tí yè hàn lín yuè jùn tú
题叶翰林阅骏图 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 程俱 (chéng jù)

叶公龙友天下才,当年麒麟天上来。
儒童抱送太一况,下游阊阖观琼台。
高标故自赏神骏,肯使余恨遗蒿莱。
帝闲食粟几千驷,盛气勃鬰驰天街。
稳衔金勒立仗下,俯视冀北皆驽骀。
骊黄不来八龙远,尚有写照埋氛埃。
短屏高障久零落,意象崪嵂求其侪。
收罗绝足共一处,引素便觉风沙开。
伟哉十马尽殊相,神物变化须风雷。
腾骧振迅各有态,岂顾短脰空徘徊。
持缰顿辔者谁子,无复堕泪鸣声哀。
刷燕秣越安足道,会逐衔烛西山颓。
其中一骥屹不动,尾垂青丝蹄卓锥。
安知万里志未已,但见寂寞如寒灰。
龙眠老笔不再得,幻化百亿纷骊騧。
郑生晚出擅图貌,盛名欲与曹韩偕。
肉身飞入九天去,清都楼观金崔嵬。
玉花照夜不论价,想见火齐珊瑚堆。
只今此画已难致,肯戏秃笔沾残煤。
千金市骨意不浅,对此慷慨伤虺尵。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

yè gōng lóng yǒu tiān xià cái , dāng nián qí lín tiān shàng lái 。
rú tóng bào sòng tài yī kuàng , xià yóu chāng hé guān qióng tái 。
gāo biāo gù zì shǎng shén jùn , kěn shǐ yú hèn yí hāo lái 。
dì xián shí sù jǐ qiān sì , shèng qì bó yù chí tiān jiē 。
wěn xián jīn lè lì zhàng xià , fǔ shì jì běi jiē nú dài 。
lí huáng bù lái bā lóng yuǎn , shàng yǒu xiě zhào mái fēn āi 。
duǎn píng gāo zhàng jiǔ líng luò , yì xiàng zú lǜ qiú qí chái 。
shōu luó jué zú gòng yī chǔ , yǐn sù biàn jué fēng shā kāi 。
wěi zāi shí mǎ jìn shū xiāng , shén wù biàn huà xū fēng léi 。
téng xiāng zhèn xùn gè yǒu tài , qǐ gù duǎn dòu kōng pái huái 。
chí jiāng dùn pèi zhě shuí zǐ , wú fù duò lèi míng shēng āi 。
shuā yàn mò yuè ān zú dào , huì zhú xián zhú xī shān tuí 。
qí zhōng yī jì yì bù dòng , wěi chuí qīng sī tí zhuó zhuī 。
ān zhī wàn lǐ zhì wèi yǐ , dàn jiàn jì mò rú hán huī 。
lóng mián lǎo bǐ bù zài dé , huàn huà bǎi yì fēn lí guā 。
zhèng shēng wǎn chū shàn tú mào , shèng míng yù yǔ cáo hán xié 。
ròu shēn fēi rù jiǔ tiān qù , qīng dōu lóu guān jīn cuī wéi 。
yù huā zhào yè bù lùn jià , xiǎng jiàn huǒ qí shān hú duī 。
zhī jīn cǐ huà yǐ nán zhì , kěn xì tū bǐ zhān cán méi 。
qiān jīn shì gǔ yì bù qiǎn , duì cǐ kāng kǎi shāng huī tuí 。

动物

題葉翰林閱駿圖

—— 程俱

葉公龍友天下才,當年麒麟天上來。
儒童抱送太一况,下游閶闔觀瓊臺。
高標故自賞神駿,肯使餘恨遺蒿萊。
帝閑食粟幾千駟,盛氣勃鬰馳天街。
穩銜金勒立仗下,俯視冀北皆駑駘。
驪黄不來八龍遠,尚有寫照埋氛埃。
短屏高障久零落,意象崪嵂求其儕。
收羅絕足共一處,引素便覺風沙開。
偉哉十馬盡殊相,神物變化須風雷。
騰驤振迅各有態,豈顧短脰空徘徊。
持韁頓轡者誰子,無復墮淚鳴聲哀。
刷燕秣越安足道,會逐銜燭西山頹。
其中一驥屹不動,尾垂青絲蹄卓錐。
安知萬里志未已,但見寂寞如寒灰。
龍眠老筆不再得,幻化百億紛驪騧。
鄭生晚出擅圖貌,盛名欲與曹韓偕。
肉身飛入九天去,清都樓觀金崔嵬。
玉花照夜不論價,想見火齊珊瑚堆。
只今此畫已難致,肯戲秃筆霑殘煤。
千金市骨意不淺,對此慷慨傷虺尵。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

yè gōng lóng yǒu tiān xià cái , dāng nián qí lín tiān shàng lái 。
rú tóng bào sòng tài yī kuàng , xià yóu chāng hé guān qióng tái 。
gāo biāo gù zì shǎng shén jùn , kěn shǐ yú hèn yí hāo lái 。
dì xián shí sù jǐ qiān sì , shèng qì bó yù chí tiān jiē 。
wěn xián jīn lè lì zhàng xià , fǔ shì jì běi jiē nú dài 。
lí huáng bù lái bā lóng yuǎn , shàng yǒu xiě zhào mái fēn āi 。
duǎn píng gāo zhàng jiǔ líng luò , yì xiàng zú lǜ qiú qí chái 。
shōu luó jué zú gòng yī chǔ , yǐn sù biàn jué fēng shā kāi 。
wěi zāi shí mǎ jìn shū xiāng , shén wù biàn huà xū fēng léi 。
téng xiāng zhèn xùn gè yǒu tài , qǐ gù duǎn dòu kōng pái huái 。
chí jiāng dùn pèi zhě shuí zǐ , wú fù duò lèi míng shēng āi 。
shuā yàn mò yuè ān zú dào , huì zhú xián zhú xī shān tuí 。
qí zhōng yī jì yì bù dòng , wěi chuí qīng sī tí zhuó zhuī 。
ān zhī wàn lǐ zhì wèi yǐ , dàn jiàn jì mò rú hán huī 。
lóng mián lǎo bǐ bù zài dé , huàn huà bǎi yì fēn lí guā 。
zhèng shēng wǎn chū shàn tú mào , shèng míng yù yǔ cáo hán xié 。
ròu shēn fēi rù jiǔ tiān qù , qīng dōu lóu guān jīn cuī wéi 。
yù huā zhào yè bù lùn jià , xiǎng jiàn huǒ qí shān hú duī 。
zhī jīn cǐ huà yǐ nán zhì , kěn xì tū bǐ zhān cán méi 。
qiān jīn shì gǔ yì bù qiǎn , duì cǐ kāng kǎi shāng huī tuí 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
叶公龙拥有卓越的才华,在当年麒麟都想飞上天来与他交友。
儒童抱着礼物送给了太一况,然后从下游阊阖观望着琼台。
他高傲地自我欣赏着神骏的姿态,宁愿让我这些遗憾留在蒿莱之地。
帝王闲暇之余吃着粗粮,驾着成千的马车气势汹汹地穿行在天街之间。
他稳稳地握着金勒站在仗下,俯视着冀北地区的马匹都是驽骀。
骊黄之马因为八龙远去而不再来,只能通过文字来描述它的形态和气质。
短屏高障早已经零落,我渴望找到新的创作伙伴。
搜集到了绝世的马匹,它们在我笔下勾勒出了美丽的风景。
真是伟大啊,十匹马各有不同,神奇的物种变化之处需要风雷的加持。
腾腾飞扬,振奋迅疾,每匹马都有自己独特的姿态,岂会停留在短脚的状态徘徊。
握缰辔者是谁的儿子,再也没有人发出哭泣的声音。
刷燕秣越的地方已经足够宽广,我想要追随着飞烛的方向向西山颓坠去。
其中有一匹骏马屹立不动,尾巴上悬着青丝,蹄子如同磐石般稳健。
谁能知晓万里的志向未尽,只能看到寂寞如同冷灰般落寞。
龙眠的老笔再也无法再写下这些壮美的景象,只能幻化成亿万的骊騧马。
郑生晚年才展现出卓越的才华,有志于与曹韩并肩。
他的肉身飞入了九天之中,进入清都楼观金崔嵬。
玉花的光芒照耀着夜晚,无论价值如何,我都想见到火齐的珊瑚堆。
但现在这幅画已经难以再现,又有谁肯拿起空有残煤的秃笔去戏谑。
千金换来的马匹意义深远,面对这一幕,我感慨万分,伤心莫名。
全文

总结:

文章以赞美叶公龙驭马才华和骏马的壮美景象为主题,描写了神奇的马匹在天街疾驰的场面,表达了作者对伟大事物的赞叹和对逝去时光的怀念。其中,郑生的才华晚出,并有志于与曹韩比肩。最后,表达了对画家艺术创作的敬佩和对现实挫折的无奈。

这首古诗《题叶翰林阅骏图》描述了叶公龙作为天下才俊的壮丽画卷,以及他所拥有的令人赞叹的骏马。以下是赏析:
叶公龙友天下才,当年麒麟天上来。
这首诗以叶公龙为中心,赞美了他的卓越才华,将他比作天上的麒麟,显示了他在文学和政治上的杰出地位。
儒童抱送太一况,下游阊阖观琼台。
描写了叶公龙被年轻的儒童护送,前往阊阖观赏琼台的场景,突显了他的高贵身份和受人尊敬的地位。
高标故自赏神骏,肯使余恨遗蒿莱。
他骑在高标的骏马上,自豪地欣赏着这匹神奇的骏马,不愿意让任何遗憾留在他心中。
帝闲食粟几千驷,盛气勃鬰驰天街。
叶公龙的地位非常高,他拥有成千上万匹骏马,勇气和威风洋溢,可以自在驰骋在天街之上。
稳衔金勒立仗下,俯视冀北皆驽骀。
他手握金色的缰绳,站在高坐之上,俯瞰着冀北地区的驽骀,突显了他的威风和统治力。
这首诗充满了豪情壮志,赞美了叶公龙的才智和权威,以及他所拥有的壮丽骏马。标签包括:咏物、抒情、写景、颂扬。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者程俱介绍:🔈

程俱(一○七八~一一四四),字致道,衢州开化(今属浙江)人。哲宗绍圣四年(一○九七),以外祖荫补苏州吴江县主簿,监舒州太湖盐场,以上书论事罢。徽宗政和元年(一一一),起知泗州临淮县,官满後寓吴。因叶梦得荐爲着作佐郎,未几出管勾岱岳观。宣和二年(一一二○),赐上舍上第。三年,除礼部员外郎,以病告归。高宗建炎三年(一一二九),自太常少卿知秀州,金兵据临安,弃城退保华亭。绍兴元年(一一三一),爲秘书少监,上《麟台故事》五卷,擢中书舍人。二年,因言事爲言官论弃秀州事,罢职求举江州太平观。秦桧当政,诏除集英殿修撰、徽猷阁待制,皆不赴。十四年,卒,年六十七。有《北山小集》四十卷。事见宋程瑀《程公行状》(四... 查看更多>>

程俱的诗:

相关诗词:

州将和丁内翰寄题延州龙图新开柳湖五阕 其四 (zhōu jiāng hé dīng nèi hàn jì tí yán zhōu lóng tú xīn kāi liǔ hú wǔ què qí sì)

朝代:宋    作者: 宋祁

弱柳毵毵湖上天,天青湖碧此留连。
东方千骑浮云骏,折得春枝便作鞭。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

动物

贺翰林侍郎二首 一 (hè hàn lín shì láng èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 司空图

太白东归鹤背吟,镜湖空在酒船沈。
今朝忽见银台事,早晚重徵入翰林。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

题叶翰林道卿手书唐人唱和集後 (tí yè hàn lín dào qīng shǒu shū táng rén chàng hè jí hòu)

朝代:宋    作者: 贺铸

翰客文房万卷余,诜诜翻是蠹书鱼。
载薰载曝徒为尔,秦筑长城错备胡。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

和宋次道戊午岁馆中曝书画 (hé sòng cì dào wù wǔ suì guǎn zhōng pù shū huà)

朝代:宋    作者: 苏颂

鸿都清集秘图开,遍阅真仙暨草莱。
气韵最奇知鹿马,丹青一定见楼台。
宴觞更盛华林会,坐客咸推大厦才。
久事簿书抛翰墨,文林何幸许参陪。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

用叶翰林韵题赵叔问燕文贵山林 (yòng yè hàn lín yùn tí zhào shū wèn yàn wén guì shān lín)

朝代:宋    作者: 程俱

列岫轩窗五柳门,瀼西林谷渭南村。
一区正欲寻幽处,指点丹青得细论。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

题六马图二首 其一 (tí liù mǎ tú èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 林表民

骏影争驰意气雄,被尘晴苑碧溶溶。
谁将妙笔开生面,雾鬣风鬃惨淡容。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

题左翰林三友亭 (tí zuǒ hàn lín sān yǒu tíng)

朝代:宋    作者: 黄棨

劲节虬枝水月香,轩前高坐胜寻常。
翰林此意知非浅,曾有坚心秉雪霜。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

题六马图二首 其二 (tí liù mǎ tú èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 林表民

龙媒要是龙眠笔,意在能空冀北群。
老我惟知赏神骏,何时变化上青云。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

动物

题翰林滩 (tí hàn lín tān)

朝代:宋    作者: 蹇汝明

滩崖犹刻翰林名,凿凿寒波潄玉声。
游子凄其感今昔,临流不敢濯尘缨。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

叶少藴出示郑先觉阅骏图为作长歌 (yè shǎo yùn chū shì zhèng xiān jué yuè jùn tú wèi zuò cháng gē)

朝代:宋    作者: 洪炎

丹青得名曹将军,画马已来无复人。
诸生韩干受肉法,绝足亦传沙苑真。
儒林望郎李公麟,曹韩复生能与邻。
心胸可纳天西极,纨素频空粪北羣。
郑生晚识李侯比,自许笔端轻万里。
山川初出大宛城,翰墨犹沾渥洼水。
汗血歕沙指顾间,雾鬣风鬃卷中起。
戏成十马皆龙材,前有飞黄後山子。
叶公好尚有祖风,苦爱真龙似画龙。
千金不惜市骏骨,睥睨神物秋毫中。
英雄尝闻妾换马,意气欲将诗换画。
诗工画妙两崛奇,谷量马观未论价。
公诗自是生骅骝,恨公不身亲李侯,向来曹韩空白头。

仄平平仄平仄平,○平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平仄○平平。
平○仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄○仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
○○仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平平○平平○。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。

动物