yú tián zhōng gē sòng líng chè shàng rén guī yuè
于阗钟歌送灵彻上人归越 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 窦庠 (dòu xiáng)

海中有国倾神功,烹金化成九乳钟。
精气激射声冲瀜,护持海底诸鱼龙。
声有感,神无方,连天云水无津梁。
不知飞在灵嘉寺,一国之人皆若狂。
东南之美天下传,环文万象无雕镌。
有灵飞动不敢悬,锁在危楼五百年。
有时清秋日正中,繁霜满地天无风。
一声洞彻八音尽,万籁悄然星汉空。
徒言凡质千钧重,一夫之力能振动。
大鸣小鸣须在君,不撃不考终不闻。
高僧访古稽山曲,终日当之言不足。
手提文锋百链成,恐刜此钟无一声。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

hǎi zhōng yǒu guó qīng shén gōng , pēng jīn huà chéng jiǔ rǔ zhōng 。
jīng qì jī shè shēng chōng róng , hù chí hǎi dǐ zhū yú lóng 。
shēng yǒu gǎn , shén wú fāng , lián tiān yún shuǐ wú jīn liáng 。
bù zhī fēi zài líng jiā sì , yī guó zhī rén jiē ruò kuáng 。
dōng nán zhī měi tiān xià chuán , huán wén wàn xiàng wú diāo juān 。
yǒu líng fēi dòng bù gǎn xuán , suǒ zài wēi lóu wǔ bǎi nián 。
yǒu shí qīng qiū rì zhèng zhōng , fán shuāng mǎn dì tiān wú fēng 。
yī shēng dòng chè bā yīn jìn , wàn lài qiǎo rán xīng hàn kōng 。
tú yán fán zhì qiān jūn chóng , yī fū zhī lì néng zhèn dòng 。
dà míng xiǎo míng xū zài jūn , bù jī bù kǎo zhōng bù wén 。
gāo sēng fǎng gǔ jī shān qū , zhōng rì dāng zhī yán bù zú 。
shǒu tí wén fēng bǎi liàn chéng , kǒng fú cǐ zhōng wú yī shēng 。

动物

于闐鐘歌送靈徹上人歸越

—— 竇庠

海中有國傾神功,烹金化成九乳鐘。
精氣激射聲沖瀜,護持海底諸魚龍。
聲有感,神無方,連天雲水無津梁。
不知飛在靈嘉寺,一國之人皆若狂。
東南之美天下傳,環文萬象無雕鐫。
有靈飛動不敢懸,鎖在危樓五百年。
有時清秋日正中,繁霜滿地天無風。
一聲洞徹八音盡,萬籟悄然星漢空。
徒言凡質千鈞重,一夫之力能振動。
大鳴小鳴須在君,不撃不考終不聞。
高僧訪古稽山曲,終日當之言不足。
手提文鋒百鍊成,恐刜此鐘無一聲。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

hǎi zhōng yǒu guó qīng shén gōng , pēng jīn huà chéng jiǔ rǔ zhōng 。
jīng qì jī shè shēng chōng róng , hù chí hǎi dǐ zhū yú lóng 。
shēng yǒu gǎn , shén wú fāng , lián tiān yún shuǐ wú jīn liáng 。
bù zhī fēi zài líng jiā sì , yī guó zhī rén jiē ruò kuáng 。
dōng nán zhī měi tiān xià chuán , huán wén wàn xiàng wú diāo juān 。
yǒu líng fēi dòng bù gǎn xuán , suǒ zài wēi lóu wǔ bǎi nián 。
yǒu shí qīng qiū rì zhèng zhōng , fán shuāng mǎn dì tiān wú fēng 。
yī shēng dòng chè bā yīn jìn , wàn lài qiǎo rán xīng hàn kōng 。
tú yán fán zhì qiān jūn chóng , yī fū zhī lì néng zhèn dòng 。
dà míng xiǎo míng xū zài jūn , bù jī bù kǎo zhōng bù wén 。
gāo sēng fǎng gǔ jī shān qū , zhōng rì dāng zhī yán bù zú 。
shǒu tí wén fēng bǎi liàn chéng , kǒng fú cǐ zhōng wú yī shēng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
海中有一个国家倾尽神力,将黄金炼化成九个乳白色的钟。
精气激发,声音冲瀜而出,保护着海底的各种鱼龙。
这声音触动心灵,神奇莫测,连接了天空、云水,没有任何支撑。
不知道它飞到了灵嘉寺,国中的人们都疯狂般沉迷其中。
东南之美传遍天下,环绕着文物和自然景观,无需雕刻装饰。
有一种灵性在其中动态飞舞,却不敢悬挂,被锁在危楼中已经五百年了。
有时候在清秋的正午,繁霜覆盖大地,天空没有风。
一声钟响彻八方,万物声音都安静,星汉之间空无一物。
只是说起普通的物质,千钧重压,只有一个人的力量能够震动它们。
大的鸣声和小的鸣声都需要君主才能发出,不撃不考,最终没有声音传出。
高僧来到古老的稽山曲,整天讨论也难以言尽。
手持文锋,数百条链环组成,担心一刀切下这钟却没有声音回响。

赏析:窦庠的《于阗钟歌送灵彻上人归越》是一首古代诗歌,描写了一座神奇的海底钟,以及它背后的传奇故事。这首诗充满了神秘和崇高的意境,展现出诗人对钟的仰慕之情,同时也抒发了对高僧灵彻的敬佩之情。
首先,诗中提到的“海中有国倾神功”揭示了这座钟的非凡之处。它不是普通的钟,而是由烹金化成,具有神奇的力量,能够发出激射的声音,冲瀜而去。这样的描写赋予了钟以神秘和超凡的特性,让人感受到它的非同寻常。
诗中的“一声洞彻八音尽,万籁悄然星汉空”表现了钟的音响之奇。它的声音如此之大,如此之悠扬,能够震撼人心,使天地间的声音都黯然失色。这一描写不仅强调了钟的威力,也突显了它的独特价值。
诗中还提到了高僧灵彻,他似乎是这座钟的守护者和传承者。诗人称他为“高僧”,表现出对他的尊敬之情。高僧灵彻不仅了解钟的来历,还懂得如何保护它,以至于锁在危楼五百年都无法破解。
整首诗通过对海底钟的神奇描写和对高僧灵彻的赞美,展现了古代文化中的神秘和崇高元素,体现了作者对传奇事物的钦佩之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者窦庠介绍:🔈

窦庠,字胄卿,释褐,授国子主簿。韩臯镇武昌,辟爲推官。臯移镇京中,用爲度支副使,改殿中侍御史,历登、泽、信、婺四州刺史。庠天授倜傥,气在物表,一言而合,期於岁寒。爲五字诗,颇得其妙。诗二十一首。 查看更多>>

窦庠的诗:

相关诗词:

禅门寺暮钟 (chán mén sì mù zhōng)

朝代:唐    作者: 刘复

簨簴高悬于阗钟,黄昏发地殷龙宫。
游人忆到嵩山夜,叠阁连楼满太空。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

动物

静林精舍 (jìng lín jīng shè)

朝代:唐    作者: 灵一

静林溪路远,萧帝有遗踪。
水击罗浮磬,山鸣于阗钟。
灯传三世火,树老万株松。
无数烟霞色,空闻昔卧龙。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

动物

杂曲歌辞 于阗采花 (zá qū gē cí yú tián cǎi huā)

朝代:唐    作者: 李白

于阗采花人,自言花相似。
明妃一朝西入胡,胡中美女多羞死。
乃知汉地多名姝,胡中无花可方比。
丹青能令丑者妍,无盐翻在深宫里。
自古妬蛾眉,胡沙埋皓齿。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

郊庙歌辞 隐太子庙乐章 送神 (jiāo miào gē cí yǐn tài zǐ miào yuè zhāng sòng shén)

朝代:唐    作者: 不详

皇情悼往,祀议增设。
钟鼓铿锵,羽旄昭晰。
掌礼云备,司筵告彻。
乐以送神,灵其鉴阕。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

郊庙歌辞 雩祀乐章 豫和 (jiāo miào gē cí yú sì yuè zhāng yù hé)

朝代:唐    作者: 不详

祀遵经设,享缘诚举。
献毕于樽,彻临于俎。
舞止干戚,乐停柷敔。
歌以送神,神还其所。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

送禅雅归姑苏 (sòng chán yǎ guī gū sū)

朝代:宋    作者: 郑獬

秋风江上白云飞,江气飘萧欲洒衣。
正是荷花满吴国,诗人灵彻故山归。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

绍兴祀太社太稷十七首 彻豆用《娭安》。 (shào xīng sì tài shè tài jì shí qī shǒu chè dòu yòng 《 xī ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

报本之礼,载于甲令。
灵坛昭告,神既来听。
彻彼豆笾,精诚斯罄。
实惟丰年,农夫之庆。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

于阗采花 (yú tián cǎi huā)

朝代:唐    作者: 李白

于阗采花人,自言花相似。
明妃一朝西入胡,胡中美女多羞死。
乃知汉地多名姝,胡中无花可方比。
丹青能令丑者妍,无盐翻在深宫里。
自古妬蛾眉,胡沙埋皓齿。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

乐府 用人 感伤

景佑飨先农五首 送神用《凝安》。 (jǐng yòu xiǎng xiān nóng wǔ shǒu sòng shén yòng 《 níng ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

务啬之本,恤祀惟馨。
神斯至止,降福攸宁。
崇兹稼政,合于礼经。
俎彻乐阕,邈仰回灵。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。

绍兴二十八年祀圜丘 彻豆用《熙安》。 (shào xīng èr shí bā nián sì huán qiū chè dòu yòng 《 xī ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

燎芗既升,焫膋以洁。
于豆于登,焄蒿有飶。
紫幄熉黄,神其安悦。
将以庆成,薄言盍彻。

仄○仄仄平平平,平平仄平仄仄平。
平仄仄仄平平平,仄平仄仄平平平。
平仄仄,平平平,平平平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄○○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄○。
平平平仄平平○,仄平平仄平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平仄,平仄○平平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄仄仄平平仄平。