zhū wén gōng lí sāo jīng zàn
朱文公离骚经赞 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 岳珂 (yuè kē)

伟兹帖之奇瑰兮,羌笔力之有神。
走缄縢之来诏兮,并垂棘而足珍。
从鲤庭而载求兮,得陈亢之异闻。
书三闾之孤忠兮,将争光兮仪邻。
予尝窃寘疑兮,谓意或有在也。
方淳熙之继明兮,德如天其大也。
挈道统而在上兮,固无嫉邪之害也。
先生之溯伊濂兮,又非沅湘之派也。
寓物以写兴兮,自前世以固然。
岂先生之适正兮,乃独取于沉渊。
行或过乎中庸兮,虽为法而不可。
其忠君爱国之诚兮,亦不虞乎後日之祸。
彼不学兮,周公仲尼。
知庄士与醇儒兮,或羞称之。
律风雅之末流兮,若未免于或变。
使交有所发兮,亦足以迪天性民彝之善。
以今日之书兮,固非出于感时。
则异时之集注兮,亦何病乎俗人之悕。
原屈原之心兮,宗国之楚。
作春秋兮,固安在乎黜周而王鲁。
先儒之心兮,百圣之矩。
藏此帖兮,昭于今古。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。

wěi zī tiē zhī qí guī xī , qiāng bǐ lì zhī yǒu shén 。
zǒu jiān téng zhī lái zhào xī , bìng chuí jí ér zú zhēn 。
cóng lǐ tíng ér zǎi qiú xī , dé chén kàng zhī yì wén 。
shū sān lǘ zhī gū zhōng xī , jiāng zhēng guāng xī yí lín 。
yǔ cháng qiè zhì yí xī , wèi yì huò yǒu zài yě 。
fāng chún xī zhī jì míng xī , dé rú tiān qí dà yě 。
qiè dào tǒng ér zài shàng xī , gù wú jí xié zhī hài yě 。
xiān shēng zhī sù yī lián xī , yòu fēi yuán xiāng zhī pài yě 。
yù wù yǐ xiě xīng xī , zì qián shì yǐ gù rán 。
qǐ xiān shēng zhī shì zhèng xī , nǎi dú qǔ yú chén yuān 。
xíng huò guò hū zhōng yōng xī , suī wèi fǎ ér bù kě 。
qí zhōng jūn ài guó zhī chéng xī , yì bù yú hū hòu rì zhī huò 。
bǐ bù xué xī , zhōu gōng zhòng ní 。
zhī zhuāng shì yǔ chún rú xī , huò xiū chēng zhī 。
lǜ fēng yǎ zhī mò liú xī , ruò wèi miǎn yú huò biàn 。
shǐ jiāo yǒu suǒ fā xī , yì zú yǐ dí tiān xìng mín yí zhī shàn 。
yǐ jīn rì zhī shū xī , gù fēi chū yú gǎn shí 。
zé yì shí zhī jí zhù xī , yì hé bìng hū sú rén zhī xī 。
yuán qū yuán zhī xīn xī , zōng guó zhī chǔ 。
zuò chūn qiū xī , gù ān zài hū chù zhōu ér wáng lǔ 。
xiān rú zhī xīn xī , bǎi shèng zhī jǔ 。
cáng cǐ tiē xī , zhāo yú jīn gǔ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

伟兹帖中的文字真奇妙啊,像是羌笔之力有神。诏书走缄而来,垂棘足为贵重。从鲤庭载来陈亢的异闻。书写了三闾孤忠之事,将争光仪容于邻里。我曾怀疑过,认为其中可能有深意。方淳熙继承了先贤的明德,其德行如天一般伟大。把道统执掌在上,自然无嫉妒之害。先生的学识源自伊洛,不属于沅湘流派。把事物寓于诗中,表达兴盛的景象,这种写作方式自古以来就很固定。先生的见识岂止局限于正统,而是从沉渊中独取其精华。即便行为有时超越中庸之道,尽管是为了遵循法则,却并非可取。先生忠于君主,热爱国家,这种诚心,却未能预料后世的灾祸。并非学习于周公和孔子等伟人,也未能如庄子和孔子般卓见称赞。虽然属于后期风雅文学,但似乎难免受到时代变迁的影响。虽然内容有所启示,但无法完全引导天性民众遵循正道。这些文字并非源于当今时代的感悟,而是与异时的注释:和研究同样深受俗人的误解。屈原的心思与国家楚有着千丝万缕的联系。著有春秋的确存在于否定周而立鲁的历史过程中。先儒的心意是众圣先贤的准则。将这帖子收藏下来,其价值昭示于今古。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者岳珂介绍:🔈

岳珂(一一八二~?),字肃之,号亦斋、东几,晚号倦翁,汤阴(今属河南)人,侨居江州(今江西九江)。飞孙,霖子。宁宗嘉泰二年(一二○二),以荫监镇江府户部大军仓,曾预开禧北征之役。因预知北征之弊,于战败後召爲朝官,历司农寺主簿、光禄丞、太官令。嘉定十年(一二一七),由大农丞权知嘉兴府。十二年,爲江南东路转运判官。十四年,除军器监丞、淮南东路总领(《景定建康志》卷二六),并多次摄知镇江府。理宗绍定六年(一二三三),因元夕诗爲门人韩正伦文致告讦,获罪罢官。嘉熙二年(一二三八),起爲湖广总领。三年,提举江州太平兴国宫。四年,复起爲淮南江浙荆湖八路制置茶盐使、兼知太平州。淳佑元年(一二四一),以言官劾横... 查看更多>>

岳珂的诗:

岳珂的词:

相关诗词:

读离骚 (dú lí sāo)

朝代:宋    作者: 赵汝鐩

琅然醉读离骚经,一鹤闻之来中庭。
童子屡麾不肯去,直凑樽前侧顶听。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。

谢富相公见示新诗一轴 其二 (xiè fù xiàng gong jiàn shì xīn shī yī zhóu qí èr)

朝代:宋    作者: 邵雍

文章天下称公器,诗在文章更不疎。
到性始知真气味,入神方见妙功夫。
闲将岁月观消长,静把乾坤照有无。
辞比离骚更温润,离骚其柰少宽舒。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。

戏答杨廷秀问讯离骚之句二首 其一 (xì dá yáng tíng xiù wèn xùn lí sāo zhī jù èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 朱熹

昔诵离骚夜扣舷,江湖满地水浮天。
只今拥鼻寒窗底,烂却沙头月一船。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。

朱文公像赞 (zhū wén gōng xiàng zàn)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

皇极坠地,公归于天。
武夷松竹,落日鸣蝉。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。

玉山朱文龙有遗经林野二处赵昌甫程德夫皆有诗朱求予同作 遗经 (yù shān zhū wén lóng yǒu yí jīng lín yě èr chù zhào chāng fǔ chéng dé fū jiē yǒu shī zhū qiú yǔ tóng zuò yí jīng)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

汉人一经训,籯金云不如。
君家遗经意,不与汉人俱。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。

动物

读骚 (dú sāo)

朝代:宋    作者: 叶茵

举世昏昏醉未醒,独醒寂寞楚江滨。
後人爱把离骚读,不道离骚误後人。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。

登岳阳楼 其一 (dēng yuè yáng lóu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

太史南游上会稽,爱奇端欲助文辞。
萧骚白发离骚国,不到巴陵终欠诗。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。

次韵练定公权垂访乐圃之什 (cì yùn liàn dìng gōng quán chuí fǎng lè pǔ zhī shén)

朝代:宋    作者: 朱长文

隠圃甚萧条,驱车岂惮劳。
境从前代胜,冈对远山高。
林晓猿抽臂,池秋鹤浴毛。
兴来频就醉,奇句仆离骚。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。

(lán)

朝代:宋    作者: 宋无

分向湘山伴野蒿,偶并香草入离骚。
清名悔出群芳上,不入离骚更自高。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。

兰花 (lán huā)

朝代:宋    作者: 许棐

竹底松根惯寂寥,肯随桃李媚儿曹。
高名压尽离骚卷,不入离骚更自高。

仄平仄平平平平,平仄仄平仄平。
仄平平平平仄平,○平仄平仄平。
○仄○平仄平平,仄平○平仄○。
平○平平平平平,○平平平平平。
仄平仄仄平平,仄仄仄仄仄仄。
平平平平仄平平,仄○平○仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄平仄平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平平平平仄仄。
仄仄仄仄○平,仄平仄仄仄平。
仄平平平仄○平,仄仄仄平平平。
○仄○平○平平,平平仄平仄仄。
○平平仄仄平平平,仄仄平平仄仄平仄。
仄仄仄平,平平仄○。
平平仄仄平平平,仄平○平。
仄平仄平仄平平,仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平平平仄。
仄平仄平平平,仄平仄平仄平。
仄仄平平仄仄平,仄平仄平仄平平平。
平仄平平平平,平仄平仄。
仄平平平,仄平仄平仄平平○仄。
平平平平平,仄仄平仄。
○仄仄平,○平平仄。