xué zhèng guō miǎn fū shì shī cì yùn dá zhī
学正郭勉夫示诗次韵答之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 葛胜仲 (gě shèng zhòng)

有道家声远,沉机足干时。
松生非培塿,檀伐待沦漪。
虎脊卑凡乘,蛾眉疾衆姬。
一鸣惊伍举,千里器王珪。
德令温温着,名香蔼蔼驰。
披荘问同异,执礼判嫌疑。
操尙倾涓子,才华进客儿。
适齐非鼓瑟,逃楚笑吹箎。
艺苑高三绝,书庠肃五仪。
涌泉推敏思,翻水播英辞。
计吏趋兰省,诸生偃璧池。
行殊师也过,论鄙释之卑。
默识扳安世,多方劣惠施。
风标寒似玉,机警利如锥。
高翥千龄鹤,前知五总龟。
碎金珍谢傅,余锦梦丘迟。
谬学邯郸步,工施浑沌眉。
文科将赫奕,荣路即威夷。
器业今为重,功勲士所期。
他年青竹上,凛凛看名垂。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

yǒu dào jiā shēng yuǎn , chén jī zú gān shí 。
sōng shēng fēi péi lǒu , tán fá dài lún yī 。
hǔ jǐ bēi fán chéng , é méi jí chóng jī 。
yī míng jīng wǔ jǔ , qiān lǐ qì wáng guī 。
dé lìng wēn wēn zhe , míng xiāng ǎi ǎi chí 。
pī zhuāng wèn tóng yì , zhí lǐ pàn xián yí 。
cāo shàng qīng juān zǐ , cái huá jìn kè ér 。
shì qí fēi gǔ sè , táo chǔ xiào chuī chí 。
yì yuàn gāo sān jué , shū xiáng sù wǔ yí 。
yǒng quán tuī mǐn sī , fān shuǐ bō yīng cí 。
jì lì qū lán shěng , zhū shēng yǎn bì chí 。
xíng shū shī yě guò , lùn bǐ shì zhī bēi 。
mò shí bān ān shì , duō fāng liè huì shī 。
fēng biāo hán sì yù , jī jǐng lì rú zhuī 。
gāo zhù qiān líng hè , qián zhī wǔ zǒng guī 。
suì jīn zhēn xiè fù , yú jǐn mèng qiū chí 。
miù xué hán dān bù , gōng shī hún dùn méi 。
wén kē jiāng hè yì , róng lù jí wēi yí 。
qì yè jīn wèi chóng , gōng xūn shì suǒ qī 。
tā nián qīng zhú shàng , lǐn lǐn kàn míng chuí 。

學正郭勉夫示詩次韻答之

—— 葛勝仲

有道家聲遠,沉機足幹時。
松生非培塿,檀伐待淪漪。
虎脊卑凡乘,蛾眉疾衆姬。
一鳴驚伍舉,千里器王珪。
德令温温著,名香藹藹馳。
披荘問同異,執禮判嫌疑。
操尙傾涓子,才華進客兒。
適齊非鼓瑟,逃楚笑吹箎。
藝苑高三絕,書庠肅五儀。
涌泉推敏思,翻水播英辭。
計吏趨蘭省,諸生偃璧池。
行殊師也過,論鄙釋之卑。
默識扳安世,多方劣惠施。
風標寒似玉,機警利如錐。
高翥千齡鶴,前知五總龜。
碎金珍謝傅,餘錦夢丘遲。
謬學邯郸步,工施渾沌眉。
文科将赫奕,榮路即威夷。
器業今爲重,功勲士所期。
他年青竹上,凜凛看名垂。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

yǒu dào jiā shēng yuǎn , chén jī zú gān shí 。
sōng shēng fēi péi lǒu , tán fá dài lún yī 。
hǔ jǐ bēi fán chéng , é méi jí chóng jī 。
yī míng jīng wǔ jǔ , qiān lǐ qì wáng guī 。
dé lìng wēn wēn zhe , míng xiāng ǎi ǎi chí 。
pī zhuāng wèn tóng yì , zhí lǐ pàn xián yí 。
cāo shàng qīng juān zǐ , cái huá jìn kè ér 。
shì qí fēi gǔ sè , táo chǔ xiào chuī chí 。
yì yuàn gāo sān jué , shū xiáng sù wǔ yí 。
yǒng quán tuī mǐn sī , fān shuǐ bō yīng cí 。
jì lì qū lán shěng , zhū shēng yǎn bì chí 。
xíng shū shī yě guò , lùn bǐ shì zhī bēi 。
mò shí bān ān shì , duō fāng liè huì shī 。
fēng biāo hán sì yù , jī jǐng lì rú zhuī 。
gāo zhù qiān líng hè , qián zhī wǔ zǒng guī 。
suì jīn zhēn xiè fù , yú jǐn mèng qiū chí 。
miù xué hán dān bù , gōng shī hún dùn méi 。
wén kē jiāng hè yì , róng lù jí wēi yí 。
qì yè jīn wèi chóng , gōng xūn shì suǒ qī 。
tā nián qīng zhú shàng , lǐn lǐn kàn míng chuí 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
有道家声音遥远,深沉玄奥如古时。松树自然生长,檀木等待雨水沾湿。虎背负重却驾轻车,蛾眉之间迅速征服众姬。一声鸣叫震惊群臣,千里之外器王拿珪。德行使人温暖敬仰,名望芬芳远扬奔驰。披荘相互探讨异同之处,持礼判定猜疑之事。操持品行超越涓滴,才华超群媲美客星。适逢齐国不是击鼓而是击瑟,逃避楚国不是吹笙而是吹箎。在艺术殿堂中,高超绝伦有三人,书院庠序严整五仪。涌泉推动思维敏捷,翻水展现雄辩之辞。官吏都趋向兰省效力,学子们安静地在偃璧池学习。行为举止有别于寻常师者,评论着述谈论卑微。默默地认知着世间安宁,多方面施展仁慈恩惠。风姿标志高贵如玉,智谋机警利如锥。高翔千载如仙鹤,早知五岳将军名垂。碎金珍贵谢傅,我却在丘迟的梦中等待。谬误的学说来自邯郸学步,有才艺之人却流云之上眉。文科将士要赫奕光耀,荣誉之路即将辉煌威严。器物事业如今备受重视,功勋士人所期盼。将来的岁月,青竹之上,威严凛然地看着名字永存传世。

《学正郭勉夫示诗次韵答之》赏析:
这首诗是葛胜仲作为回答正郭勉夫的一首诗,表达了对道家思想和学术追求的敬仰,同时也提到了各种不同的文化和学术元素。
首先,诗中提到了道家声远,沉机足干时,表现了对道家哲学的崇拜。道家强调谦逊、淡泊、不与世争,正符合诗中所说的“松生非培塿,檀伐待沦漪”,将道家的理念与自然相结合。
诗中还出现了虎脊卑凡乘,蛾眉疾衆姬,一鸣惊伍举,千里器王珪等形象的比喻,用以赞美正郭勉夫的卓越才华和声望。王珪被提及,可能指的是王珪为官清廉、具有政治智慧的形象,与正郭勉夫的品德和才华相辉映。
此外,诗中还包含了对学术、文化的推崇,如文科将赫奕,荣路即威夷,器业今为重,显示出对学术事业的追求和重视。
最后,诗人还表达了自己对学问的虚心学习和追求的决心,他愿意像邯郸步一样,虽然工於浑沌,但愿意不断追求知识和真理,以期在他年青竹上,名垂千古。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者葛胜仲介绍:🔈

葛胜仲(一○七二~一一四四),字鲁卿,常州江阴(今属江苏)人(《宋史》作丹阳人,误。丹阳是其晚年寓居,见本集卷二一《里中无居寓丹阳县书怀》)。哲宗绍圣四年(一○九七)进士。元符二年(一○九七),官杭州司理参军。徽宗建中靖国元年(一一○一),爲兖州教授。崇宁二年(一一○三),入爲太学正。大观元年(一一○七),充提举议历所检讨,兼宗正丞。二年,迁礼部员外郎,以事责知歙州休宁。政和三年(一一一三),召复原职。四年,擢国子司业。六年,除国子祭酒,以言事落职提举江州太平观。宣和元年(一一一九),起知汝州,因拒宦官李彦括田,徙湖州。六年,移邓州,以在湖州时忤朱勔,落职食祠禄。高宗建炎四年(一一三○),起再... 查看更多>>

葛胜仲的诗:

葛胜仲的词:

  • 蓦山溪

    出门西笑。千里长安道。不用引离声,便...

  • 西江月

    艳曲醉歌金缕,朱门高耸铜环。中天楼观...

  • 西江月

    斜红带柳,琉璃涨绿平桥。人在花月见新...

  • 西江月

    清樾已生昼寂,孤花尚表春馀。象床筠簟...

  • 西江月

    瑞兽香云轻袅,华堂绣幕低垂。人生七十...

  • 浣溪沙

    楼子包金照眼新。香根犹带广陵尘。翻阶...

  • 虞美人

    三年曾不窥园树。辛苦萤窗暮。怪来文誉...

  • 虞美人

    一轮丹桂树。光景疑非暮。天公著意在兹...

  • 瑞鹧鸪

    火云欲避金风至。秀气充闾初降瑞。去家...

  • 鹊桥仙

    鹊桥仙偶,天津轻渡,却笑嫦娥孤皎。平...

  • 葛胜仲宋词全集>>

相关诗词:

陈师道教授示黄梅诗次韵呈正夫学士四首 其四 (chén shī dào jiào shòu shì huáng méi shī cì yùn chéng zhèng fū xué shì sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

不独看花懒,吟诗味亦忘。
此花谁可赋,顾曲有周郎。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

陈师道教授示黄梅诗次韵呈正夫学士四首 其二 (chén shī dào jiào shòu shì huáng méi shī cì yùn chéng zhèng fū xué shì sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

可但深宜晚,须知巧耐寒。
北人浑未识,只作棣棠看。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

陈师道教授示黄梅诗次韵呈正夫学士四首 其一 (chén shī dào jiào shòu shì huáng méi shī cì yùn chéng zhèng fū xué shì sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

美色绝殊衆,暗香时着人。
齐州终自别,不比岭头春。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

陈师道教授示黄梅诗次韵呈正夫学士四首 其三 (chén shī dào jiào shòu shì huáng méi shī cì yùn chéng zhèng fū xué shì sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

旧作酴醾白,新翻蛱蝶黄。
不须多变态,固自有真香。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

酬陈勉仲勉仲寄示诸公所和黄字韵诗轴且责其归重念匹夫怀璧之罪不敢靳因复和其韵反之 (chóu chén miǎn chóng miǎn chóng jì shì zhū gōng suǒ hé huáng zì yùn shī zhóu qiě zé qí guī chóng niàn pǐ fū huái bì zhī zuì bù gǎn jìn yīn fù hé qí yùn fǎn zhī)

朝代:宋    作者: 王之道

失梳蓬鬓结,欠洗垢衣黄。
我欲齐荣辱,谁能较短长。
贱贫犹不去,富贵慎无忘。
岂敢贪怀璧,春秋戒越乡。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

郭尉愿惇夫以琳上人书诗为示次韵 (guō wèi yuàn dūn fū yǐ lín shàng rén shū shī wèi shì cì yùn)

朝代:宋    作者: 苏辙

勉强冠裳四十余,同官早岁亦山居。
朝来过我三竿日,袖有幽僧数纸书。
家住一廛何计反,官供五斗未应无。
闻渠秋後来相访,脱粟藜羹只自如。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

次韵答滑州梅龙图以诗酒见寄二首 其一 (cì yùn dá huá zhōu méi lóng tú yǐ shī jiǔ jiàn jì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 韩琦

对敌公如论酒兵,病夫虽劣敢先登。
如将压境求诗战,即竖降旗示不胜。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

抒情 咏志 动物

胡涣季享示寿诗二首十月二十五日因其生日次韵答之 其二 (hú huàn jì xiǎng shì shòu shī èr shǒu shí yuè èr shí wǔ rì yīn qí shēng rì cì yùn dá zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 周必大

杲杲朝曦正在东,文心诗耳一时聪。
学当鼎盛犹无敌,才过颐期想更工。
此去宦游谈笑里,後来家庆画图中。
俾昌俾乂诗人事,不似荒虚汉少翁。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

次韵元舆十绝 答省师诗卷 (cì yùn yuán yú shí jué dá shěng shī shī juàn)

朝代:宋    作者: 郭祥正

手携诗卷屡相过,要把青铜垢尽磨。
言说从来无实义,更寻佳句欲如何。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

劝学示子元夫 (quàn xué shì zǐ yuán fū)

朝代:宋    作者: 姚勉

事业功名在读书,圣贤妙处着工夫。
区区只为潭潭府,不敢如韩训阿符。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄○,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平○平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。