yī shān lóu
揖山楼 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释居简 (shì jū jiǎn)

谿阴留云云不留,楼在五云之上游。
青天一握浄如洗,好山四面清涵秋。
主人亦有大白浮,揖逊群峯相献酬。
岩中野逸皆名流,农隙颇复登临不。
何当天风吹袖寒飕飀,披衡跨霍迤逦崑仑丘。
悠悠按辔双龙湫,泠然为君上上头。
楼头风物须盟主,风骚之外吾无取。
猛拍阑干抚寥泬,不问青天问华月。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

xī yīn liú yún yún bù liú , lóu zài wǔ yún zhī shàng yóu 。
qīng tiān yī wò jìng rú xǐ , hǎo shān sì miàn qīng hán qiū 。
zhǔ rén yì yǒu dà bái fú , yī xùn qún fēng xiāng xiàn chóu 。
yán zhōng yě yì jiē míng liú , nóng xì pō fù dēng lín bù 。
hé dàng tiān fēng chuī xiù hán sōu liú , pī héng kuà huò yǐ lǐ kūn lún qiū 。
yōu yōu àn pèi shuāng lóng qiū , líng rán wèi jūn shàng shàng tou 。
lóu tóu fēng wù xū méng zhǔ , fēng sāo zhī wài wú wú qǔ 。
měng pāi lán gān fǔ liáo jué , bù wèn qīng tiān wèn huá yuè 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

在谿阴里,云雾不停留,楼阁坐落在高高的五云之上。
蓝天如洗,一握之间澄清无瑕,美丽的山峦四面环绕,蕴含着秋意。
主人也有一匹出色的白马,驭风翻山,向群峰致以敬意。
山岩之间,野逸之人都是才子佳人,田间间隙还有人登临山巅。
何时能感受天风吹拂袖袍,凉爽萧瑟,越过衡山,跨过霍山,一直到崑仑山的高峰。
悠悠然按辔,双龙湫之间,神清气爽,为你君王臣子。
楼上的景物需要一位领袖来共同守护,超越风雅的境界,我无所求。
我猛然拍打栏杆,抚摸着寂寞的泪水,不去问青天,只问华月。

总结:

这首诗描绘了一个山中幽静美丽的景色,主人游览其中,骑着出色的白马,登临高峰,赏析:着大自然的美景。诗人表达了对风雅之景的向往,追求心灵的自由和高远。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释居简介绍:🔈

释居简(一一六四~一二四六),字敬叟,号北磵,潼川(今四川三台)人。俗姓龙(《补续高僧传》卷二四作王)。依邑之广福院圆澄得度,参别峯涂毒於径山,谒育王佛照德光,走江西访诸祖遗蹟。历住台之般若报恩。後居杭之飞来峯北磵十年。起应霅之铁佛、西余,常之显庆、碧云,苏之慧日,湖之道场,诏迁净慈,晚居天台。理宗淳佑六年卒,年八十三,僧腊六十二。有《北磵文集》十卷、《北磵诗集》九卷、《外集》一卷、《续集》一卷及《语录》一卷。《补续高僧传》卷二四、《浄慈寺志》卷八、《灵隠寺志》卷三、《新续高僧传》四集卷三有传。 释居简诗,以日本应安七年(一三七四)刻《北磵诗集》及日本贞和、观应间(相当於元惠宗至正时)翻刻宋元... 查看更多>>

释居简的诗:

相关诗词:

庾楼 (yǔ lóu)

朝代:唐    作者: 虚中

郡楼名甚远,几换见楼人。
庾亮魂应在,清风到白苹。
晴轩分楚汉,夜酒揖星辰。
何必匡山上,独言无世尘。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

读书傅氏揖桂林外一山恍如徐子融书阁所见书阁见山之阴揖桂见山之阳戏成一绝呈子融 (dú shū fù shì yī guì lín wài yī shān huǎng rú xú zǐ róng shū gé suǒ jiàn shū gé jiàn shān zhī yīn yī guì jiàn shān zhī yáng xì chéng yī jué chéng zǐ róng)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

自昔桂阳名此山,登楼恍若见林端。
山中固有诛茅地,却许吾人背面看。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

白玉楼步虚词六首 其六 (bái yù lóu bù xū cí liù shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 范成大

楼阑外,辇道插非烟。
闲上鬰萧台上看,空歌来自始青天,扬袂揖飞仙。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

散愁四首 其二 (sàn chóu sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 宋伯仁

小楼呼酒揖青山,翠碧珑璁一笑间。
山若有情应问我,如何犹似野人闲。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

题李道士揖云轩 (tí lǐ dào shì yī yún xuān)

朝代:宋    作者: 王炎

独酌樽中绿醑,自横膝上瑶琴。
笑揖白云为伴,爱渠舒卷无心。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

揖仙阁 (yī xiān gé)

朝代:宋    作者: 王安石

结阁揖仙子,疏塘临隠扉。
水花红四出,山竹翠相围。
云度疑軿下,鳬惊恐舄飞。
蜀姜宁可恃,投钓此忘归。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

嵩山二十四咏 浮邱峰 (sōng shān èr shí sì yǒng fú qiū fēng)

朝代:宋    作者: 楼异

谁知方丈与瀛洲,尘世纷纷漫白头。
不到嵩山最高处,世人容易揖浮邱。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

鼓角楼初成 其一 (gǔ jiǎo lóu chū chéng qí yī)

朝代:宋    作者: 黄裳

峥嵘南揖展旗山,旗鼓相临缥缈间。
雷动满城春不去,龙吟今日剑须还。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

动物

嵩山二十四咏 子晋峰 (sōng shān èr shí sì yǒng zǐ jìn fēng)

朝代:宋    作者: 楼异

当年曾悟镜中形,道骨仙风拟紫冥。
二十四峰明月夜,玉笙须向揖仙听。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

偶见 (ǒu jiàn)

朝代:唐    作者: 杜牧

朔风高紧掠河楼,白鼻騧郎白罽裘。
有个当垆明似月,马鞭斜揖笑回头。

平平○平平仄○,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○○平。
平○仄仄平平平,平仄○仄平○仄。
平○平平○仄平平平,平平仄仄平仄平平平。
平平仄仄平平○,平平平平仄仄平。
平平平仄平○仄,平平平仄平平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。