chóng yáng yǔ yǔ tāng shū xùn zhū gōng zhāi tíng xiǎo jí
重阳雨与汤叔巽诸公斋亭小集 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黎廷瑞 (lí tíng ruì)

初余抚奇节,赏事弥穿峦。
幽跻几屐换,豪饮百榼乾。
讵知中年至,况复行路难。
林谷深且窈,岩岫绕复攒。
丛疑熊豹伏,穴惴龙蛇蟠。
昼雨已冥冥,夕云亦漫漫。
升高躬易危,居卑心所安。
萧斋岂不陋,英集聊相欢。
东篱献初华,西风被峨冠。
泛泛茱萸觞,落落苜蓿盘。
接此造极谈,胜彼登峰观。
终然有深怀,悠哉发长叹。
泰华采香雪,小山访遗丹。
凭谁吹玉箫,云外呼青鸾。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。

chū yú fǔ qí jié , shǎng shì mí chuān luán 。
yōu jī jǐ jī huàn , háo yǐn bǎi kē qián 。
jù zhī zhōng nián zhì , kuàng fù xíng lù nán 。
lín gǔ shēn qiě yǎo , yán xiù rào fù zǎn 。
cóng yí xióng bào fú , xué zhuì lóng shé pán 。
zhòu yǔ yǐ míng míng , xī yún yì màn màn 。
shēng gāo gōng yì wēi , jū bēi xīn suǒ ān 。
xiāo zhāi qǐ bù lòu , yīng jí liáo xiāng huān 。
dōng lí xiàn chū huá , xī fēng bèi é guān 。
fàn fàn zhū yú shāng , luò luò mù xu pán 。
jiē cǐ zào jí tán , shèng bǐ dēng fēng guān 。
zhōng rán yǒu shēn huái , yōu zāi fā cháng tàn 。
tài huá cǎi xiāng xuě , xiǎo shān fǎng yí dān 。
píng shuí chuī yù xiāo , yún wài hū qīng luán 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

这首诗的意境充满了山水田园之趣,抒发了作者初老之际的感慨与豪情。以下是我将古文翻译成白话文后的结果:
初余抚奇节,欣赏景色,感受之情愈加浓郁。
独自踏上险峻的小路,多次爬升,心情豪爽,喝下无数杯干净的酒。
岂知中年已至,而且前路艰难。
林木茂密而幽深,山岩巍峨交织。
丛林中隐隐约约地似乎藏着熊豹,山洞中或许有蟠曲的龙蛇。
白天的雨雾已经笼罩一片昏暗,傍晚的云霞也逐渐变得浓密。
攀登高处身体容易失危,居低处心灵则安稳。
我这草庐虽然简陋,但与文人雅集却充满欢愉。
从东边的篱笆摘来初开的花朵,西风吹拂下戴着高冠,形象威严。
清茶淡酒在盏中荡漾,茶叶在杯中飘浮,草地上的苜蓿堆叠成盘。
聊起深奥的谈资,胜过去登高山观景。
最终内心涌现出深沉的情感,悠然地发出长叹。
泰山的华美雪景,采摘香花,小山上寻找传世的仙丹。
凭谁吹响美妙的玉箫,召唤远在云外的青鸾。
全诗以山水自然为背景,通过描写诗人在景物中的情感变化,抒发了对光阴流转、人生无常的感慨,以及对自然与人文的美好赞叹之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黎廷瑞介绍:🔈

黎廷瑞(一二五○~一三○八),字祥仲。鄱阳(今江西波阳)人。度宗咸淳七年(一二七一)赐同进士出身,时年二十二。授肇庆府司法参军,需次未上。宋亡,幽居山中十年,与吴存、徐瑞等游。元世祖至元二十三年(一二八六),摄本郡教事。凡五年。退後不出,更号俟庵。武宗至大元年卒。有《芳洲集》三卷,收入清史简编《鄱阳五家集》中。事见本集卷首小传。 黎廷瑞诗,以影印文渊阁《四库全书·鄱阳五家集》本爲底本,校以《豫章丛书》本(简称豫章本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

黎廷瑞的诗:

黎廷瑞的词:

相关诗词:

十月 其六 (shí yuè qí liù)

朝代:宋    作者: 叶巽斋

庐山岩岩,江水汤汤。
磨而颂之,我公之功。
酿而酌之,公福无穷。
再拜稽首,以寿我公。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。

赠尹巽斋数学 (zèng yǐn xùn zhāi shù xué)

朝代:宋    作者: 方逢辰

阴阳晴雨可前知,此是人间第一奇。
鼾睡华山何日觉,烦君更与问希夷。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。

观梅小集以斋禁不得奉陪因寄小诗 (guān méi xiǎo jí yǐ zhāi jìn bù dé fèng péi yīn jì xiǎo shī)

朝代:宋    作者: 朱熹

梅花年後欲离披,恰是先生变食时。
送与西楼一尊酒,诸君莫负可怜枝。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。

万玉亭 (wàn yù tíng)

朝代:宋    作者: 陈与义

万玉中间作此亭,规模虽小意高深。
稚篁畏日生檐下,老树禁风长绿阴。
不道官中尽汤火,谁知闹里有山林。
公余独在斜阳外,百岁顽身万古心。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。

九月晦斋宿太一宫都监姚高士示刘长翁及汤仲能诸公唱酬诗轴因和韵二首 其二 (jiǔ yuè huì zhāi sù tài yī gōng dōu jiān yáo gāo shì shì liú cháng wēng jí tāng zhòng néng zhū gōng chàng chóu shī zhóu yīn hé yùn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 程公许

孤云踪迹混风尘,蔼蔼阳和满一襟。
招得鸳班同胜赏,肯教牛铎嗣清音。
庵当黛面雪霜峭,洞锁玉台烟雨深。
何日与师携手去,胎仙同看舞琴心。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。

留守舍人张公安国闻维筑亭为题其榜曰朝阳既去而亭成复为赋诗次韵 (liú shǒu shè rén zhāng gōng ān guó wén wéi zhù tíng wèi tí qí bǎng yuē cháo yáng jì qù ér tíng chéng fù wèi fù shī cì yùn)

朝代:宋    作者: 张维

日边清切以文鸣,立对朝阳欲问程。
笔落生春变寒谷,诗来将喜破愁城。
檐前水到乘槎便,天际山横与槛平。
准拟公归道过此,小留觞咏集簪缨。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。

自阳翟至宁陵与虚已叔诸弟别还曹未久知止复来偶成二十八字 (zì yáng zhuán zhì níng líng yǔ xū yǐ shū zhū dì bié huán cáo wèi jiǔ zhī zhǐ fù lái ǒu chéng èr shí bā zì)

朝代:宋    作者: 吕本中

绿徧墙头杨柳枝,小亭春尽阻归期。
头昏目暗无情绪,不比少年离别时。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。

南亭与首公讌集 (nán tíng yǔ shǒu gōng yàn jí)

朝代:唐    作者: 许浑

秋来水上亭,几处似岩扃。
戏鸟翻江叶,游龟带绿萍。
管弦心戚戚,罗绮鬓星星。
行乐非吾事,西斋尚有萤。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。

题苏氏巽风阁 (tí sū shì xùn fēng gé)

朝代:宋    作者: 李石

巽风起东南,大地万物小。
吴门共延瞩,匹练横江表。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。

予自暮春与客燕野趣亭俛仰三时始复再至则花木益茂亭亦稍葺矣因思去岁重九之集览物增慨题三小诗 其二 (yǔ zì mù chūn yǔ kè yàn yě qù tíng fǔ yǎng sān shí shǐ fù zài zhì zé huā mù yì mào tíng yì shāo qì yǐ yīn sī qù suì chóng jiǔ zhī jí lǎn wù zēng kǎi tí sān xiǎo shī qí èr)

朝代:宋    作者: 李光

秋容野色拥帘旌,森木中间结小亭。
斫尽枯荷露清浅,夜深来看一池星。

平平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○平仄,仄仄○仄○。
平仄○○仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄平仄仄仄。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平○平平,平平仄平○。
仄仄平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄平平○。
平平仄○平,平平仄○○。
仄平仄平仄,仄平仄○平。
平平○仄平,平仄平平平。