yàn hé nán fǔ xiù cái dé shēng zì
燕河南府秀才得生字 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

吾皇绍祖烈,天下再太平。
诏下诸郡国,岁贡乡曲英。
元和五年冬,房公尹东京。
功曹上言公,是月当登名。
乃选二十县,试官得鸿生。
羣儒负己材,相贺简择精。
怒起簸羽翮,引吭吐铿轰。
此都自周公,文章继名声。
自非绝殊尤,难使耳目惊。
今者遭震薄,不能出声鸣。
鄙夫忝县尹,愧栗难为情。
惟求文章写,不敢妬与争。
还家敕妻儿,具此煎炰烹。
柿红蒲萄紫,肴果相扶檠。
芳荼出蜀门,好酒浓且清。
何能充欢燕,庶以露厥诚。
昨闻诏书下,权公作邦桢。
文人得其职,文道当大行。
阴风搅短日,冷雨涩不晴。
勉哉戒徒驭,家国迟子荣。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

wú huáng shào zǔ liè , tiān xià zài tài píng 。
zhào xià zhū jùn guó , suì gòng xiāng qū yīng 。
yuán hé wǔ nián dōng , fáng gōng yǐn dōng jīng 。
gōng cáo shàng yán gōng , shì yuè dāng dēng míng 。
nǎi xuǎn èr shí xiàn , shì guān dé hóng shēng 。
qún rú fù jǐ cái , xiāng hè jiǎn zé jīng 。
nù qǐ bò yǔ hé , yǐn háng tǔ kēng hōng 。
cǐ dōu zì zhōu gōng , wén zhāng jì míng shēng 。
zì fēi jué shū yóu , nán shǐ ěr mù jīng 。
jīn zhě zāo zhèn báo , bù néng chū shēng míng 。
bǐ fū tiǎn xiàn yǐn , kuì lì nán wéi qíng 。
wéi qiú wén zhāng xiě , bù gǎn dù yǔ zhēng 。
huán jiā chì qī ér , jù cǐ jiān páo pēng 。
shì hóng pú táo zǐ , yáo guǒ xiāng fú qíng 。
fāng tú chū shǔ mén , hǎo jiǔ nóng qiě qīng 。
hé néng chōng huān yàn , shù yǐ lù jué chéng 。
zuó wén zhào shū xià , quán gōng zuò bāng zhēn 。
wén rén dé qí zhí , wén dào dāng dà xíng 。
yīn fēng jiǎo duǎn rì , lěng yǔ sè bù qíng 。
miǎn zāi jiè tú yù , jiā guó chí zǐ róng 。

燕河南府秀才得生字

—— 韓愈

吾皇紹祖烈,天下再太平。
詔下諸郡國,歲貢鄉曲英。
元和五年冬,房公尹東京。
功曹上言公,是月當登名。
乃選二十縣,試官得鴻生。
羣儒負己材,相賀簡擇精。
怒起簸羽翮,引吭吐鏗轟。
此都自周公,文章繼名聲。
自非絕殊尤,難使耳目驚。
今者遭震薄,不能出聲鳴。
鄙夫忝縣尹,愧慄難爲情。
惟求文章寫,不敢妬與爭。
還家敕妻兒,具此煎炰烹。
柿紅蒲萄紫,肴果相扶檠。
芳荼出蜀門,好酒濃且清。
何能充歡燕,庶以露厥誠。
昨聞詔書下,權公作邦楨。
文人得其職,文道當大行。
陰風攪短日,冷雨澀不晴。
勉哉戒徒馭,家國遲子榮。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

wú huáng shào zǔ liè , tiān xià zài tài píng 。
zhào xià zhū jùn guó , suì gòng xiāng qū yīng 。
yuán hé wǔ nián dōng , fáng gōng yǐn dōng jīng 。
gōng cáo shàng yán gōng , shì yuè dāng dēng míng 。
nǎi xuǎn èr shí xiàn , shì guān dé hóng shēng 。
qún rú fù jǐ cái , xiāng hè jiǎn zé jīng 。
nù qǐ bò yǔ hé , yǐn háng tǔ kēng hōng 。
cǐ dōu zì zhōu gōng , wén zhāng jì míng shēng 。
zì fēi jué shū yóu , nán shǐ ěr mù jīng 。
jīn zhě zāo zhèn báo , bù néng chū shēng míng 。
bǐ fū tiǎn xiàn yǐn , kuì lì nán wéi qíng 。
wéi qiú wén zhāng xiě , bù gǎn dù yǔ zhēng 。
huán jiā chì qī ér , jù cǐ jiān páo pēng 。
shì hóng pú táo zǐ , yáo guǒ xiāng fú qíng 。
fāng tú chū shǔ mén , hǎo jiǔ nóng qiě qīng 。
hé néng chōng huān yàn , shù yǐ lù jué chéng 。
zuó wén zhào shū xià , quán gōng zuò bāng zhēn 。
wén rén dé qí zhí , wén dào dāng dà xíng 。
yīn fēng jiǎo duǎn rì , lěng yǔ sè bù qíng 。
miǎn zāi jiè tú yù , jiā guó chí zǐ róng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
吾皇绍祖英勇无畏,使天下再次太平安宁。
圣旨传达各郡国,每年贡献乡曲的英才。
元和五年冬天,房公被任命到东京守职。
功曹上奏称赞房公,说他应该在这个月得到晋升。
于是选取了二十个县,考察官员的才能。
众儒士各展所长,相互祝贺和选拔精英。
愤怒地振起羽毛扇子,高声吟唱着铿锵有力的诗歌。
这座都城自周公以来,一直享有盛名的文化中心。
即便没有出类拔萃的才子,也很难引起人们的耳目惊奇。
然而今天遭受着风波动荡,无法发出声音歌颂。
平凡的我卑微地担任县官,感到惭愧和局促。
我只是希望能够写些文章,不敢嫉妒与争斗。
回到家中尽心照料妻儿,准备了这些丰盛的煎炒烹煮。
柿子红艳,葡萄紫黑,果盘彼此辉映。
芳草从蜀门中传来,美酒醇厚而清雅。
虽然无法充分享受欢乐的宴会,但愿能表达我的真诚。
昨天听说圣旨下达,权臣公被委任为国家的重臣。
文人们得到了应有的职位,文化事业将大力发展。
阴风吹拂短暂的阳光,寒雨阻碍着晴朗的天气。
鞭策着自己,戒除邪念,尽心尽力为家国争光荣。

赏析::
韩愈的《燕河南府秀才得生字》是一首反映官僚选拔制度的古诗,通过描述一个秀才得到官职的经过,表达了作者对文官选拔标准的思考和对官吏的期望。这首诗共分为三个部分。
首先,诗人以天下太平为背景,突出了朝廷的安定和皇帝的英明,引出了官吏选拔的背景。皇帝下诏命各郡国选拔杰出的秀才,年年贡献人才,预示着社会的繁荣和进步。
接着,诗人详细描述了秀才选拔的过程。诗中提到了元和五年冬,房公尹东京,试官得鸿生等具体时间和地点,增强了史实感。选拔官吏的过程严格而公正,通过简择精,体现了朝廷对文官的高标准要求。此段还描写了群儒的激昂之情,他们为了选拔出卓越的人才,怒起簸羽翮,引吭吐铿轰,充分展现了他们的激情和决心。
最后,诗人表达了自己的愧疚和期望。他自称为县尹,深感自己的不足,但却怀着对文章的热爱和对国家的忧虑。他不嫉妒他人,只希望能够发挥自己的才华,为国家做贡献。诗人回家后享受美食美酒,表现出对家庭幸福的向往,但他仍然将责任看得比享受更重要。
最后两句表达了对文官的期望,宣扬了文道大行的理念,希望那些被选拔的官吏能够忠诚于国家,努力为国家的繁荣和进步而工作,不忘初心,为民众谋福祉。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

谢叶秀才惠书自言能书大字来书作小字甚工 (xiè yè xiù cái huì shū zì yán néng shū dà zì lái shū zuò xiǎo zì shèn gōng)

朝代:宋    作者: 王洋

大字韦将军,小字徐开府。
惠我数百言,字字了今古。
江山得何助,文采乃如许。
莫羞无稻粱,鸿飞自髙举。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

降香回燕 (jiàng xiāng huí yàn)

朝代:宋    作者: 汪元量

一从得玉旨,勒马幽燕起。
河北与河南,一万五千里。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

寄题太和丞公沈君公馆亭台四咏 特秀亭 (jì tí tài hé chéng gōng shěn jūn gōng guǎn tíng tái sì yǒng tè xiù tíng)

朝代:宋    作者: 杨万里

秋月弄长江,平地点远岫。
赞府诗句中,字字江山秀。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

岘山送裴秀才赴举 (xiàn shān sòng péi xiù cái fù jǔ)

朝代:唐    作者: 皎然

汉家招秀士,岘上送君行。
万里见秋色,两河伤远情。
王师出西镐,虏寇避东平。
天府登名後,回看楚水清。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

谢秀才有妾缟练改从於人秀才留之不得後生感忆座人制诗嘲谢贺复继四首 二 (xiè xiù cái yǒu qiè gǎo liàn gǎi cóng wū rén xiù cái liú zhī bù dé hòu shēng gǎn yì zuò rén zhì shī cháo xiè hè fù jì sì shǒu èr)

朝代:唐    作者: 李贺

铜镜立青鸾,燕脂拂紫绵。
腮花弄暗粉,眼尾泪侵寒。
碧玉破不复,瑶琴重拨弦。
今日非昔日,何人敢正看。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

送河南陆少府 (sòng hé nán lù shào fǔ)

朝代:唐    作者: 钱起

云间陆生美且奇,银章朱绶暎金羁。
自料抱材将致远,宁嗟趋府暂牵卑。
东城社日催巢燕,上苑秋声散御梨。
朝夕诏书还柏署,行看飞隼集高枝。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

送李倍秀才 (sòng lǐ bèi xiù cái)

朝代:唐    作者: 薛能

南朝才子尚途穷,毕竟应须问叶公。
书劒伴身离泗上,雪风吹面立船中。
家园枣熟归圭窦,会府槐疎试射弓。
相顾日偏留不得,夜深聊欲一桮同。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

陕府铁牛 (shǎn fǔ tiě niú)

朝代:宋    作者: 释景祥

尾在黄河北,头枕黄河南。
善财无鼻孔,依旧向南参。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

余谢病东归王秀才见寄今潘秀才南櫂奉酬 (yú xiè bìng dōng guī wáng xiù cái jiàn jì jīn pān xiù cái nán zhào fèng chóu)

朝代:唐    作者: 许浑

酷似牢之玉不如,落星山下白云居。
春耕旋构金门客,夜学兼修玉府书。
风扫碧云迎鸷鸟,水还沧海养嘉鱼。
莫将年少轻时节,王氏家风在石渠。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。

次韵酬国子生赵秀才四绝句 其二 (cì yùn chóu guó zǐ shēng zhào xiù cái sì jué jù qí èr)

朝代:宋    作者: 王庭珪

入关莫恋铜驼陌,待诏行趋金马门。
场屋若归丞相府,可无公道得推尊。

平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平平仄平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,仄平仄平平。
平平仄仄平,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄○仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄仄仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,仄仄○平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄○平,仄仄○?平。
仄平平平仄,平仄○平○。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平平平○,仄仄仄仄平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄○仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。