wèi chén xiù cái tí mò miào táng
为陈秀才题墨妙堂 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 慕容彦逢 (mù róng yàn féng)

宝池当几润滑并,蟾蜍玉窦寒泉倾。
墨花泛泛花脚轻,云牋皎皎月色明。
凝然嗣将先管城,一扫神怪吁难名。
腾龙舞凤相回萦,倒日翻星草隶行。
或如悬崖倚孤撑,又如脱兔驰万兵。
猿攀虎怒势争鲸,奔蜃骇驶波浪惊。
篆斯隶邈草伯英,锺蔡卫索更品评。
逸少兼之集大成,寥寥千载无与京。
鼠须蚕茧秘迹清,玉华遗言同誓盟。
埋藏不计申与庚,模踪间出相光晶。
太丘佳士天气清,访求宝字金满籯。
编联轴卷纷纵横,名家诸妙皆有声。
文余高致超八闳,深求衆法窥忘情。
会当临池染澄瀛,银鈎万字挥峥嵘。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。

bǎo chí dāng jǐ rùn huá bìng , chán chú yù dòu hán quán qīng 。
mò huā fàn fàn huā jiǎo qīng , yún jiān jiǎo jiǎo yuè sè míng 。
níng rán sì jiāng xiān guǎn chéng , yī sǎo shén guài xū nán míng 。
téng lóng wǔ fèng xiāng huí yíng , dǎo rì fān xīng cǎo lì xíng 。
huò rú xuán yá yǐ gū chēng , yòu rú tuō tù chí wàn bīng 。
yuán pān hǔ nù shì zhēng jīng , bēn shèn hài shǐ bō làng jīng 。
zhuàn sī lì miǎo cǎo bǎi yīng , zhōng cài wèi suǒ gèng pǐn píng 。
yì shǎo jiān zhī jí dà chéng , liáo liáo qiān zǎi wú yǔ jīng 。
shǔ xū cán jiǎn mì jì qīng , yù huá yí yán tóng shì méng 。
mái cáng bù jì shēn yǔ gēng , mó zōng jiān chū xiāng guāng jīng 。
tài qiū jiā shì tiān qì qīng , fǎng qiú bǎo zì jīn mǎn yíng 。
biān lián zhóu juàn fēn zòng héng , míng jiā zhū miào jiē yǒu shēng 。
wén yú gāo zhì chāo bā hóng , shēn qiú zhòng fǎ kuī wàng qíng 。
huì dāng lín chí rǎn chéng yíng , yín gōu wàn zì huī zhēng róng 。

动物 动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
宝池水润而且滑动得很顺畅,蟾蜍在玉窦中冬天的寒泉里倾泻而下。
墨花淡淡地漂浮,花脚轻轻飘荡,云牋洁白洁白,月色明亮明亮。
凝神专心,接着管城,一扫神怪,啧啧难以名状。
腾龙舞动,凤凰翩跹,相互环绕缠绵,倒映的日光,翻转星辰,草书书法笔势流畅。
或者像悬崖上的孤树依靠着枝干,又像脱离了猎人的兔子疾驰避开万千士兵。
猿猴攀爬,老虎怒吼,势力争斗如同海中的鲸鱼,蜃楼奔驶使波浪惊涛骇浪。
篆书、隶书、邈草、伯英,锺繇、蔡邕、卫博、索隐,更有品评之人。
逸少兼之,集大成于一身,寥寥数千年无与京华相比。
鼠须蚕茧,秘密与奥秘昭然若揭,玉华遗言,同心誓盟。
埋藏的事物不计较申与庚,它们的模样逐渐显露出耀眼的光晶。
太丘之下,佳士聚集,天气晴朗明净,寻求着宝物之字,如金银般珍满籯。
编织成卷的纸轴纵横交错,名家的才艺百妙纷呈,威望大致超越八闳,深入探求各家的学术法门,体悟到遗忘的情趣。
会当到达池边,染上了澄澈的瀛海色彩,银钩舞动,万字挥洒,气势雄浑,威严壮美。

全文总结:这段古文描绘了宝池水润滑动顺畅,蟾蜍冬天倾泻寒泉,墨花淡淡漂浮,云牋月色皎洁。接着描述凝神管城,神怪难以名状,腾龙舞凤翩跹,倒映日光翻转星草。又像悬崖孤树,脱兔避兵,猿攀虎怒,奔蜃骇浪。篆隶草伯英,锺蔡卫索品评,逸少集大成,无与京华相比。揭示鼠须蚕茧秘迹,玉华遗言誓盟,模样显露光晶。太丘佳士天气晴净,寻求宝字如金银珍满籯。编轴纵横,名家妙法声。文余高致超八闳,深探众法忘情。池边染瀛色,银钩万字峥嵘。

《为陈秀才题墨妙堂》是慕容彦逢创作的一首古诗。这首诗描写了陈秀才的书斋墨室,以及其中的墨花、云牋、月色等元素,表达了对艺术和书法的赞美和讴歌。
赏析:这首诗以极其丰富的意象和形象语言,生动地描绘了陈秀才的书斋景致。第一联以宝池、蟾蜍、玉窦、寒泉等自然景物,营造出一幅清幽宁静的墨室图景。第二联以墨花、云牋、月色等描写了书斋内部的氛围,表现出文人雅士的品味和修养。第三联以腾龙、舞凤、翻星等意象,寓意着陈秀才书法的高超和卓越。
接下来的几联分别以不同的意象和比喻,表达了对陈秀才书法的赞美和推崇。诗中还提到了古代书法家如隶邈、草伯英、锺蔡卫等,将陈秀才与这些名家相提并论,突显了他的卓越之处。
最后几联则强调了陈秀才的书法作品在千载之后依然传世,具有不朽的价值。诗人将陈秀才的书法与宝字、金满籯等宝贵之物相提并论,赞美其作品珍贵如宝。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者慕容彦逢介绍:🔈

慕容彦逢(一○六七~一一一七),字叔遇(宋刘兴祖《摛文堂集序》),宜兴(今属江苏)人。哲宗元佑三年(一○八八)进士,调池州铜陵簿,知鄂州崇阳。绍圣二年(一○九五)中宏词科(《宋会要辑稿》选举一二之四),迁淮南节度推官,越州教授。元符元年(一○九八)迁太学博士。徽宗崇宁元年(一一○二),除秘书省校书郎,擢监察御史,中书舍人。大观元年(一一○七),权翰林学士,除尚书兵部侍郎,改吏部,进兼侍读,出知汝州。四年,加集贤殿修撰(同上书选举三三之二五)。政和元年(一一一一),召兼侍讲并议礼局,预修《政和五礼新仪》。六年,除给事中(同上书职官七之二五)。七年,以刑部尚书致仕,卒,年五十一。宣和二年(一一二○... 查看更多>>

慕容彦逢的诗:

相关诗词:

题陈秀才溪山佳趣 (tí chén xiù cái xī shān jiā qù)

朝代:宋    作者: 戴表元

城郭寻寻尽,溪山宛宛来。
同谁迁蜡屐,为子破苍苔。
书欲斓斑设,花须烂熳开。
赵郎题墨妙,烟雾眼中开。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。

杨秀才书屋有墨竹一枝为其添补数叶五绝 其三 (yáng xiù cái shū wū yǒu mò zhú yī zhī wèi qí tiān bǔ shù yè wǔ jué qí sān)

朝代:宋    作者: 胡寅

穿壁扶苏稍避霜,干霄形势自堂堂。
如何耿介琅玕色,也带双鸦宝墨香。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。

杨秀才书屋有墨竹一枝为其添补数叶五绝 其二 (yáng xiù cái shū wū yǒu mò zhú yī zhī wèi qí tiān bǔ shù yè wǔ jué qí èr)

朝代:宋    作者: 胡寅

叶染青云节抱霜,一枝聊寄墨君堂。
故园根拨依然在,会见龙孙脱箨香。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。

动物

题秀野堂 (tí xiù yě táng)

朝代:宋    作者: 喻良能

秀野临空阔,三堂若是班。
荷香平入座,湖影倒涵山。
鱼鸟丹青里,云烟水墨间。
他年傥同社,应共狎鸥闲。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。

奉别牛司理 (fèng bié niú sī lǐ)

朝代:宋    作者: 秦观

堂堂先德擅才名,词赋高凌墨客卿。
之子妙龄初筮仕,好修文史继家声。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。

杨秀才书屋有墨竹一枝为其添补数叶五绝 其四 (yáng xiù cái shū wū yǒu mò zhú yī zhī wèi qí tiān bǔ shù yè wǔ jué qí sì)

朝代:宋    作者: 胡寅

莫惊绿叶衬玄霜,更上幽人白玉堂。
为与苍官论久要,笔端应借远烟香。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。

题陈倅升卿芝草图二首 其二 (tí chén cuì shēng qīng zhī cǎo tú èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 曾协

高义从来盖里闾,枌榆社底得新居。
萱堂秀骨松难老,兰砌清才玉不如。
天产宝芝彰瑞应,地灵妙相纪生初。
定知继展调元手,不负平生万卷书。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。

杨秀才书屋有墨竹一枝为其添补数叶五绝 其一 (yáng xiù cái shū wū yǒu mò zhú yī zhī wèi qí tiān bǔ shù yè wǔ jué qí yī)

朝代:宋    作者: 胡寅

老干枯枝傲雪霜,何人写影向华堂。
为君补缀枝头叶,坐觉春风细细香。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。

赠陈子正造墨 (zèng chén zǐ zhèng zào mò)

朝代:宋    作者: 萧立之

昔人论墨陈为贵,子姓为陈业更专。
问子去玄知几世,童乌有艺亦能玄。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。

题顔秀才夔诗编 (tí yán xiù cái kuí shī biān)

朝代:宋    作者: 陈元晋

延年一印付闻孙,文采风流今尚存。
生长见闻诚叟里,交游唱和澹庵门。
苦思那有酸寒气,妙斲浑无斧凿痕。
问子何为暗投璧,令吾端欲竪降旛。

仄平○仄仄仄○,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄○,平平仄仄仄仄平。
○平仄○平仄平,仄仄平仄平○平。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄○。
仄○平平仄平平,仄○仄仄平仄平。
平平仄仄仄平平,平仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄仄○仄○。
仄仄○平仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄○。
平○仄仄平仄平,平平○仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平平仄平仄平,○平仄仄平仄平。
仄○○平仄平平,平平仄仄平平平。