xiàn zhōng shū pān shè rén
献中书潘舍人 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李中 (lǐ zhōng)

运叶半千数,天锺许国臣。
鹏霄开羽翼,凤阙演丝纶。
顾问当清夜,从容向紫宸。
立言成雅诰,正意叙彝伦。
朴素偕前哲,馨香越搢绅。
褒辞光万代,优旨重千钧。
公退谁堪接,清闲道是邻。
世间身属幻,物外意通津。
吊往兼春梦,文高赋复新。
琴弹三峡水,屏画十洲春。
庭冷铺苔色,池寒浸月轮。
竹风来枕簟,药气上衣巾。
茶谱传溪叟,棊经受羽人。
清虚虽得趣,献替不妨陈。
杞梓呈才後,神仙入侍频。
孤寒皆有赖,中外亦同忻。
有士曾多难,无门得望尘。
忙忙罹险阻,往往耗精神。
寻果巢枝愿,终全负米身。
[遭]逢敦孝治,蹇塞值通津。
最庆清朝禄,还沾白发亲。
甘柔心既遂,虚薄报何因。
远宦联绵历,卑栖夙夜勤。
良时空爱惜,末路每悲辛。
骨立驹犹病,颜凋女尚贫。
而今谐顾遇,尺蠖愿求伸。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

yùn yè bàn qiān shù , tiān zhōng xǔ guó chén 。
péng xiāo kāi yǔ yì , fèng quē yǎn sī lún 。
gù wèn dāng qīng yè , cóng róng xiàng zǐ chén 。
lì yán chéng yǎ gào , zhèng yì xù yí lún 。
pǔ sù xié qián zhé , xīn xiāng yuè jìn shēn 。
bāo cí guāng wàn dài , yōu zhǐ chóng qiān jūn 。
gōng tuì shuí kān jiē , qīng xián dào shì lín 。
shì jiān shēn shǔ huàn , wù wài yì tōng jīn 。
diào wǎng jiān chūn mèng , wén gāo fù fù xīn 。
qín tán sān xiá shuǐ , píng huà shí zhōu chūn 。
tíng lěng pù tái sè , chí hán jìn yuè lún 。
zhú fēng lái zhěn diàn , yào qì shàng yī jīn 。
chá pǔ chuán xī sǒu , qí jīng shòu yǔ rén 。
qīng xū suī dé qù , xiàn tì bù fáng chén 。
qǐ zǐ chéng cái hòu , shén xiān rù shì pín 。
gū hán jiē yǒu lài , zhōng wài yì tóng xīn 。
yǒu shì céng duō nán , wú mén dé wàng chén 。
máng máng lí xiǎn zǔ , wǎng wǎng hào jīng shén 。
xún guǒ cháo zhī yuàn , zhōng quán fù mǐ shēn 。
[ zāo ] féng dūn xiào zhì , jiǎn sāi zhí tōng jīn 。
zuì qìng qīng cháo lù , huán zhān bái fà qīn 。
gān róu xīn jì suì , xū báo bào hé yīn 。
yuǎn huàn lián mián lì , bēi qī sù yè qín 。
liáng shí kōng ài xī , mò lù měi bēi xīn 。
gǔ lì jū yóu bìng , yán diāo nǚ shàng pín 。
ér jīn xié gù yù , chǐ huò yuàn qiú shēn 。

獻中書潘舍人

—— 李中

運叶半千數,天鍾許國臣。
鵬霄開羽翼,鳳闕演絲綸。
顧問當清夜,從容向紫宸。
立言成雅誥,正意敘彝倫。
樸素偕前哲,馨香越搢紳。
褒辭光萬代,優旨重千鈞。
公退誰堪接,清閑道是鄰。
世間身屬幻,物外意通津。
弔往兼春夢,文高賦復新。
琴彈三峽水,屏畫十洲春。
庭冷鋪苔色,池寒浸月輪。
竹風來枕簟,藥氣上衣巾。
茶譜傳溪叟,棊經受羽人。
清虛雖得趣,獻替不妨陳。
杞梓呈才後,神仙入侍頻。
孤寒皆有賴,中外亦同忻。
有士曾多難,無門得望塵。
忙忙罹險阻,往往耗精神。
尋果巢枝願,終全負米身。
[遭]逢敦孝治,蹇塞值通津。
最慶清朝祿,還霑白髮親。
甘柔心既遂,虛薄報何因。
遠宦聯綿歷,卑棲夙夜勤。
良時空愛惜,末路每悲辛。
骨立駒猶病,顏凋女尚貧。
而今諧顧遇,尺蠖願求伸。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

yùn yè bàn qiān shù , tiān zhōng xǔ guó chén 。
péng xiāo kāi yǔ yì , fèng quē yǎn sī lún 。
gù wèn dāng qīng yè , cóng róng xiàng zǐ chén 。
lì yán chéng yǎ gào , zhèng yì xù yí lún 。
pǔ sù xié qián zhé , xīn xiāng yuè jìn shēn 。
bāo cí guāng wàn dài , yōu zhǐ chóng qiān jūn 。
gōng tuì shuí kān jiē , qīng xián dào shì lín 。
shì jiān shēn shǔ huàn , wù wài yì tōng jīn 。
diào wǎng jiān chūn mèng , wén gāo fù fù xīn 。
qín tán sān xiá shuǐ , píng huà shí zhōu chūn 。
tíng lěng pù tái sè , chí hán jìn yuè lún 。
zhú fēng lái zhěn diàn , yào qì shàng yī jīn 。
chá pǔ chuán xī sǒu , qí jīng shòu yǔ rén 。
qīng xū suī dé qù , xiàn tì bù fáng chén 。
qǐ zǐ chéng cái hòu , shén xiān rù shì pín 。
gū hán jiē yǒu lài , zhōng wài yì tóng xīn 。
yǒu shì céng duō nán , wú mén dé wàng chén 。
máng máng lí xiǎn zǔ , wǎng wǎng hào jīng shén 。
xún guǒ cháo zhī yuàn , zhōng quán fù mǐ shēn 。
[ zāo ] féng dūn xiào zhì , jiǎn sāi zhí tōng jīn 。
zuì qìng qīng cháo lù , huán zhān bái fà qīn 。
gān róu xīn jì suì , xū báo bào hé yīn 。
yuǎn huàn lián mián lì , bēi qī sù yè qín 。
liáng shí kōng ài xī , mò lù měi bēi xīn 。
gǔ lì jū yóu bìng , yán diāo nǚ shàng pín 。
ér jīn xié gù yù , chǐ huò yuàn qiú shēn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
运叶半千数,天锺许国臣。
鹏霄开羽翼,凤阙演丝纶。
顾问当清夜,从容向紫宸。
立言成雅诰,正意叙彝伦。
朴素偕前哲,馨香越搢绅。
褒辞光万代,优旨重千钧。
公退谁堪接,清闲道是邻。
世间身属幻,物外意通津。
吊往兼春梦,文高赋复新。
琴弹三峡水,屏画十洲春。
庭冷铺苔色,池寒浸月轮。
竹风来枕簟,药气上衣巾。
茶谱传溪叟,棊经受羽人。
清虚虽得趣,献替不妨陈。
杞梓呈才後,神仙入侍频。
孤寒皆有赖,中外亦同忻。
有士曾多难,无门得望尘。
忙忙罹险阻,往往耗精神。
寻果巢枝愿,终全负米身。
[遭]逢敦孝治,蹇塞值通津。
最庆清朝禄,还沾白发亲。
甘柔心既遂,虚薄报何因。
远宦联绵历,卑栖夙夜勤。
良时空爱惜,末路每悲辛。
骨立驹犹病,颜凋女尚贫。
而今谐顾遇,尺蠖愿求伸。


解译:
运叶半千数,天钟许国臣。
鹏霄展翅翼,凤阙演丝纶。
顾问当清夜,从容向紫宸。
立言成雅诰,明心陈礼仪。
朴素与前辈共同,馨香超越绅士。
褒词光耀万世,优势重于千钧。
公退谁能接任,清闲之道相邻。
世间的身份是虚幻的,超越物质的意义通达。
吊唁往事和春天的梦,文采高妙再次涌现。
琴声弹奏着三峡的水,屏风画上描绘了十洲的春景。
庭院冷落铺满苔藓,池水寒冷沐浸着月轮。
竹风拂面来到床榻,药香弥漫在衣巾之上。
茶谱传承给山谷中的老人,棋经传授给玩羽毛球的人。
清净的虚空虽然带来乐趣,但献替不妨沉溺其中。
杞梓之才终得到展示,神仙们频频前来侍奉。
孤寒都能依靠,国内外也同样欣喜。
有些士人曾经历过困难,没有机会看到尘世的变迁。
忙碌中常遇险阻,往往消耗精神。
寻找果实的愿望,最终只带来米谷的负担。
[遭]遇到敦厚孝治的时代,艰难之中获得了通达的机遇。
最庆幸享受清朝的禄位,仍然受到亲人的关怀。
甘柔的心意终得实现,虚名浮薄报应何因。
远离家乡长期奔波,低微处夜以继日地勤奋。
良辰美景空过于珍惜,末路常常充满悲辛。
体魄坚强的马仍然生病,容颜凋谢的女子仍然贫困。
而今得到了和谐的待遇,再小的人也希望得到发展的机会。



总结:

诗中描绘了一个朝臣经历起伏、历经艰难的人生旅程。他获得了皇帝的赏识,获得了高官厚禄,但他对功名利禄并不追求,更加注重修身齐家治国平天下的理念。他以朴素的品质与前辈学者共同研习,品评功过,推崇优秀的人才与言论。他欣赏清静的夜晚,心怀宽容地向皇帝陈述忠言,并表达了对传统礼仪与人伦道德的重视。他追求清净虚无的境界,与物外意义相通。他怀念过去的岁月与春梦,却能以文采高妙的才华再度创作。他以音乐琴曲唤醒了壮丽的自

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李中介绍:🔈

李中,字有中,陇西人,仕南唐爲淦阳宰。《碧云集》三卷,今编诗四卷。 查看更多>>

李中的诗:

相关诗词:

寓舍偶题 (yù shè ǒu tí)

朝代:宋    作者: 潘献可

习嬾身无用,幽偏性所欣。
校书随马队,临帖爱鹅群。
公子悲春草,佳人隔暮云。
北山归计决,未信有移文。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

初至庄舍 (chū zhì zhuāng shè)

朝代:宋    作者: 潘献可

鹭立汀沙晚,牛眠径草深。
黄花浮荇带,红叶下枫林。
客路溪中断,柴门水半侵。
一廛收岁晚,聊复此幽寻。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

旅舍秋夕书怀 (lǚ shè qiū xī shū huái)

朝代:宋    作者: 潘阆

边鸿过尽背枕卧,弟侄无书忧胆破。
蛩声更苦不忍闻,半夜起来塞耳坐。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

题潘彦政叔侄濯缨斋 (tí pān yàn zhèng shū zhí zhuó yīng zhāi)

朝代:宋    作者: 杨万里

愚溪之口湘江左,茅斋不小亦不大。
斋前看江江只流,江中望斋斋更幽。
两潘读书韵清壮,湘妃出听鱼吹浪。
大潘皎如鹤出林,小潘不减在沙金。
向来姓名到天府,市人莫笑渠尘土。
濯缨当属最闲人,两潘且弹冠上尘。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

舍北闲望作六字绝句 (shè běi xián wàng zuò liù zì jué jù)

朝代:宋    作者: 陆游

潘岳一篇秋兴,李成八幅寒林。
舍北偶然倚杖,尽见古人用心。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

廨舍乃潘阆巷而俗譌为潘堂其地亦俞氏青士园也作诗记之 (xiè shè nǎi pān láng xiàng ér sú é wèi pān táng qí dì yì yú shì qīng shì yuán yě zuò shī jì zhī)

朝代:宋    作者: 李洪

寓屋诗人巷,携鉏青士园。
琴书能自足,车马绝无喧。
松顶凌云秀,蕉心听雨繁。
幸无官长骂,穉子且譍门。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

赠献纳使起居田舍人 (zèng xiàn nà shǐ qǐ jū tián shè rén)

朝代:唐    作者: 杜甫

献纳司存雨露边,地分清切任才贤。
舍人退食收封事,宫女开函近御筵。
晓漏追飞青琐闼,晴窗点检白云篇。
扬雄更有河东赋,唯待吹嘘送上天。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

献中书韩舍人 (xiàn zhōng shū hán shè rén)

朝代:唐    作者: 李中

丹墀朝退後,静院即冥搜。
尽日卷帘坐,前峰当槛秋。
烹茶留野客,展画看沧洲。
见说东林夜,寻常秉烛游。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

薄暮游潘登仕园园有堂三间榜曰一枝盖湖公枢密两取庄周郄诜之语既以嘉潘亦以勉潘之二子因用其意各赋一绝 其二 (bó mù yóu pān dēng shì yuán yuán yǒu táng sān jiān bǎng yuē yī zhī gài hú gōng shū mì liǎng qǔ zhuāng zhōu xì shēn zhī yǔ jì yǐ jiā pān yì yǐ miǎn pān zhī èr zǐ yīn yòng qí yì gè fù yī jué qí èr)

朝代:宋    作者: 仲并

玉树郎君两白眉,照人英爽自儿时。
乃翁可笑太多事,绕舍春风千万枝。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

次韵潘舍人画轴 其四 (cì yùn pān shè rén huà zhóu qí sì)

朝代:宋    作者: 韩淲

荒虚成莽荡,幽远似模糊。
便做山中客,能题一字无。

仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
○仄○平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
○仄○平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。