wèi sēng tán fāng fù cǎo táng
为僧昙芳赋草堂 🔈
把诗从我者,多是剡中僧。
结屋何山坞,当门几树藤。
地寒常带雪,溪峻不留冰。
赠尔新吟去,归题木叶层。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
我所知,多是剡山中的僧人所作。
他建了房屋在何山之坞,门前爬满了几株藤蔓。
那里的地势寒冷,常常覆盖着雪,溪水奔流峻峭,却不结冰。
我赠送你我最新的吟咏,希望你在归去之际,能在木叶厚厚的层层上题上一首诗。
总结:
诗人多在剡山中写诗,描绘了僧人的居所在山间,山坞中有房屋,门前生长着藤蔓,山势峻峭,溪水奔流,表现了山水之美。诗人把最新的吟咏赠送给对方,希望对方在木叶上作诗留念。
周弼的诗:
相关诗词:
草堂老人和仲平头七十宴客绿烟亭辄赋口号一章以为草堂之寿 (cǎo táng lǎo rén hé zhòng píng tóu qī shí yàn kè lǜ yān tíng zhé fù kǒu hào yī zhāng yǐ wéi cǎo táng zhī shòu)
今年七十多青里,莫把仙翁一例看。
再拜尊前为翁舞,草堂最好是无官。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
王庵和刘府教 (wáng ān hé liú fǔ jiào)
鹿眠芳草印春庭,月挂萝窗晓半扃。
白发老僧偏爱客,忍寒同看换鹅经。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
丈室 (zhàng shì)
萧然丈室虚,彷佛似僧居。
影与身为伴,琴和鹤也无。
饭时三种菜,香畔一函书。
不似僧家处,昙昙发几株。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
雨中约梅再赋 (yǔ zhōng yuē méi zài fù)
寄语堂前万玉枝,未须开尽等人归。
行云佩杂衣从湿,溅水裙轻步自微。
关塞垂杨横槊赋,禁津芳草掞毫挥。
为君岂复仍关念,看到清阴碧实肥。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
题陆务观草堂 (tí lù wù guān cǎo táng)
草堂人去客来游,竹笕泉鸣山更幽。
向使经营无陆子,残僧古寺不宜秋。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
陈僧智永归田赋帖赞 (chén sēng zhì yǒng guī tián fù tiē zàn)
平子作赋,六一着录。
前乎一千年,既传于草堂之手。
後乎四百载,仍托以稗官之目。
衡制永述,修题珂续。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
昙一师歌(题拟) (tán yī shī gē tí nǐ )
昙一师,解毗尼。
大聪明,更无疑。
(《宋高僧传》卷十四《唐会稽开元寺昙一传》)。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
跋锺山赋二首 其一 (bá zhōng shān fù èr shǒu qí yī)
丁年写了锺山赋,举向禅宫入定僧。
僧却为余言未好,扶行同谒晋诸陵。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
题秋堂四兰 其四 (tí qiū táng sì lán qí sì)
幽石封白,深林掩芳。
隠德不耀,何矜色香。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
题秋堂四兰 其四 (tí qiū táng sì lán qí sì)
大雪申威,万木摧拉,独能擢芳於凝沍中,虽百折不委。
非素有所养,宁不为外侮凭凌者欤。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。