下欲斜晖。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。

晖晖堂 (huī huī táng)

朝代:宋    作者: 释道潜

堂上何为绝点埃,堂前翠箒扫空阶。
遥怜薄日晖晖静,影入高人燕坐怀。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。

西池清晖亭 (xī chí qīng huī tíng)

朝代:宋    作者: 许抗

亭号清晖阚碧涟,半连村落半神仙。
青山剩得云间日,明月饶分水底天。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。

洛阳河亭奉酬留守羣公追送 (luò yáng hé tíng fèng chóu liú shǒu qún gōng zhuī sòng)

朝代:唐    作者: 李益

离亭饯落晖,腊酒减春衣。
岁晚烟霞重,川寒云树微。
戎装千里至,旧路十年归。
还似汀洲雁,相逢又背飞。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。

晚晖亭 (wǎn huī tíng)

朝代:宋    作者: 程颢

亭下花光春正好,亭头山色晚尤佳。
欲知剩占清风处,思顺街东第一家。

仄平仄○平平○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄平,平平平仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄○仄○,仄平仄平○仄平。
○平○平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平○仄仄。