yàn sī tíng
燕思亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 马存 (mǎ cún)

李白骑鲸飞上天,江南风月闲多年。
纵有高亭与美酒,何人一斗诗百篇。
主人定是金龟老,未到亭中名已好。
紫蟹肥时晚稻香,黄鸡啄处秋风早。
我忆金銮殿上人,醉着宫锦乌角巾。
巨灵摩山洪河竭,长鲸吸海万壑贫。
如倾元气入胸腹,须臾百媚生阳春。
读书不必破万卷,笔下自有鬼与神。
我曹本是狂吟客,寄语溪山莫相忆。
他年须使襄阳儿,再唱铜鞮满街陌。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。

lǐ bái qí jīng fēi shàng tiān , jiāng nán fēng yuè xián duō nián 。
zòng yǒu gāo tíng yǔ měi jiǔ , hé rén yī dòu shī bǎi piān 。
zhǔ rén dìng shì jīn guī lǎo , wèi dào tíng zhōng míng yǐ hǎo 。
zǐ xiè féi shí wǎn dào xiāng , huáng jī zhuó chù qiū fēng zǎo 。
wǒ yì jīn luán diàn shàng rén , zuì zhe gōng jǐn wū jiǎo jīn 。
jù líng mó shān hóng hé jié , cháng jīng xī hǎi wàn hè pín 。
rú qīng yuán qì rù xiōng fù , xū yú bǎi mèi shēng yáng chūn 。
dú shū bù bì pò wàn juàn , bǐ xià zì yǒu guǐ yǔ shén 。
wǒ cáo běn shì kuáng yín kè , jì yǔ xī shān mò xiāng yì 。
tā nián xū shǐ xiāng yáng ér , zài chàng tóng dī mǎn jiē mò 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
李白骑着鲸鱼飞上了天空,他在江南度过了风景明媚的多年光阴。尽管有高亭美酒,但有谁能比得上他一斗诗百篇的才华。

主人定是金龟老,即使未到高亭之中,名声早已传扬。紫蟹在肥壮的时候,晚稻的香气也随之弥漫。黄鸡啄食处,秋风早早地吹拂。

我还记得金銮殿上的人,他醉卧在宫锦之上,头戴乌角巾。巨灵摩山,洪河竭尽,长鲸吸吮海水,却因此而万壑贫瘠。

若能将元气灌注胸腹,须臾之间百般媚态就生发于阳春。读书不必破万卷,笔下便有鬼神之趣。

我自是一位狂吟客,寄语溪山,莫要忘记我。他日或许让襄阳的儿郎们继续歌唱,把铜鞮的歌声再次充满街道小巷。

全文

总结:

李白飞升仙界骑着鲸鱼,过着悠闲自在的生活。虽有高雅的环境和美酒,但他的诗才无人能及。提到了主人,应指的是李白的宿主,已有盛名。描绘了自然景观和生活琐事,表现了对过往的怀念和对未来的期许。最后,李白谦虚自比狂吟客,留下对溪山的依依告别,希望后人继续传承。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者马存介绍:🔈

马存(?~一○九六),字子才,乐平(今江西德兴)人。寓居楚州(以上《宋诗拾遗》卷二),师从徐积,以诗文名世(《碧梧玩芳集》卷一四《题察判学士家集後》)。哲宗元佑三年(一○八八)进士,爲镇南节度推官,再调越州观察推官。绍圣三年(一○九六),卒於官(清治续修《乐平县志》卷八)。有文集二十卷,已佚。《宋史翼》卷二六、《宋元学案》卷一有传。今录诗八首。 查看更多>>

马存的诗:

相关诗词:

华亭百咏 湖光亭 (huá tíng bǎi yǒng hú guāng tíng)

朝代:宋    作者: 许尚

日暮虾须卷,亭中雅燕开。
微风起苹末,波影动樽罍。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。

予自暮春与客燕野趣亭俛仰三时始复再至则花木益茂亭亦稍葺矣因思去岁重九之集览物增慨题三小诗 其一 (yǔ zì mù chūn yǔ kè yàn yě qù tíng fǔ yǎng sān shí shǐ fù zài zhì zé huā mù yì mào tíng yì shāo qì yǐ yīn sī qù suì chóng jiǔ zhī jí lǎn wù zēng kǎi tí sān xiǎo shī qí yī)

朝代:宋    作者: 李光

经时不到严家馆,千树槟榔一径深。
莫把小亭频展拓,恐妨幽步绿苔侵。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。

予自暮春与客燕野趣亭俛仰三时始复再至则花木益茂亭亦稍葺矣因思去岁重九之集览物增慨题三小诗 其二 (yǔ zì mù chūn yǔ kè yàn yě qù tíng fǔ yǎng sān shí shǐ fù zài zhì zé huā mù yì mào tíng yì shāo qì yǐ yīn sī qù suì chóng jiǔ zhī jí lǎn wù zēng kǎi tí sān xiǎo shī qí èr)

朝代:宋    作者: 李光

秋容野色拥帘旌,森木中间结小亭。
斫尽枯荷露清浅,夜深来看一池星。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。

题双桂亭 (tí shuāng guì tíng)

朝代:宋    作者: 洪刍

燕贺翬飞称虎符,银鈎虿尾映金铺。
讼亭留得棠阴在,月窟遥怜桂影孤。
故郡每悬高士榻,新居兼爱丈人乌。
雕磨才思无佳语,可许江山借助无。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。

题李十一东亭 (tí lǐ shí yī dōng tíng)

朝代:唐    作者: 白居易

相思夕上松台立,蛩思蝉声满耳秋。
惆怅东亭风月好,主人今夜在鄜州。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。

野望怀思 (yě wàng huái sī)

朝代:宋    作者: 周密

微风起微波,燕燕飞差池。
雨余野色靓,万绿皆纷披。
汀洲多芳兰,采采今其时。
所思在远道,日暮将谁遗。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。

晚晖亭 (wǎn huī tíng)

朝代:宋    作者: 程颢

亭下花光春正好,亭头山色晚尤佳。
欲知剩占清风处,思顺街东第一家。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。

怀桂林所思亭 (huái guì lín suǒ sī tíng)

朝代:宋    作者: 范成大

篸山奇绝送归时,曾榜新亭号所思。
桂水祗今湘水外,他年空有四愁诗。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。

闲燕亭 (xián yàn tíng)

朝代:宋    作者: 司马光

吏治正倥偬,夫君何燕闲。
茧丝既云寡,符移皆可删。
印封从事散,蹑屐升东山。
放杖坐危亭,清啸出云间。
无私席宾少,忘机林鸟还。
野人瞻翠微,稽首双眉斑。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。

春日思旧游寄南徐从事刘三复 (chūn rì sī jiù yóu jì nán xú cóng shì liú sān fù)

朝代:唐    作者: 许浑

风暖曲江花半开,忽思京口共衔杯。
湘潭云尽暮山出,巴蜀雪消春水来。
怀玉尚悲迷楚塞,捧金犹羡乐燕台。
蓟门高处极归思,陇鴈北飞双燕回。

仄仄○平平仄平,平平平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平平平平仄,○平仄仄仄仄平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平平仄平平平,仄仄平平仄平仄。