cì yùn liáng qì zhēn yì tíng tàn yùn
次韵良器真意亭探韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 葛胜仲 (gě shèng zhòng)

我爱陶渊明,脱颖深天机。
丛菊遶荒径,五柳摇幽扉。
生逢卯金兴,典午势已非。
着书但甲子,岁晚频歔欷。
仕宦聊复尔,樽酒真焉依。
南亩犹种秫,西山同采薇。
浩歌归去来,熹微恨晨晖。
迷途往莫谏,今是庶可几。
蓄琴但取意,不施弦与徽。
观其四八目,贤喆在所希。
出处固有意,夫岂轻行违。
谁云惮束带,辞荣俄拂衣。
念彼同産人,抚视因遄归。
平生共志趣,但有一翟妃。
少陵罪责子,颇谓达道非。
右丞鄙乞食,更以人我讥。
乃知第一流,尚此知音稀。
妙诗发天奥,流转同衡玑。
自谓处人境,喧无车马騑。
心与尘事远,地偏堪遁肥。
东篱秋色晚,悠然望翠微。
真意不可辨,佳气随鸟飞。
诗辞向千载,凛凛犹光辉。
我生但睎骥,望之有等威。
行怀斜川游,坐想栗里矶。
九原不可作,筑亭傍崔嵬。
独取诗句名,櫩宇殊飞翬。
岩谷有杳霭,花卉无纷菲。
修篁寒逼人,坐如霜雪飞。
诸公赏清致,野服驰鞯鞿。
经丘复寻壑,不惮历嶮崎。
壶觞更命釂,藻翰各一挥。
高谈破滞论,妙处端解围。
食冷或屡暖,哦诗宁忍饥。
褒假猥见及,责善非所祈。
愿以靖节语,佩之如弦韦。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

wǒ ài táo yuān míng , tuō yǐng shēn tiān jī 。
cóng jú rào huāng jìng , wǔ liǔ yáo yōu fēi 。
shēng féng mǎo jīn xīng , diǎn wǔ shì yǐ fēi 。
zhe shū dàn jiǎ zǐ , suì wǎn pín xū xī 。
shì huàn liáo fù ěr , zūn jiǔ zhēn yān yī 。
nán mǔ yóu zhǒng shú , xī shān tóng cǎi wēi 。
hào gē guī qù lái , xī wēi hèn chén huī 。
mí tú wǎng mò jiàn , jīn shì shù kě jǐ 。
xù qín dàn qǔ yì , bù shī xián yǔ huī 。
guān qí sì bā mù , xián zhé zài suǒ xī 。
chū chù gù yǒu yì , fū qǐ qīng xíng wéi 。
shuí yún dàn shù dài , cí róng é fú yī 。
niàn bǐ tóng chǎn rén , fǔ shì yīn chuán guī 。
píng shēng gòng zhì qù , dàn yǒu yī zhái fēi 。
shǎo líng zuì zé zǐ , pō wèi dá dào fēi 。
yòu chéng bǐ qǐ shí , gèng yǐ rén wǒ jī 。
nǎi zhī dì yī liú , shàng cǐ zhī yīn xī 。
miào shī fā tiān ào , liú zhuǎn tóng héng jī 。
zì wèi chù rén jìng , xuān wú chē mǎ fēi 。
xīn yǔ chén shì yuǎn , dì piān kān dùn féi 。
dōng lí qiū sè wǎn , yōu rán wàng cuì wēi 。
zhēn yì bù kě biàn , jiā qì suí niǎo fēi 。
shī cí xiàng qiān zǎi , lǐn lǐn yóu guāng huī 。
wǒ shēng dàn xī jì , wàng zhī yǒu děng wēi 。
xíng huái xié chuān yóu , zuò xiǎng lì lǐ jī 。
jiǔ yuán bù kě zuò , zhù tíng bàng cuī wéi 。
dú qǔ shī jù míng , yán yǔ shū fēi huī 。
yán gǔ yǒu yǎo ǎi , huā huì wú fēn fēi 。
xiū huáng hán bī rén , zuò rú shuāng xuě fēi 。
zhū gōng shǎng qīng zhì , yě fú chí jiān jī 。
jīng qiū fù xún hè , bù dàn lì xiǎn qí 。
hú shāng gèng mìng jiào , zǎo hàn gè yī huī 。
gāo tán pò zhì lùn , miào chù duān jiě wéi 。
shí lěng huò lǚ nuǎn , ò shī níng rěn jī 。
bāo jiǎ wěi jiàn jí , zé shàn fēi suǒ qí 。
yuàn yǐ jìng jié yǔ , pèi zhī rú xián wéi 。

次韻良器真意亭探韻

—— 葛勝仲

我愛陶淵明,脫穎深天機。
叢菊遶荒徑,五柳搖幽扉。
生逢卯金興,典午勢已非。
著書但甲子,歲晚頻歔欷。
仕宦聊復爾,樽酒真焉依。
南畝猶種秫,西山同採薇。
浩歌歸去來,熹微恨晨暉。
迷途往莫諫,今是庶可幾。
蓄琴但取意,不施絃與徽。
觀其四八目,賢喆在所希。
出處固有意,夫豈輕行違。
誰云憚束带,辭榮俄拂衣。
念彼同産人,撫視因遄歸。
平生共志趣,但有一翟妃。
少陵罪責子,頗謂達道非。
右丞鄙乞食,更以人我譏。
乃知第一流,尚此知音稀。
妙詩發天奥,流轉同衡璣。
自謂處人境,喧無車馬騑。
心與塵事遠,地偏堪遁肥。
東籬秋色晚,悠然望翠微。
真意不可辨,佳氣隨鳥飛。
詩辭向千載,凛凛猶光輝。
我生但睎驥,望之有等威。
行懷斜川游,坐想栗里磯。
九原不可作,築亭傍崔嵬。
獨取詩句名,櫩宇殊飛翬。
巖谷有杳靄,花卉無紛菲。
修篁寒逼人,坐如霜雪飛。
諸公賞清致,野服馳韉鞿。
經丘復尋壑,不憚歷嶮崎。
壺觴更命釂,藻翰各一揮。
高談破滯論,妙處端解圍。
食冷或屢暖,哦詩寧忍饑。
褒假猥見及,責善非所祈。
願以靖節語,佩之如絃韋。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

wǒ ài táo yuān míng , tuō yǐng shēn tiān jī 。
cóng jú rào huāng jìng , wǔ liǔ yáo yōu fēi 。
shēng féng mǎo jīn xīng , diǎn wǔ shì yǐ fēi 。
zhe shū dàn jiǎ zǐ , suì wǎn pín xū xī 。
shì huàn liáo fù ěr , zūn jiǔ zhēn yān yī 。
nán mǔ yóu zhǒng shú , xī shān tóng cǎi wēi 。
hào gē guī qù lái , xī wēi hèn chén huī 。
mí tú wǎng mò jiàn , jīn shì shù kě jǐ 。
xù qín dàn qǔ yì , bù shī xián yǔ huī 。
guān qí sì bā mù , xián zhé zài suǒ xī 。
chū chù gù yǒu yì , fū qǐ qīng xíng wéi 。
shuí yún dàn shù dài , cí róng é fú yī 。
niàn bǐ tóng chǎn rén , fǔ shì yīn chuán guī 。
píng shēng gòng zhì qù , dàn yǒu yī zhái fēi 。
shǎo líng zuì zé zǐ , pō wèi dá dào fēi 。
yòu chéng bǐ qǐ shí , gèng yǐ rén wǒ jī 。
nǎi zhī dì yī liú , shàng cǐ zhī yīn xī 。
miào shī fā tiān ào , liú zhuǎn tóng héng jī 。
zì wèi chù rén jìng , xuān wú chē mǎ fēi 。
xīn yǔ chén shì yuǎn , dì piān kān dùn féi 。
dōng lí qiū sè wǎn , yōu rán wàng cuì wēi 。
zhēn yì bù kě biàn , jiā qì suí niǎo fēi 。
shī cí xiàng qiān zǎi , lǐn lǐn yóu guāng huī 。
wǒ shēng dàn xī jì , wàng zhī yǒu děng wēi 。
xíng huái xié chuān yóu , zuò xiǎng lì lǐ jī 。
jiǔ yuán bù kě zuò , zhù tíng bàng cuī wéi 。
dú qǔ shī jù míng , yán yǔ shū fēi huī 。
yán gǔ yǒu yǎo ǎi , huā huì wú fēn fēi 。
xiū huáng hán bī rén , zuò rú shuāng xuě fēi 。
zhū gōng shǎng qīng zhì , yě fú chí jiān jī 。
jīng qiū fù xún hè , bù dàn lì xiǎn qí 。
hú shāng gèng mìng jiào , zǎo hàn gè yī huī 。
gāo tán pò zhì lùn , miào chù duān jiě wéi 。
shí lěng huò lǚ nuǎn , ò shī níng rěn jī 。
bāo jiǎ wěi jiàn jí , zé shàn fēi suǒ qí 。
yuàn yǐ jìng jié yǔ , pèi zhī rú xián wéi 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我爱陶渊明,他智慧高深,超越了常人的见识。
他漫步在荒野小径中,丛菊簇拥着,五柳摇曳着宁静的门扉。
生活在兴旺的卯金年,却身处衰败的午火时刻。
虽然写下了不少文章,但岁月晚年时频频悲伤叹息。
虽然有过仕宦之辈,却更倾向于与酒为伴。
南地的农田依然耕种着高粱,西山的薇草一样被采摘。
他豪情壮歌,离去又回来,对晨光有着微弱的怨恨。
迷失在前途的茫茫荒野,往昔的劝谏已成徒劳。
如今只好安心拿起琴,抚弄琴弦,不再添徽。
观察周遭的人,少有贤才出现。
作品的来源固然有其用意,岂能轻易违背?
有人说不喜欢束带,辞官时顿觉轻松。
思念远方的亲人,抚慰视线因此匆匆离去。
平生志向一致,只有一位妃子是最挂念的。
少陵惹来了子女的责备,却自认为达不到儒家的道德标准。
右丞讥笑他乞食讨生活,更以言语攻击他。
由此知道,高人物居于世上,珍贵的知音实在难得。
陶渊明的诗歌启发了天人奥妙,流传广泛如同星辰连珠。
他自称身处闹市而无车马喧嚣的环境,心灵远离尘世的琐碎,躲避在偏僻的山坳中。
东篱的秋色渐渐昏暗,他悠然地望着远处翠绿的微山。
诗中的真意难以捉摸,如同美丽的气息随着鸟儿飞舞。
这些诗辞经过千百年的岁月沉淀,依然光彩照人。
我生来就对骏马趋之若骋,望着它有一种等级之威仪。
他在行走时心怀斜川游,坐下来又想着栗树下的矶石。
九原的景致无法被表现出来,只好在崔嵬的山峰旁筑亭欣赏。
他独自选取了诗句自命有名,居住的屋宇与众不同,犹如飞翔的凤凰。
山中的谷地隐隐约约有朦胧的雾气,花卉并不繁茂华丽。
寒风刮过修竹,坐下时有如同雪花飘飞。
那些诸公都欣赏他的清雅才情,他的服饰和鞍鞯都很简朴。
经过丘陵,又穿越荒山崎岖,从不畏惧历经的险阻。
酒壶和酒杯相互倒满,文房四宝各自挥洒。
高谈阐述,将困惑解释,妙处端然解围。
即使吃着冷饭或者屡次温暖,也不忍心辜负了诗篇,容忍饥饿。
对受过的褒奖或者假托,对品评善恶也不乞求。
他愿以平和的态度说话,佩带着宛如弦之坚韧的韦带。

赏析:这首诗《次韵良器真意亭探韵》由葛胜仲创作,表达了对古代文人陶渊明的崇敬之情,以及对诗文创作的热爱和感慨。诗人通过诗意的描写,展现了自己的心境和志趣,以及与友人共饮、吟咏诗篇的愉快时光。
这首诗主要表现了以下几个方面的主题和情感:
1. 对陶渊明的崇敬:诗人在开篇即表明了自己对陶渊明的喜爱,将其视为脱颖而出的文学巨匠,对他的思想和诗作深感钦佩。
2. 友情和饮酒:诗中描写了与友人共饮的场景,这种友情和欢乐的时光成为诗人生活的一部分,也是他寻求灵感和创作的重要时刻。
3. 诗意和创作:诗人在诗中表达了对诗歌创作的热情,他强调了诗歌的价值和美妙,以及与友人们一起吟咏的乐趣。
4. 自然景观:诗中出现了对自然景观的描写,如丛菊、五柳、秫、薇、修篁等,这些景物增添了诗的意境和美感。
5. 对社会和仕途的思考:诗中提到仕宦和官场,反映了诗人对社会现实的一些思考和感慨,但他更加倾向于追求诗意和自由的生活。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者葛胜仲介绍:🔈

葛胜仲(一○七二~一一四四),字鲁卿,常州江阴(今属江苏)人(《宋史》作丹阳人,误。丹阳是其晚年寓居,见本集卷二一《里中无居寓丹阳县书怀》)。哲宗绍圣四年(一○九七)进士。元符二年(一○九七),官杭州司理参军。徽宗建中靖国元年(一一○一),爲兖州教授。崇宁二年(一一○三),入爲太学正。大观元年(一一○七),充提举议历所检讨,兼宗正丞。二年,迁礼部员外郎,以事责知歙州休宁。政和三年(一一一三),召复原职。四年,擢国子司业。六年,除国子祭酒,以言事落职提举江州太平观。宣和元年(一一一九),起知汝州,因拒宦官李彦括田,徙湖州。六年,移邓州,以在湖州时忤朱勔,落职食祠禄。高宗建炎四年(一一三○),起再... 查看更多>>

葛胜仲的诗:

葛胜仲的词:

  • 蓦山溪

    出门西笑。千里长安道。不用引离声,便...

  • 西江月

    艳曲醉歌金缕,朱门高耸铜环。中天楼观...

  • 西江月

    斜红带柳,琉璃涨绿平桥。人在花月见新...

  • 西江月

    清樾已生昼寂,孤花尚表春馀。象床筠簟...

  • 西江月

    瑞兽香云轻袅,华堂绣幕低垂。人生七十...

  • 浣溪沙

    楼子包金照眼新。香根犹带广陵尘。翻阶...

  • 虞美人

    三年曾不窥园树。辛苦萤窗暮。怪来文誉...

  • 虞美人

    一轮丹桂树。光景疑非暮。天公著意在兹...

  • 瑞鹧鸪

    火云欲避金风至。秀气充闾初降瑞。去家...

  • 鹊桥仙

    鹊桥仙偶,天津轻渡,却笑嫦娥孤皎。平...

  • 葛胜仲宋词全集>>

相关诗词:

游真意亭得二绝句示良器 其一 (yóu zhēn yì tíng dé èr jué jù shì liáng qì qí yī)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

相携取意踏郊墟,松拂芒鞋毕景俱。
洒落持君比佳竹,幽人一日不堪无。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

次韵宋德器春晚即事五首 其三 (cì yùn sòng dé qì chūn wǎn jí shì wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 李流谦

灵明观自己,纠错漫殊途。
睨柱夸完璧,探怀失系珠。
封侯真不愿,作佛尚堪图。
解我无还语,根尘法本粗。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

沈正卿示探梅诗次韵 (shěn zhèng qīng shì tàn méi shī cì yùn)

朝代:宋    作者: 曾协

数点微明已露奇,解顔相见却先知。
携壶拟醉无穷树,走马来看第一枝。
照水意闲真我辈,酿寒云重正花时。
自从亲识春风面,不信良工画有诗。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

次韵探梅二绝 其二 (cì yùn tàn méi èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 郭印

只从地底一阳来,已把东皇次第催。
烟缕未看原上柳,霜苞先探岭头梅。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

游真意亭得二绝句示良器 其二 (yóu zhēn yì tíng dé èr jué jù shì liáng qì qí èr)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

清波澄澈复萦纡,照影湘缨得自娱。
寄语溪光容笑傲,人愚那敢便相愚。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

写景 抒情

次韵叶宰植竹四绝 其二 (cì yùn yè zǎi zhí zhú sì jué qí èr)

朝代:宋    作者: 喻良能

苍烟翠雾两冥迷,秋雨丛深不作泥。
冷叶寒枝须管领,亭亭会见拂云齐。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

次太守郑安恭探梅过西湖韵 其一 (cì tài shǒu zhèng ān gōng tàn méi guò xī hú yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 张栋

亭亭冰质照溪明,异常异常如闻环佩声。
初讶玉妃游月地,但无他仗引霓旌。
使君再约殷懃赏,天意从教烂漫晴。
诗律清严谁敢犯,七言今始见长城。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

次韵赵景明初见梅花 (cì yùn zhào jǐng míng chū jiàn méi huā)

朝代:宋    作者: 喻良能

不解何郎五字诗,年年长是探梅迟。
未甘辜负春消息,强拟来看竹外枝。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

弄水亭次李察院韵 (nòng shuǐ tíng cì lǐ chá yuàn yùn)

朝代:宋    作者: 喻良能

清溪一曲抱危亭,天水无尘相与明。
昔日紫微今御史,两翁诗句一般清。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。

次何德器见赠韵 (cì hé dé qì jiàn zèng yùn)

朝代:宋    作者: 曾几

德器交情素所敦,乃翁虽逝典型存。
不惟歆向皆书府,况复封胡是相门。
意气君方凌碧落,年龄我已到黄昏。
今晨镜里如膏沐,欢喜仁人有赠言。

仄仄平平平,仄仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄○○平。
平平仄仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平仄平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,仄平仄仄平。
○平平平平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄平仄平○。
仄仄平仄平,平仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄○平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。