tīng yīng gē
听莺歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 灵澈 (líng chè)

新莺傍檐晓更悲,孤音清泠啭素枝。
口边血出语未尽,岂是怨恨人不知。
不食枯桑葚,不衔苦李花。
偶然弄枢机,婉转凌烟霞。
衆雏飞鸣何局促,自觇游蜂啄枯木。
玄猨何事朝夜啼,白鹭长在汀洲宿。
黑鵰黄鹤岂不高,金笼玉钩伤羽毛。
三江七泽去不得,风烟日暮生波涛。
飞去来,莫上高城头,莫下空园里。
城头鸱鸟拾羶腥,空园燕雀争泥滓。
愿当结舌含白云,五月六月一声不可闻。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

xīn yīng bàng yán xiǎo gèng bēi , gū yīn qīng líng zhuàn sù zhī 。
kǒu biān xuè chū yǔ wèi jìn , qǐ shì yuàn hèn rén bù zhī 。
bù shí kū sāng shèn , bù xián kǔ lǐ huā 。
ǒu rán nòng shū jī , wǎn zhuǎn líng yān xiá 。
zhòng chú fēi míng hé jú cù , zì chān yóu fēng zhuó kū mù 。
xuán yuán hé shì cháo yè tí , bái lù cháng zài tīng zhōu sù 。
hēi diāo huáng hè qǐ bù gāo , jīn lóng yù gōu shāng yǔ máo 。
sān jiāng qī zé qù bù dé , fēng yān rì mù shēng bō tāo 。
fēi qù lái , mò shàng gāo chéng tóu , mò xià kōng yuán lǐ 。
chéng tóu chī niǎo shí shān xīng , kōng yuán yàn què zhēng ní zǐ 。
yuàn dāng jié shé hán bái yún , wǔ yuè liù yuè yī shēng bù kě wén 。

聽鶯歌

—— 靈澈

新鶯傍簷曉更悲,孤音清泠囀素枝。
口邊血出語未盡,豈是怨恨人不知。
不食枯桑葚,不銜苦李花。
偶然弄樞機,婉轉凌煙霞。
衆雛飛鳴何跼促,自覘游蜂啄枯木。
玄猨何事朝夜啼,白鷺長在汀洲宿。
黑鵰黃鶴豈不高,金籠玉鉤傷羽毛。
三江七澤去不得,風煙日暮生波濤。
飛去來,莫上高城頭,莫下空園裏。
城頭鴟鳥拾羶腥,空園燕雀爭泥滓。
願當結舌含白雲,五月六月一聲不可聞。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

xīn yīng bàng yán xiǎo gèng bēi , gū yīn qīng líng zhuàn sù zhī 。
kǒu biān xuè chū yǔ wèi jìn , qǐ shì yuàn hèn rén bù zhī 。
bù shí kū sāng shèn , bù xián kǔ lǐ huā 。
ǒu rán nòng shū jī , wǎn zhuǎn líng yān xiá 。
zhòng chú fēi míng hé jú cù , zì chān yóu fēng zhuó kū mù 。
xuán yuán hé shì cháo yè tí , bái lù cháng zài tīng zhōu sù 。
hēi diāo huáng hè qǐ bù gāo , jīn lóng yù gōu shāng yǔ máo 。
sān jiāng qī zé qù bù dé , fēng yān rì mù shēng bō tāo 。
fēi qù lái , mò shàng gāo chéng tóu , mò xià kōng yuán lǐ 。
chéng tóu chī niǎo shí shān xīng , kōng yuán yàn què zhēng ní zǐ 。
yuàn dāng jié shé hán bái yún , wǔ yuè liù yuè yī shēng bù kě wén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
新莺停在檐边,黎明更加悲怆,它孤单的歌声清澈而悠扬,婉转地飘荡在素枝间。嘴角溢血,言语未尽,这并非怨恨,只是无人了解它的心情。

它不吃枯桑的果实,也不啄食苦李花朵。偶然间参与了一场机巧的游戏,婉转的歌声像凌烟和霞一样美妙。

许多雏鸟欢快地飞翔鸣叫,但为何局促不安,自顾自地啄食干枯的树木呢?神秘的黑猿为何朝夜哀鸣?洁白的白鹭长久地栖息在汀洲。

黑鵰和黄鹤,本是高飞的鸟儿,却因金笼和玉钩的伤害而受苦。三江七泽难以离去,风烟在日暮时激起波涛。

飞翔往来,不要飞上高城头,也不要降落在空荒的园子里。城头的鸱鸟捡拾着腐臭的残骸,空荒的园子里燕雀争夺着泥泞。

我希望能成为一缕白云,无语含藏在口中,五月和六月,一声都不被人们听见。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者灵澈介绍:🔈

灵澈,字源澄,姓汤氏,会稽人,云门寺律僧也。少从严维学爲诗,後至吴兴,与僧皎然游。贞元中,皎然荐之包佶,又荐之李纾,名振辇下。缁流嫉之,造飞语激中贵人,贬徙汀州,会赦归乡。诗一卷,今存十六首。 灵澈,字源澄,姓汤氏,会稽人,云门寺律僧也。少从严维学爲诗,後至吴兴,与僧皎然游。贞元中,皎然荐之包佶,又荐之李纾。名振辇下,缁流嫉之,造飞语激中贵人,贬徙汀州,会赦归乡。诗一卷,今存十六首。 查看更多>>

灵澈的诗:

相关诗词:

午睡听流莺作歌 其三 (wǔ shuì tīng liú yīng zuò gē qí sān)

朝代:宋    作者: 周紫芝

江南草长乱啼莺,睡足南州得细听。
最爱欲歌还欲住,伴人如梦亦如醒。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

午睡听流莺作歌 其一 (wǔ shuì tīng liú yīng zuò gē qí yī)

朝代:宋    作者: 周紫芝

拟倩花枝当绮罗,更烦莺作缓声歌。
未残春色犹堪惜,已老周郎奈若何。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

莺莺歌(逸句〖1〗) (yīng yīng gē yì jù 〖 1 〗 )

朝代:唐    作者: 李绅

(董解元《西厢记诸宫调》徵引公垂《莺莺歌》凡四处。
卷一有「伯劳飞迟燕飞疾」八句,已见《全唐诗》。
)。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

听多美唱歌 (tīng duō měi chàng gē)

朝代:唐    作者: 李涉

黄莺慢转引秋蝉,冲断行云直入天。
一曲梁州听初了,为君别唱想夫怜。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

雨中听邻家侍儿歌 (yǔ zhōng tīng lín jiā shì ér gē)

朝代:宋    作者: 张嵲

客恨如酲何日醒,满空烟雨昼冥冥。
垂帘竟日无余事,隔叶流莺独坐听。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

(yīng)

朝代:宋    作者: 朱淑真

野花啼鸟喜新晴,湖上波光漾日明。
底事伤春心绪懒,不堪愁里听莺声。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

莺莺歌 (yīng yīng gē)

朝代:唐    作者: 李绅

伯劳飞迟燕飞疾,垂杨绽金花笑日。
绿窗娇女字莺莺,金雀娅鬟年十七。
黄姑上天阿母在,寂莫霜姿素莲质。
门掩重关萧寺中,芳草花时不曾出。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

闻莺 (wén yīng)

朝代:宋    作者: 吴则礼

长堤一千一百里,榆荚杨花照眼明。
十载投荒真作梦,却凭乌几听莺鸣。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

听歌六绝句 听都子歌 (tīng gē liù jué jù tīng dōu zǐ gē)

朝代:唐    作者: 白居易

都子新歌有性灵,一声格转已堪听。
更听唱到嫦娥字,犹有樊家旧典刑。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。

次韵陈留闻莺 (cì yùn chén liú wén yīng)

朝代:宋    作者: 洪适

恰恰啼莺马上听,凝云欲雨晓寒轻。
满郊碧草皆春色,只欠山光与水声。

平平仄平仄○平,平平平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
仄平仄平平,仄仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄○仄平平仄。
仄平平仄仄仄平,平○仄平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄平,仄仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,○平○仄平○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平仄仄○。