xiè lǐ duān míng huì lǐ hàn lín jí
谢李端明惠李翰林集 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 林季仲 (lín jì zhòng)

江汉滔滔去不回,几人留得诗名来。
要须洗以千斛水,莫令胸臆生纤埃。
清狂我爱李太白,乱之鸥鹭谁嫌猜。
一生事业在杯酒,富贵於我何有哉。
长安市上唤不醒,醉眼徐为君王开。
挥毫散雾金銮殿,气使权幸如奴儓。
风骚独步千载上,鞭挞扬马咍邹枚。
长流夜郎得不死,定知造物须怜才。
文采至今独未泯,耳孙气象何崔嵬。
寤言世士少风骨,慨然力欲扶衰颓。
刊传家集流海内,廉顽立懦兹为媒。
分颁亦及蓬荜士,使者踏破阶前苔。
神交不待读终卷,骑鲸恍惚来瑶台。
气酣日落酒不足,更挽天河注玉杯。
呜呼俗隘直可哀,吾非斯人谁与陪。
朝游蓬莱夕方丈,去去相随翔九垓。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

jiāng hàn tāo tāo qù bù huí , jǐ rén liú dé shī míng lái 。
yào xū xǐ yǐ qiān hú shuǐ , mò lìng xiōng yì shēng xiān āi 。
qīng kuáng wǒ ài lǐ tài bái , luàn zhī ōu lù shuí xián cāi 。
yī shēng shì yè zài bēi jiǔ , fù guì wū wǒ hé yǒu zāi 。
cháng ān shì shàng huàn bù xǐng , zuì yǎn xú wèi jūn wáng kāi 。
huī háo sàn wù jīn luán diàn , qì shǐ quán xìng rú nú tái 。
fēng sāo dú bù qiān zǎi shàng , biān tà yáng mǎ hāi zōu méi 。
cháng liú yè láng dé bù sǐ , dìng zhī zào wù xū lián cái 。
wén cǎi zhì jīn dú wèi mǐn , ěr sūn qì xiàng hé cuī wéi 。
wù yán shì shì shǎo fēng gǔ , kǎi rán lì yù fú shuāi tuí 。
kān chuán jiā jí liú hǎi nèi , lián wán lì nuò zī wèi méi 。
fēn bān yì jí péng bì shì , shǐ zhě tà pò jiē qián tái 。
shén jiāo bù dài dú zhōng juàn , qí jīng huǎng hū lái yáo tái 。
qì hān rì luò jiǔ bù zú , gèng wǎn tiān hé zhù yù bēi 。
wū hū sú ài zhí kě āi , wú fēi sī rén shuí yǔ péi 。
cháo yóu péng lái xī fāng zhàng , qù qù xiāng suí xiáng jiǔ gāi 。

謝李端明惠李翰林集

—— 林季仲

江漢滔滔去不回,幾人留得詩名來。
要須洗以千斛水,莫令胸臆生纖埃。
清狂我愛李太白,亂之鷗鷺誰嫌猜。
一生事業在杯酒,富貴於我何有哉。
長安市上喚不醒,醉眼徐爲君王開。
揮毫散霧金鑾殿,氣使權倖如奴儓。
風騷獨步千載上,鞭撻揚馬咍鄒枚。
長流夜郎得不死,定知造物須憐才。
文采至今獨未泯,耳孫氣象何崔嵬。
寤言世士少風骨,慨然力欲扶衰頹。
刊傳家集流海內,廉頑立懦茲爲媒。
分頒亦及蓬蓽士,使者踏破階前苔。
神交不待讀終卷,騎鯨恍惚來瑶臺。
氣酣日落酒不足,更挽天河注玉杯。
嗚呼俗隘直可哀,吾非斯人誰與陪。
朝遊蓬萊夕方丈,去去相隨翔九垓。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

jiāng hàn tāo tāo qù bù huí , jǐ rén liú dé shī míng lái 。
yào xū xǐ yǐ qiān hú shuǐ , mò lìng xiōng yì shēng xiān āi 。
qīng kuáng wǒ ài lǐ tài bái , luàn zhī ōu lù shuí xián cāi 。
yī shēng shì yè zài bēi jiǔ , fù guì wū wǒ hé yǒu zāi 。
cháng ān shì shàng huàn bù xǐng , zuì yǎn xú wèi jūn wáng kāi 。
huī háo sàn wù jīn luán diàn , qì shǐ quán xìng rú nú tái 。
fēng sāo dú bù qiān zǎi shàng , biān tà yáng mǎ hāi zōu méi 。
cháng liú yè láng dé bù sǐ , dìng zhī zào wù xū lián cái 。
wén cǎi zhì jīn dú wèi mǐn , ěr sūn qì xiàng hé cuī wéi 。
wù yán shì shì shǎo fēng gǔ , kǎi rán lì yù fú shuāi tuí 。
kān chuán jiā jí liú hǎi nèi , lián wán lì nuò zī wèi méi 。
fēn bān yì jí péng bì shì , shǐ zhě tà pò jiē qián tái 。
shén jiāo bù dài dú zhōng juàn , qí jīng huǎng hū lái yáo tái 。
qì hān rì luò jiǔ bù zú , gèng wǎn tiān hé zhù yù bēi 。
wū hū sú ài zhí kě āi , wú fēi sī rén shuí yǔ péi 。
cháo yóu péng lái xī fāng zhàng , qù qù xiāng suí xiáng jiǔ gāi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
江汉江水滔滔地向东流去,再也回不来了,有多少才子留下了不朽的诗名呢?
如果要洗涤诗名,就要像洗一千斛水那样彻底,不要让一丝灰尘沾染胸臆。
我钟爱清高豪放的李太白,纷争争斗的鸥鹭又有谁愿意猜测呢?
一生的志向和事业都在美酒中,富贵对我来说又有何意义呢?
长安城上喊叫也不能唤醒醉眼的徐玄之,他为皇帝开启了一扇王宫的门。
他挥毫笔,笔下烟云散开,宛如金銮殿,使皇权幸福如同奴仆。
他的文采风流独步千秋,像鞭子抽打马儿,惩治着自恃才高的邹枚。
长流夜郎虽然逝去,却定知造物必定怜悯才华。
他的文采直至今日仍未泯灭,就像耳孙的气象一样高傲。
醒悟的世士很少有豪放风骨,愤然决意要扶持这衰颓的时代。
他的著作被刊传并传遍海内,廉顽与懦弱成了媒介。
他的声望还传到蓬荜之中,使者在阶前的青苔上留下了脚印。
他的交往不需要读完全部篇章,就像骑着鲸鱼,恍惚间来到了瑶台。
喝得兴高采烈,天色已晚,酒未尽兴,便再斟满天河之水注入玉杯。
唉呀,世俗的狭隘实在可悲,我不是这样的人,又有谁能与我共同陪伴呢?
早上游走在蓬莱仙岛,晚上在方丈静静居住,一同飞翔向着九垓之外。

全文

总结:

这篇古文歌颂了文学巨匠李太白的卓越才华和豪放不羁的个性。他的文采风流,作品流传千古,与众多才子较量斗志昂扬,挥毫泼墨犹如点石成金,使得权贵受宠如奴仆。他的志向和事业都在美酒中,不负富贵也无悔。尽管世俗狭隘,但他仍然独树一帜,心怀豪放。他的传世之作留名青史,智慧和才华备受造物之宠。

这首诗《谢李端明惠李翰林集》是林季仲创作的,它表达了诗人对古代文学巨匠李白和李贺的崇敬之情,同时也探讨了文学创作的力量和文人风采。
首先,诗人以江汉滔滔的江水作为背景,表达了时间的无情流逝,不少文人都随着时光逝去,但他们的诗名却留传下来。这种对光阴的感慨使人不禁对人生的短暂产生思考。
接下来,诗人提到要洗净心胸,不让胸臆生一丝尘埃。这是在强调文学创作的纯粹性和高尚性,要保持清醒的思维,不受俗世的污染。
诗中多次提到李白,以清狂的态度讴歌他的文学才华,表现出诗人对李白的深刻喜爱。同时,也提到了鸥鹭,传达了李白乱世中的自由和洒脱。
后半部分的内容强调了诗人的生活态度,他将事业富贵看得很淡,认为醉酒欢乐才是生活的真谛。他还描述了长安市上的场景,以及自己在醉酒中挥毫写下的金銮殿,表现了文学的力量和创造力。
诗人还提到自己如何受到古代文人的启发,如邹枚等,表现出他对文学传统的尊敬,并希望自己能继承下去。
最后,诗人表达了对文学的坚守和对才华的崇敬,认为才气和文采不会消失,而是会传承下去,与后人交流。他将自己的创作比喻为与天河注玉杯,显示了对文学创作的不懈追求。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者林季仲介绍:🔈

林季仲,字懿成,号竹轩,晚号芦川老人(本集卷六《苏诏君赠王道士诗後》署),永嘉(今浙江温州)人。徽宗宣和三年(一一二一)进士。调婺州司兵参军,迁仁和令。高宗建炎四年(一一三○),赵鼎荐爲台官,以事罢,主管江州太平观。绍兴四年(一一三四),爲秘书郎。六年,试太常少卿。七年,知泉州。鼎再相,召爲中书门下省检正诸房公事。八年,因力沮和议夺职。九年,起知婺州(明万历《金华府志》卷一一)。十三年,知处州,旋奉祠。卒於三十一年前。有《竹轩杂着》十五卷,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲六卷。《宋史翼》卷一○、清光绪《永嘉县志》卷一四有传。 林季仲诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以清乾隆翰林院钞本(... 查看更多>>

林季仲的诗:

林季仲的词:

相关诗词:

幽谷谢惠新酿家馔奉亲 (yōu gǔ xiè huì xīn niàng jiā zhuàn fèng qīn)

朝代:宋    作者: 韦骧

花里深深使语传,银壶乘酒副珍鲜。
翰林旧德垂情至,鹤髪慈亲荷惠偏。
寿琖此时添乐只,彩衣今日倍忻然。
却吟鄙句通铃阁,匪报尤惭木李篇。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

存目 其二 (cún mù qí èr)

朝代:宋    作者: 李昉

诗题:赠正惠公端首句:忆昔僦居明德坊。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

竹湖李内翰哀诗二首 其二 (zhú hú lǐ nèi hàn āi shī èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

自古稀全传,於今独重名。
羞蒙彼相力,宁伴此君清。
加璧犹坚卧,搘筇或散行。
过江不大用,汪李两端明。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

酬李端山中见期不至(题拟) (chóu lǐ duān shān zhōng jiàn qī bù zhì tí nǐ )

朝代:唐    作者: 张芬

君家旧林壑,寄在乱峰西。
近日春云满,相思路亦迷。
闻钟投野寺,待月过前溪。
怅望成幽梦,依依识故蹊。
(见江标影宋书棚本《唐诗五十家小集·李端诗集》卷二)(按:《全唐诗》卷二八五收此诗於李端名下,题作《酬前大理寺评事张芬》。
检影宋书棚本,此诗附於李端《山中期张芬不至》後,题作《酬前》,署「大理评事张芬」。
此为张芬诗附收於李集,作李诗误。
另参本书卷十一苗发诗附考。
)。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

李翰林墓 其二 (lǐ hàn lín mù qí èr)

朝代:宋    作者: 宋无

一骑紫鲸去,空掩谢山茔。
落月今谁吊,长庚夜自明。
乾坤沈秀气,江水带哀声。
天上多宫府,文章不可轻。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

次韵李巽伯赠琴僧惠端 (cì yùn lǐ xùn bǎi zèng qín sēng huì duān)

朝代:宋    作者: 王庭珪

老端高世士,髯李仙中人。
凤吐千篇久,新吟十弄新。
妙谈天地假,笑破海山春。
物物消磨尽,今年始是贫。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

存目 其五 (cún mù qí wǔ)

朝代:宋    作者: 周端臣

诗题:作谢冯亚惠鹤首句:殷勤亲惠鹤。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

谢潘端叔惠红梅 其一 (xiè pān duān shū huì hóng méi qí yī)

朝代:宋    作者: 楼钥

旧家桃李种河阳,今日红梅自楚湘。
根墢送春君意重,为移绝艳到吾乡。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

漫成五章 二 (màn chéng wǔ zhāng èr)

朝代:唐    作者: 李商隐

李杜操持事略齐,三才万象共端倪。
集仙殿与金銮殿,可是苍蝇惑曙鸡。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。

谢宋汉杰惠李承晏墨 (xiè sòng hàn jié huì lǐ chéng yàn mò)

朝代:宋    作者: 苏轼

老松烧尽结轻花,妙法来从北李家。
翠色冷光何所似,墙东鬒发堕寒鸦。

平仄平平仄仄○,仄平○仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○平。
平○仄仄平平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,平平仄平平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平平平仄平仄,仄仄○平平仄平。