bìng hè piān
病鹤篇 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 钱起 (qián qǐ)

独鹤声哀羽摧折,沙头一点留残雪。
三山侣伴能远翔,五里裴回忍为别。
惊羣各畏野人机,谁肯相将霞水飞。
不及川凫长比翼,随波双泛复双归。
碧海沧江深且广,目尽天倪安得往。
云山隔路不隔心,宛颈和鸣长在想。
何时白雾卷青天,接影追飞太液前。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

dú hè shēng āi yǔ cuī shé , shā tóu yī diǎn liú cán xuě 。
sān shān lǚ bàn néng yuǎn xiáng , wǔ lǐ péi huí rěn wèi bié 。
jīng qún gè wèi yě rén jī , shuí kěn xiāng jiāng xiá shuǐ fēi 。
bù jí chuān fú cháng bǐ yì , suí bō shuāng fàn fù shuāng guī 。
bì hǎi cāng jiāng shēn qiě guǎng , mù jìn tiān ní ān dé wǎng 。
yún shān gé lù bù gé xīn , wǎn jǐng hé míng cháng zài xiǎng 。
hé shí bái wù juàn qīng tiān , jiē yǐng zhuī fēi tài yè qián 。

病鶴篇

—— 錢起

獨鶴聲哀羽摧折,沙頭一點留殘雪。
三山侶伴能遠翔,五里裴回忍爲別。
驚羣各畏野人機,誰肯相將霞水飛。
不及川鳧長比翼,隨波雙泛復雙歸。
碧海滄江深且廣,目盡天倪安得往。
雲山隔路不隔心,宛頸和鳴長在想。
何時白霧捲青天,接影追飛太液前。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

dú hè shēng āi yǔ cuī shé , shā tóu yī diǎn liú cán xuě 。
sān shān lǚ bàn néng yuǎn xiáng , wǔ lǐ péi huí rěn wèi bié 。
jīng qún gè wèi yě rén jī , shuí kěn xiāng jiāng xiá shuǐ fēi 。
bù jí chuān fú cháng bǐ yì , suí bō shuāng fàn fù shuāng guī 。
bì hǎi cāng jiāng shēn qiě guǎng , mù jìn tiān ní ān dé wǎng 。
yún shān gé lù bù gé xīn , wǎn jǐng hé míng cháng zài xiǎng 。
hé shí bái wù juàn qīng tiān , jiē yǐng zhuī fēi tài yè qián 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
独鹤声哀,羽毛摧折,像是沙头上留下的一点残雪。三座山峰似伴侣,能够远距离飞翔,但五里裴回的时候却忍不住分别。群鸟受到野人的威胁,谁肯与它们一起在霞水中翱翔?它们无法像川凫一样长时间并肩飞行,只能随波双泛、再双归。碧海和沧江深广无边,视线到达天际,如何能够去往那里呢?云山阻隔了道路,但不能阻隔内心的思念。鹤的颈项婉转和鸣,一直在追求着远方。什么时候才能够卷起白雾,接住飞行的倩影,追逐太液池前的美景呢?

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者钱起介绍:🔈

钱起,字仲文,吴兴人。天宝十载登进士第,官秘书省校书郎,终尚书考功郎中。大历中,与韩翃、李端辈号十才子。诗格新奇,理致清赡。集十三卷,今编诗四卷。 钱起字仲文,吴兴人。天宝十载李巨榜及第。大历中,与韩翃、李端辈号十才子。补诗一首。 查看更多>>

钱起的诗:

相关诗词:

病中对病鹤 (bìng zhōng duì bìng hè)

朝代:唐    作者: 白居易

同病病夫怜病鹤,精神不损翅翎伤。
未堪再举摩霄汉,只合相随觅稻粱。
但作悲吟和嘹唳,难将俗貌对昂藏。
唯应一事宜为伴,我发君毛俱似霜。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

读友人诗卷 (dú yǒu rén shī juàn)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

冰齿味瑶轴,祗应神鬼知。
坐当羣静後,吟到月沈时。
雪峡猿声健,风柽鹤立危。
篇篇一字字,谁复更言诗。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

陈伯成学士垂访以病中新浴不克见走书二短篇谢之 其一 (chén bǎi chéng xué shì chuí fǎng yǐ bìng zhōng xīn yù bù kè jiàn zǒu shū èr duǎn piān xiè zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 强至

时情逐势饵边鱼,贫病由来俗易疏。
何事太丘直有道,炎天问病到贫居。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

抒情 感慨

投李大夫 (tóu lǐ dài fū)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

自小僻於诗,篇篇恨不奇。
苦吟无暇日,华发有多时。
进取门难见,升沈命未知。
秋风夜来急,还恐到京迟。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

病後呈芸居 (bìng hòu chéng yún jū)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

病骨清於鹤,临风直欲飞。
闲多酬病债,吟苦费心机。
带缓腰围减,囊空药裹稀。
未能全谢客,扶杖扫林扉。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

罗子琳来就广漕试予以檄出至西江峡口怀古感兴两篇寄子琳後篇救子琳穷病也 其二 (luó zǐ lín lái jiù guǎng cáo shì yǔ yǐ xí chū zhì xī jiāng xiá kǒu huái gǔ gǎn xīng liǎng piān jì zǐ lín hòu piān jiù zǐ lín qióng bìng yě qí èr)

朝代:宋    作者: 曾丰

摹写闲泉石,雕锼病肺肝。
得无縻岁月,终不补饥寒。
上固诏求士,谁将诗得官。
何如经学熟,随计上长安。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

谢鹤林见访 (xiè hè lín jiàn fǎng)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

我方一枕午风眠,君正然香未解船。
知问无为三不答,广咨王母几寥然。
分明翠竹黄花意,何必红铅黑汞篇。
寄语鹤林老居士,甚时叱鹤过西川。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

病鹤 (bìng hè)

朝代:唐    作者: 雍陶

忆得当时病未遭,身为仙驭雪为毛。
今来沙上飞无力,羞见樯乌立处高。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

对酒赋友人 (duì jiǔ fù yǒu rén)

朝代:唐    作者: 韦庄

多病仍多感,君心自我心。
浮生都是梦,浩叹不如吟。
白雪篇篇丽,清酤盏盏深。
乱离俱老大,强醉莫沾襟。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。

江鸣玉遗苍梧二苍鹤其一病两日而死陆鲁望诗云医鹤自须监吾乡人医尚无良手况禽医乎 (jiāng míng yù yí cāng wú èr cāng hè qí yī bìng liǎng rì ér sǐ lù lǔ wàng shī yún yī hè zì xū jiān wú xiāng rén yī shàng wú liáng shǒu kuàng qín yī hū)

朝代:宋    作者: 洪适

病骨摧颓警露难,草埋长胫委苍翰。
吾乡尚欠肱三折,况有禽医为一看。

仄仄平平仄平○,平平仄仄○平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平○仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○○平仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
仄仄平平○○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。