yōu gǔ yín shàng ōu yáng nèi hàn
幽谷吟上欧阳内翰 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 杨杰 (yáng jié)

滁山插空望不足,行信马蹄入幽谷。
生平未惯尘外游,先酌寒溪洗尘目。
自疑身是武陵客,误逐桃花迷水曲。
欲穷本始问岁月,亭上雄文凿青玉。
意高语险测难到,拂散白云再三读。
乃知造作自混沌,山神固护宝藏匵。
路歧未许车马通,白日苍烟走麋鹿。
一从紫府仙人来,指出洞天三十六。
膏泽疏开不死泉,栋梁养成岁寒木。
灵苗异草无根株,摇荡清香过林麓。
峰峦围匝别是天,天在山中成大畜。
先生之心此其象,往行前言深藴蓄。
议论吐为仁义辞,文章散作生灵福。
默笑真工功未醇,餖飣春风弄红绿。
聃云谷得一以盈,以一能应无穷声。
千古万古声不尽,先生得之为声名。
公之声名公之心,日益远大日益深。
愚儒耳目所不及,奋笔空成幽谷吟。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

chú shān chā kōng wàng bù zú , xíng xìn mǎ tí rù yōu gǔ 。
shēng píng wèi guàn chén wài yóu , xiān zhuó hán xī xǐ chén mù 。
zì yí shēn shì wǔ líng kè , wù zhú táo huā mí shuǐ qū 。
yù qióng běn shǐ wèn suì yuè , tíng shàng xióng wén záo qīng yù 。
yì gāo yǔ xiǎn cè nán dào , fú sàn bái yún zài sān dú 。
nǎi zhī zào zuò zì hùn dùn , shān shén gù hù bǎo zàng dú 。
lù qí wèi xǔ chē mǎ tōng , bái rì cāng yān zǒu mí lù 。
yī cóng zǐ fǔ xiān rén lái , zhǐ chū dòng tiān sān shí liù 。
gāo zé shū kāi bù sǐ quán , dòng liáng yǎng chéng suì hán mù 。
líng miáo yì cǎo wú gēn zhū , yáo dàng qīng xiāng guò lín lù 。
fēng luán wéi zā bié shì tiān , tiān zài shān zhōng chéng dà chù 。
xiān shēng zhī xīn cǐ qí xiàng , wǎng xíng qián yán shēn yùn xù 。
yì lùn tǔ wèi rén yì cí , wén zhāng sàn zuò shēng líng fú 。
mò xiào zhēn gōng gōng wèi chún , dòu dìng chūn fēng nòng hóng lǜ 。
dān yún gǔ dé yī yǐ yíng , yǐ yī néng yìng wú qióng shēng 。
qiān gǔ wàn gǔ shēng bù jìn , xiān shēng dé zhī wèi shēng míng 。
gōng zhī shēng míng gōng zhī xīn , rì yì yuǎn dà rì yì shēn 。
yú rú ěr mù suǒ bù jí , fèn bǐ kōng chéng yōu gǔ yín 。

幽谷吟上歐陽內翰

—— 楊傑

滁山插空望不足,行信馬蹄入幽谷。
生平未慣塵外遊,先酌寒溪洗塵目。
自疑身是武陵客,誤逐桃花迷水曲。
欲窮本始問歲月,亭上雄文鑿青玉。
意高語險測難到,拂散白雲再三讀。
乃知造作自混沌,山神固護寶藏匵。
路歧未許車馬通,白日蒼煙走麋鹿。
一從紫府仙人來,指出洞天三十六。
膏澤疏開不死泉,棟梁養成歲寒木。
靈苗異草無根株,搖蕩清香過林麓。
峰巒圍匝别是天,天在山中成大畜。
先生之心此其象,往行前言深藴蓄。
議論吐爲仁義辭,文章散作生靈福。
默笑真工功未醇,餖飣春風弄紅綠。
聃云谷得一以盈,以一能應無窮聲。
千古萬古聲不盡,先生得之爲聲名。
公之聲名公之心,日益遠大日益深。
愚儒耳目所不及,奮筆空成幽谷吟。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

chú shān chā kōng wàng bù zú , xíng xìn mǎ tí rù yōu gǔ 。
shēng píng wèi guàn chén wài yóu , xiān zhuó hán xī xǐ chén mù 。
zì yí shēn shì wǔ líng kè , wù zhú táo huā mí shuǐ qū 。
yù qióng běn shǐ wèn suì yuè , tíng shàng xióng wén záo qīng yù 。
yì gāo yǔ xiǎn cè nán dào , fú sàn bái yún zài sān dú 。
nǎi zhī zào zuò zì hùn dùn , shān shén gù hù bǎo zàng dú 。
lù qí wèi xǔ chē mǎ tōng , bái rì cāng yān zǒu mí lù 。
yī cóng zǐ fǔ xiān rén lái , zhǐ chū dòng tiān sān shí liù 。
gāo zé shū kāi bù sǐ quán , dòng liáng yǎng chéng suì hán mù 。
líng miáo yì cǎo wú gēn zhū , yáo dàng qīng xiāng guò lín lù 。
fēng luán wéi zā bié shì tiān , tiān zài shān zhōng chéng dà chù 。
xiān shēng zhī xīn cǐ qí xiàng , wǎng xíng qián yán shēn yùn xù 。
yì lùn tǔ wèi rén yì cí , wén zhāng sàn zuò shēng líng fú 。
mò xiào zhēn gōng gōng wèi chún , dòu dìng chūn fēng nòng hóng lǜ 。
dān yún gǔ dé yī yǐ yíng , yǐ yī néng yìng wú qióng shēng 。
qiān gǔ wàn gǔ shēng bù jìn , xiān shēng dé zhī wèi shēng míng 。
gōng zhī shēng míng gōng zhī xīn , rì yì yuǎn dà rì yì shēn 。
yú rú ěr mù suǒ bù jí , fèn bǐ kōng chéng yōu gǔ yín 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
滁山的空地望起来不够广阔,我骑着忠实的马匹穿越进入幽深的山谷。
平生我从未习惯离开尘世游玩,所以先在寒冷的溪水中洗净了尘埃。
我自怀疑身份是否真是武陵客,误入桃花困惑在曲水之间。
想要彻底了解本源,我先从问询岁月开始,站在亭上,雄文镌刻在青玉上。
意境高远,言辞险峻,测度起来难以抵达,多次读取才能拂散白云的迷茫。
于是我意识到创造是自从混沌时代开始的,山神坚守着宝藏的秘密。
路途分岔不容车马通行,白日下苍烟中只有麋鹿奔走。
有一位来自紫府的仙人,带领我指出了三十六个洞天。
他开启了慷慨的恩泽,却不让不死的泉水泛滥,他培养了坚强的栋梁木,经历过岁寒的考验。
那些神奇的植物没有根茎,却在林间摇摆散发着清香。
峰峦环绕像是天空,天地融为一体形成了巨大的积蓄。
先生的心灵就是这样的象征,他前行时言辞深沉而充满智慧。
他的议论吐露出仁义之辞,他的文章传播着人间的福祉。
默默地欣赏真正的工匠之作,还未完全成熟,却已经散发着春风般的红绿色彩。
谷中的聃云得到一种充实,而这种充实能够应对无穷的声响。
千古万古,声音无法完全表达,但先生将其把握为自己的声名。
公之声名是公之心,日益远大,日益深远。
愚儒之我,视野有限,但我挥舞着笔墨,在幽谷中吟唱。

《幽谷吟上欧阳内翰》赏析:
这首诗由杨杰创作,描写了一个神秘而宏大的山谷景象,充满了仙境般的意象。诗中的标签可以分为:
1. 写景:诗人通过生动的描写,展现了滁山的壮丽和幽谷的神秘。山川的形态、云雾的氛围都生动地呈现在读者面前。
2. 抒情:诗人的情感浓烈,表现出对山谷景色的喜爱与向往,以及对文学创作的热情和对先生的尊敬之情。
3. 咏物:诗中提到了山神、洞天、灵苗等神秘的元素,这些元素充实了整个山谷的想象,增加了诗的神秘感。
整首诗以杨杰对山谷景色的深情赞美为主线,展示了诗人对自然景色和文学创作的热爱。诗中运用了丰富的修辞手法,如比喻、拟人等,增强了诗意的表达效果。这首诗具有浓厚的文学性和意境深远的特点,是中国古代山水诗的经典之作。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杨杰介绍:🔈

杨杰,字次公,自号无爲子,无爲军(州治今安徽无爲)人。仁宗嘉佑四年(一○五九)进士。神宗元丰中官太常博士。哲宗元佑中爲礼部员外郎,出知润州,除两浙提点刑狱。卒年七十。着有文集二十余卷,《乐记》五卷,已佚。高宗绍兴十三年(一一四三)知无爲军赵士㣓编次其诗文爲《无爲集》十五卷,其有关释老二家诗文另编别集十卷(《直斋书录解题》卷一七)。今别集已散失。《宋史》卷四四三》有传。 杨杰诗,以宋赵士㣓无爲军刻《无爲集》(藏北京图书馆,其中诗五卷)爲底本。校以《两宋名贤小集》所收《无爲子小集》(简称小集本),《宋百家诗存》所收《无爲集》,及影印清文渊阁《四库全书》本(简称四库本),民国李之鼎校《宋人集》本(简... 查看更多>>

杨杰的诗:

相关诗词:

和欧阳内翰内直对月见寄 (hé ōu yáng nèi hàn nèi zhí duì yuè jiàn jì)

朝代:宋    作者: 韩维

新衔佳命上金銮,递直连初寝未安。
霜气稍依罗幕重,月华先近玉堂寒。
诏函裁罢骞灵凤,诗句书成舞瑞鸾。
学省地闲清赏隔,怀贤空向斗杓看。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

忆滁州幽谷 (yì chú zhōu yōu gǔ)

朝代:宋    作者: 欧阳修

滁南幽谷抱千峯,高下山花远近红。
当日辛勤皆手植,而今开落任春风。
主人不觉悲华发,野老犹能说醉翁。
谁与援琴亲写取,夜泉声在翠微中。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

喜定号和禹玉内翰 (xǐ dìng hào hé yǔ yù nèi hàn)

朝代:宋    作者: 欧阳修

衡鉴慙叨选,英豪此所锺。
古今参雅郑,善恶杂臯共。
挥翰飘飘思,怀奇落落胸。
披文惊可畏,奏下始开封。
但喜真才得,宁虞横议攻。
欲知儒学盛,首善本三痈。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

幽谷回口占呈和叔内翰 (yōu gǔ huí kǒu zhàn chéng hé shū nèi hàn)

朝代:宋    作者: 韦骧

五骑行歌五马前,乱云轻点乱峰巅。
此时佳兴此中醉,一阕清诗一玉船。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

读掲伯彻旧诗轴 (dú jiē bǎi chè jiù shī zhóu)

朝代:宋    作者: 欧阳澈

剑气光芒射斗牛,剑池风物占清幽。
天教间出英雄士,人独推尊翰墨流。
几为诗魔生太瘦,常因清圣肆狂游。
高吟逸轴成何事,可惜昇平漫白头。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

新林驿女吟示欧阳训 击盘歌送欧阳训酒 (xīn lín yì nǚ yín shì ōu yáng xùn jī pán gē sòng ōu yáng xùn jiǔ)

朝代:唐    作者: 不详

飞燕身轻未是轻,枉将弱质在岩扃。
今来不得同鸳枕,相伴神魂入杳冥。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

官舍假日书怀奉呈子华内翰长文原甫景仁舍人圣俞博士 (guān shè jiǎ rì shū huái fèng chéng zǐ huá nèi hàn cháng wén yuán fǔ jǐng rén shè rén shèng yú bó shì)

朝代:宋    作者: 欧阳修

锁印春风雪入帘,天寒鸟雀聚空檐。
青幡受岁儿童喜,白发催人老病添。
艳舞回腰飞玉盏,清吟拥鼻对冰蟾。
相从一笑两莫得,簿领区区叹米盐。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

蒙谷 (méng gǔ)

朝代:宋    作者: 欧阳修

一径崎岖入谷中,翠条红刺罥春丛。
花深时有人相应,竹密初疑路不通。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

幽谷泉 (yōu gǔ quán)

朝代:宋    作者: 欧阳修

踏石弄泉流,寻源入幽谷。
泉傍野人家,四面深篁竹。
溉稻满春畴,鸣渠遶茅屋。
生长饮泉甘,荫泉栽美木。
潺湲无春冬,日夜响山曲。
自言今白首,未惯逢朱毂。
顾我应可怪,每来听不足。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。

杨诚斋作日屋名小阳谷次其韵 (yáng chéng zhāi zuò rì wū míng xiǎo yáng gǔ cì qí yùn)

朝代:宋    作者: 姜特立

旋规阳谷敌霜天,掩映金乌上紫烟。
困睡不愁挥瓮肘,坐吟无复耸诗肩。

平平仄○仄仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
仄○仄仄平平平,仄仄仄平○仄仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
平平仄仄平平平,○仄平平○平仄。
平平平仄仄仄平,平仄平○平仄仄。
平平平平仄○仄,仄○平平○仄仄。
仄○仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平○平平平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平平平平平,仄仄仄仄仄仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄○。