zhōng qiū wú yuè gǎn ér zuò gē
中秋无月感而作歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 邓深 (dèng shēn)

天时相催日如流,今夕何夕云中秋。
不见佳月默有感,试走退笔书其由。
去年此时汝川客,一病缠绵真险厄。
贪生强乐寸心酸,与死为邻片纸隔。
破窗髣髴光朦胧,推枕起来呼小童。
问云月高今几尺,答以云生俄灭踪。
拥衾独坐谩空想,纵有桂华未能赏。
重城几许追欢娱,终宴无聊徒怅望。
而今一榻烟村中,稍喜时同事不同。
世味淡薄幽意足,元和咽漱真气充。
步屧出门舒逸兴,清风洒面衣襟冷。
暗雨淅沥作寒声,浓云黯黪无光影。
月兮月兮胡寡情,故向良时多不明。
无乃韬光不自满,故能养兔得长生。
我今解悟月深意,荣华咄嗟复凋悴。
归来塞窗仍闭门,众人昭昭我独昏。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。

tiān shí xiāng cuī rì rú liú , jīn xī hé xī yún zhōng qiū 。
bù jiàn jiā yuè mò yǒu gǎn , shì zǒu tuì bǐ shū qí yóu 。
qù nián cǐ shí rǔ chuān kè , yī bìng chán mián zhēn xiǎn è 。
tān shēng qiáng lè cùn xīn suān , yǔ sǐ wèi lín piàn zhǐ gé 。
pò chuāng fǎng fú guāng méng lóng , tuī zhěn qǐ lái hū xiǎo tóng 。
wèn yún yuè gāo jīn jǐ chǐ , dá yǐ yún shēng é miè zōng 。
yōng qīn dú zuò màn kōng xiǎng , zòng yǒu guì huá wèi néng shǎng 。
chóng chéng jǐ xǔ zhuī huān yú , zhōng yàn wú liáo tú chàng wàng 。
ér jīn yī tà yān cūn zhōng , shāo xǐ shí tóng shì bù tóng 。
shì wèi dàn báo yōu yì zú , yuán hé yàn shù zhēn qì chōng 。
bù xiè chū mén shū yì xīng , qīng fēng sǎ miàn yī jīn lěng 。
àn yǔ xī lì zuò hán shēng , nóng yún àn cǎn wú guāng yǐng 。
yuè xī yuè xī hú guǎ qíng , gù xiàng liáng shí duō bù míng 。
wú nǎi tāo guāng bù zì mǎn , gù néng yǎng tù dé cháng shēng 。
wǒ jīn jiě wù yuè shēn yì , róng huá duō jiē fù diāo cuì 。
guī lái sāi chuāng réng bì mén , chóng rén zhāo zhāo wǒ dú hūn 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

天时匆匆,日子如水流逝,今宵又是何宵,云中的中秋佳节。未见到美丽的明月,我心中不禁感慨万千,试着收起写作的筆,想了想其中的原因。
去年的这个时候,你川的客人,因病缠绵,险些丧命。贪恋生命,却感到内心煎熬。死亡就在隔着薄薄的纸张,近在咫尺。
窗户破损,光线昏暗模糊,我推开枕头,呼唤小童。问月亮今夜有多高?回答说,云气生起便踪影全无。
我拥着被子,独自坐着,空想着往日的美景,即便有着桂花和华彩,也无法尽情欣赏。纵然城墙高大,追逐欢娱,最终宴会无聊,只能令人怅望。
如今,我一人独处在烟村之中,稍微高兴的是,与时共事的同辈并未遭遇相同的境遇。世事烦腻淡漠,幽雅的情趣已足够,元和年间的养生之道,让我充满真气。
穿着便鞋走出门,心情舒畅愉快。清风拂面,衣襟凉爽。暗雨淅淅沥沥地下着,寒气渐浓,浓云黯然无光。月兮,月兮,何其多情,常常在美好时光里多不为人所理解。
只因韬光养晦,不自满于外表光鲜,所以能够培养兔子而获得长生。我如今终于领悟了月亮的深意,人生的荣华富贵转瞬即逝。
回到家中,将窗户再次紧闭,众人明白事理,而我却独自陷入昏迷之中。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者邓深介绍:🔈

邓深,字资道,一字绅伯,湘阴(今属湖南)人。高宗绍兴中进士。十七年(一一四七),以从政郎通判郴州(明万历《郴州志》卷二)。入爲太府丞。二十七年,以轮对称旨,提举广西市舶(《建炎以来系年要录》卷一七七)。三十年,知衡州(《永乐大典》卷八六四七引《衡州府图经志》)。擢潼川路转运使。晚年居家,构轩曰大隐,因号大隐居士。有文集十卷,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《大隐居士诗集》二卷。事见《永乐大典》邓字韵引《古罗志》(《四库全书·大隐居士诗集提要》引),《万姓统谱》卷一○九、《宋史翼》卷二一有传。 邓深诗,以影印文渊阁《四库全书·大隐居士诗集》爲底本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

邓深的诗:

相关诗词:

中秋月蚀邦人鸣钲救月不约而齐中原旧俗犹有存者感而有作 其一 (zhōng qiū yuè shí bāng rén míng zhēng jiù yuè bù yuē ér qí zhōng yuán jiù sú yóu yǒu cún zhě gǎn ér yǒu zuò qí yī)

朝代:宋    作者: 家铉翁

风扫沈阴万象开,断云扶月出阳台。
万人拭目看天眼,蟇蚀何曾蚀得来。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。

中秋月蚀邦人鸣钲救月不约而齐中原旧俗犹有存者感而有作 其二 (zhōng qiū yuè shí bāng rén míng zhēng jiù yuè bù yuē ér qí zhōng yuán jiù sú yóu yǒu cún zhě gǎn ér yǒu zuò qí èr)

朝代:宋    作者: 家铉翁

大化周流不暂停,从来息处见其生。
冰轮万古长如此,本体何曾有晦明。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。

夜听车舍哀歌有感而作 其一 (yè tīng chē shè āi gē yǒu gǎn ér zuò qí yī)

朝代:宋    作者: 吕南公

昼歌蝉焦焦,夜歌蚊洒洒。
随牛绕轮转,浊污常满把。
虽歌未尝乐,至苦不敢舍。
岂知清凉屋,中有悲酸者。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。

八月十一日山中早发薄寒凝冰马上重裘尚未能以御寒也时将中秋感旧而作 (bā yuè shí yī rì shān zhōng zǎo fā báo hán níng bīng mǎ shàng chóng qiú shàng wèi néng yǐ yù hán yě shí jiāng zhōng qiū gǎn jiù ér zuò)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

萧索岚州路,天寒已着人。
可怜挟纩日,不待饮冰辰。
凉夜更筹永,清秋月色新。
去无河朔饮,絺綌故相亲。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。

秋月山中放歌 (qiū yuè shān zhōng fàng gē)

朝代:宋    作者: 释文珦

秋气清,秋叶鸣,四山风骨方峥嵘。
有时支颐静对,有时缓步游行。
朝昏之景无尽藏,一皆遗我无人争。
中林橡栗又可拾,老夫快活不可名。
乃作歌,歌此情,云中木客时来赓。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。

大观秋分夕月四首 酌献。 (dà guān qiū fēn xī yuè sì shǒu zhuó xiàn 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

名稽汉仪,歌参唐宗。
往于卿少,乘秋气中。
周天而行,如姊之崇。
可飞霞佩,下瑠璃宫。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。

偈颂一百六十九首 其七一 (jì sòng yī bǎi liù shí jiǔ shǒu qí qī yī)

朝代:宋    作者: 释智朋

寂然不动,感而遂通,癞马系枯桩。
寂而常动,不感而通,四方八面绝罗笼。
不下禅床,一喝耳聋,不妨游戏人事海中。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。

初秋感事三首 其二 (chū qiū gǎn shì sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

跌荡当年赋两京,晚抛笔砚事春耕。
达空函启已心懒,读夹注书犹眼明。
金匮旧闻虚论次,香奁少作悔流行。
而今老病都休也,起听秋声百感生。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。

中秋感怀 其一 (zhōng qiū gǎn huái qí yī)

朝代:宋    作者: 宋白

去年今夜此堂前,人正清歌月正圆。
今夜秋来人且散,不如云雾蔽青天。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。

宋词精选 怀人

秋日登郡楼望赞皇山感而成咏 (qiū rì dēng jùn lóu wàng zàn huáng shān gǎn ér chéng yǒng)

朝代:唐    作者: 李德裕

昔人怀井邑,为有挂冠期。
顾我飘蓬者,长随泛梗移。
越吟因病感,潘鬓入秋悲。
北指邯郸道,应无归去期。

平平○平仄○平,平仄平仄平○平。
仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄平仄。
○平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄平平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄,平○仄仄平仄平。
仄仄仄平平仄○,平平仄仄○平仄。
仄仄仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄仄○仄,平平仄平仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平○○仄仄平。