chóng yáng lǐng kè yǐ lǎo dù jiù rì chóng yáng rì shī fēn yùn fán bīn zhǔ shí bā rén dé bù zì
重阳领客以老杜旧日重阳日诗分韵凡宾主十八人得不字 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 魏了翁 (wèi le wēng)

天根歛秋阳,雨毕水归薮。
胡为爽常度,白昼变昏黝。
农功将纳场,余秉尚栖亩。
昨朝告方社,卷去日中蔀。
羲和鞭六龙,为我作重九。
云顽驱复来,浑未识臧不。
终然划劙之,金鎞发蒙瞍。
所忻阳德竞,吾岂为杯酒。
悠然见南山,陶公意何厚。
况今祠太宫,羣公正奔走。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。

tiān gēn liǎn qiū yáng , yǔ bì shuǐ guī sǒu 。
hú wèi shuǎng cháng dù , bái zhòu biàn hūn yǒu 。
nóng gōng jiāng nà chǎng , yú bǐng shàng qī mǔ 。
zuó cháo gào fāng shè , juàn qù rì zhōng bù 。
xī hé biān liù lóng , wèi wǒ zuò chóng jiǔ 。
yún wán qū fù lái , hún wèi shí zāng bù 。
zhōng rán huà lí zhī , jīn bī fā méng sǒu 。
suǒ xīn yáng dé jìng , wú qǐ wèi bēi jiǔ 。
yōu rán jiàn nán shān , táo gōng yì hé hòu 。
kuàng jīn cí tài gōng , qún gōng zhèng bēn zǒu 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

秋阳渐收,天地渐凉。雨过之后,水流回归薮林。爽风不断吹拂,白昼逐渐昏暗。农夫们忙碌耕作,我却守着自家的一亩田地。昨日清晨前去告祭方社,日头已升至中天。羲和驾驭六龙,为我预示着重阳佳节。云朵飘动,又重新聚合,仿佛还未了解其中的玄机。最终,黄道划过中天,金鎞从蒙瞍中射出光芒。我并不以杯酒欢庆,更愿追求阳德的博弈,如何能与陶渊明一般心境?何况如今前来祠拜太宫,众位贤公都在奔走。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者魏了翁介绍:🔈

魏了翁(一一七八~一二三七),字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。宁宗庆元五年(一一九九)进士,授签书剑南西川节度判官。嘉泰二年(一二○二),召爲国子正,次年改武学博士。开禧元年(一二○五),召试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字。次年出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。丁父忧,筑室白鹤山下,开门授徒。起知汉州、眉州。嘉定四年(一二一一)擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。十五年,召爲兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。理宗宝庆元年(一二二五),因言事以首倡异论、朋邪谤国黜靖州居住。绍定五年(一二三二),起爲潼川路安抚使、知泸州。端平元年(一二三四),召权礼部尚书兼直学士院,以端明... 查看更多>>

魏了翁的诗:

魏了翁的词:

相关诗词:

重阳後一日偕翁宾阳张敬之江楼分韵得台字 (chóng yáng hòu yī rì xié wēng bīn yáng zhāng jìng zhī jiāng lóu fēn yùn dé tái zì)

朝代:宋    作者: 周端臣

一笑江楼把酒杯,阑干倚徧重徘徊。
风生别浦潮回去,云暗前山雨过来。
秋冷丹枫先叶坠,节迟黄菊未花开。
凭高引领还兴感,昨日谁登戯马台。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。

久拟重阳一登龙山以荒榛峭壁无容足之地欲访昔人风帽遗址竟不可得遂领客之凌歊偶成四绝 其三 (jiǔ nǐ chóng yáng yī dēng lóng shān yǐ huāng zhēn qiào bì wú róng zú zhī dì yù fǎng xī rén fēng mào yí zhǐ jìng bù kě dé suì lǐng kè zhī líng xiāo ǒu chéng sì jué qí sān)

朝代:宋    作者: 吴芾

下车日日欲登台,直到重阳始一来。
好对江山拚酩酊,此怀能得几时开。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。

动物

重阳日有作 (chóng yáng rì yǒu zuò)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

一为重阳上古台,乱时谁见菊花开。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。

良月二十一日郡庠置酒炉亭劳余出山且取子美何时一樽酒重与细论文分韵赋诗韵不以及就成十绝 其八 (liáng yuè èr shí yī rì jùn xiáng zhì jiǔ lú tíng láo yú chū shān qiě qǔ zǐ měi hé shí yī zūn jiǔ chóng yǔ xì lùn wén fēn yùn fù shī yùn bù yǐ jí jiù chéng shí jué qí bā)

朝代:宋    作者: 陈着

四座同寮贤,一和长官契。
乐极忘主宾,论到贯麤细。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。

次韵九华杜先辈重阳寄投宛陵丞相 (cì yùn jiǔ huá dù xiān bèi chóng yáng jì tóu wǎn líng chéng xiàng)

朝代:唐    作者: 殷文圭

日下飞声彻不毛,酒醒时得广离骚。
先生鬓为吟诗白,上相心因治国劳。
千乘信回鱼榼重,九华秋逈凤巢高。
强酬小谢重阳句,沙恨无金尽日淘。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。

熊主簿示梅花十绝诗至梅花已过因观海棠辄次其韵 其七 (xióng zhǔ bó shì méi huā shí jué shī zhì méi huā yǐ guò yīn guān hǎi táng zhé cì qí yùn qí qī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

共倒残尊过日西,重来花事想参差。
建阳主簿今才子,焉可无诗补杜诗。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。

重阳日颂 (chóng yáng rì sòng)

朝代:宋    作者: 释印肃

去岁逢重九,风流主得宾。
黄花谈般若,白法乐天真。
今夕当良会,高峰没四邻。
孤筇挑日月,何道不通津。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。

贺皇太子九月四日生辰 其九 (hè huáng tài zǐ jiǔ yuè sì rì shēng chén qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 杨万里

少阳拜赐太阳旁,黄菊红萸满寿觞。
阳德重重在初四,不须九日是重阳。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。

寿皇太子 其七 (shòu huáng tài zǐ qí qī)

朝代:宋    作者: 赵彦端

少阳拜赐少阳旁,黄菊红茱满寿觞。
阳德重重在初四,不须九日是重阳。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。

重阳山居 (chóng yáng shān jū)

朝代:唐    作者: 司空图

此身逃难入乡关,八度重阳在旧山。
篱菊乱来成烂熳,家僮常得解登攀。
年随历日三分尽,醉伴浮生一片闲。
满目秋光还似镜,殷勤为我照衰颜。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
平○平仄平,平仄仄○仄。
平平○仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
仄平平仄平,平平○平仄。