zhāng tài bó hēng quán
张太博亨泉 🔈
公家老博望,手斲扶桑根。
骑之泛溟渤,飘然泝崑仑。
直到析木津,细问黄河源。
玉绳澹碧落,机杼闲天孙。
北斗可用挹,槎腹漥为樽。
独携天一水,从乾纳诸坤。
梧桐九秋影,苔藓千年痕。
媪神发深閟,泉冽槎犹存。
尔泉以亨字,是亨本於元。
世人重通塞,祗就利处论。
习坎维心亨,中有真肧腪。
木上有水井,何尝以亨言。
泉於性中汲,画向象外吞。
安得跨黄鹄,往款君平门。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
公家老博望,手斲扶桑根。
騎之泛溟渤,飄然泝崑崙。
直到析木津,細問黄河源。
玉繩澹碧落,機杼閑天孫。
北斗可用挹,槎腹漥爲樽。
獨携天一水,從乾納諸坤。
梧桐九秋影,苔蘚千年痕。
媼神發深閟,泉冽槎猶存。
爾泉以亨字,是亨本於元。
世人重通塞,祗就利處論。
習坎維心亨,中有真肧腪。
木上有水井,何嘗以亨言。
泉於性中汲,畫向象外吞。
安得跨黄鵠,往款君平門。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
公家老博望,手握扶桑之根。
骑马泛溟渤,飘然泝崑仑山。
一直到析木津,详细探问黄河之源。
玉绳悠悠澹碧落,织机杼闲天孙。
北斗可用来舀取水,木槎腹中漾如酒樽。
独自携带天一之水,融入乾坤之中。
梧桐树下九秋的影子,苔藓千年的痕迹。
媪神在深閟中启动,泉水冰冷而槎舟尚存。
你的泉源以“亨”为字,这“亨”本源自于元。
世人却重视通达之道,只在于个人的利益和讨论。
修习坎卦可内心亨通,其中蕴含真正的宝藏。
在木上有水井,何曾用“亨”来形容。
泉水在本性中汲取,描绘得像象外部分一样完美。
如何才能越过像黄鹄一样飞越,前去拜访君王平的宫门。
总结:
这首诗以古典文辞抒发了诗人对自然界景物的赞美和对人生哲理的思考。诗中表现了对自然的观察和感悟,以及对人生奥义的探讨。
洪咨夔的诗:
洪咨夔的词:
相关诗词:
平阴张澄居士隠处三诗 亨泉 (píng yīn zhāng chéng jū shì yǐn chù sān shī hēng quán)
水德通万物,发源会时亨。
伏坎非心愿,成川且意行。
栖迟林丘下,欲濯无尘缨。
杖藜逢载酒,一瓢酌余清。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
借虚谷太博狂吟十诗韵书怀并呈太博 其八 (jiè xū gǔ tài bó kuáng yín shí shī yùn shū huái bìng chéng tài bó qí bā)
吾庐近野却依城,弹压风光藉酒兵。
山色可供图画趣,泉流聊当管弦声。
眼前无事方安逸,天下丰年即太平。
权势从来难倚仗,只宜孤立度浮生。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
题胡季亨观生亭二首 其二 (tí hú jì hēng guān shēng tíng èr shǒu qí èr)
漏泄春光有阿亨,一双诗眼太乖生。
草根未响渠先觉,不待黄鹂第一声。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
英宗皇帝挽词 其一 (yīng zōng huáng dì wǎn cí qí yī)
乾德符亨会,天飞出庆宁。
继明光五叶,启圣协千龄。
方保瑶图永,俄悲玉殿青。
定知迁宝座,还集太微庭。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
和张亨泉宴鹿鸣 (hé zhāng hēng quán yàn lù míng)
平生湖海独元龙,门作丹梯倚太空。
还我蛾眉千顷月,借渠羊角一帆风。
文随脚迹机难活,学到源头理自通。
何代不生田表圣,诸君切在敏前功。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
哭张博士太常 (kū zhāng bó shì tài cháng)
前辈倏云殁,媿君曾比方。
格卑虽不称,言重亦难忘。
谏草犹青琐,悲风已白杨。
只应移理窟,泉下对真长。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
驾经略太尉相公移镇太原 其三 (jià jīng lüè tài wèi xiàng gong yí zhèn tài yuán qí sān)
将军号令柳营传,缓带投壶自适然。
一片笙歌闻四面,晋公旧事在龙泉。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
自遣 (zì qiǎn)
未上亨衢独醉吟,赋成无处博黄金。
家人莫问张仪舌,国士须知豫让心。
照乘始堪沽善价,阳春争忍混凡音。
鵾鹏鳞翼途程在,九万风云海浪深。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
自遣 (zì qiǎn)
未上亨衢独醉吟,赋成无处博黄金。
家人莫问张仪舌,国士须知豫让心。
照乘始堪沽善价,阳春争忍混凡音。
鵾鹏鳞翼途程在,九万风云海浪深。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
又读平泉花木记 其三 (yòu dú píng quán huā mù jì qí sān)
吾观李太尉,所失在夸权。
名遂不知退,膏明惟自煎。
终身恋华组,何日到平泉。
徒有思归意,歌诗盈百篇。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,○平仄平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○仄,平仄平○平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
仄平○平仄,平仄仄仄○。
仄仄平平平,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。