tí wáng shì qín qīng táng
题王氏琴清堂 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 马廷鸾 (mǎ tíng luán)

孤桐缺月风露秋,夜虫催织寒飕飀。
拂牀文字翻叶叶,古心埋没从何求。
客来洗予筝笛耳,清圜琅然散百忧。
南窗无弦鼓愈淡,焦尾有桐弃不收。
卓哉奇士千载去,已矣奇弄万古休。
江左诸王孙子俦,琴清之堂遗风流。
飞泉爽籁十二操,铿锵浮玉鸣天球。
文王宣父次第作,此身还见大雅不。
收拾书囊杂钓具,伴君携琴隠林丘。
作诗一为写奇趣,此生此兴长悠悠。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

gū tóng quē yuè fēng lù qiū , yè chóng cuī zhī hán sōu liú 。
fú chuáng wén zì fān yè yè , gǔ xīn mái mò cóng hé qiú 。
kè lái xǐ yǔ zhēng dí ěr , qīng huán láng rán sàn bǎi yōu 。
nán chuāng wú xián gǔ yù dàn , jiāo wěi yǒu tóng qì bù shōu 。
zhuó zāi qí shì qiān zǎi qù , yǐ yǐ qí nòng wàn gǔ xiū 。
jiāng zuǒ zhū wáng sūn zi chóu , qín qīng zhī táng yí fēng liú 。
fēi quán shuǎng lài shí èr cāo , kēng qiāng fú yù míng tiān qiú 。
wén wáng xuān fù cì dì zuò , cǐ shēn huán jiàn dà yǎ bù 。
shōu shí shū náng zá diào jù , bàn jūn xié qín yǐn lín qiū 。
zuò shī yī wèi xiě qí qù , cǐ shēng cǐ xīng cháng yōu yōu 。

題王氏琴清堂

—— 馬廷鸞

孤桐缺月風露秋,夜蟲催織寒颼飀。
拂牀文字翻葉葉,古心埋沒從何求。
客來洗予箏笛耳,清圜琅然散百憂。
南窗無絃鼓愈淡,焦尾有桐棄不收。
卓哉奇士千載去,已矣奇弄萬古休。
江左諸王孫子儔,琴清之堂遺風流。
飛泉爽籟十二操,鏗鏘浮玉鳴天球。
文王宣父次第作,此身還見大雅不。
收拾書囊雜釣具,伴君携琴隠林丘。
作詩一爲寫奇趣,此生此興長悠悠。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

gū tóng quē yuè fēng lù qiū , yè chóng cuī zhī hán sōu liú 。
fú chuáng wén zì fān yè yè , gǔ xīn mái mò cóng hé qiú 。
kè lái xǐ yǔ zhēng dí ěr , qīng huán láng rán sàn bǎi yōu 。
nán chuāng wú xián gǔ yù dàn , jiāo wěi yǒu tóng qì bù shōu 。
zhuó zāi qí shì qiān zǎi qù , yǐ yǐ qí nòng wàn gǔ xiū 。
jiāng zuǒ zhū wáng sūn zi chóu , qín qīng zhī táng yí fēng liú 。
fēi quán shuǎng lài shí èr cāo , kēng qiāng fú yù míng tiān qiú 。
wén wáng xuān fù cì dì zuò , cǐ shēn huán jiàn dà yǎ bù 。
shōu shí shū náng zá diào jù , bàn jūn xié qín yǐn lín qiū 。
zuò shī yī wèi xiě qí qù , cǐ shēng cǐ xīng cháng yōu yōu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

孤立的梧桐缺了一轮明月,秋风中洒下露珠,夜虫催促着编织阵阵凉意。拂去床上的尘埃,翻动书页如叶片般,古老的心思深埋在何处才能寻觅。
客人来临,沐浴我心中的筝笛声,如清冷的圆月一般散发出宁静,抚慰百般忧虑。南窗无弦的鼓声愈发淡薄,焦尾的竹箫被丢弃不再收藏。
卓然不凡的奇士已经千载而去,已然结束了那奇特的创作。江左的诸王孙子们,代代相承,留下了琴音清雅的风流传承。飞泉的清脆声响,奏出了十二曲悦耳的音律,如铿锵的玉石鸣响于苍穹之间。
文王宣扬父亲的声名,一一为次第的创作,这具躯体还能够见证伟大的雅乐吗?整理起书囊,携带着琴,隐匿于林丘之中,伴随君王,过上隐逸的生活。
创作这首诗歌,是为了表达奇妙的情趣,此生此情长久而悠远。

总结:

诗人通过描绘秋风萧瑟、梧桐缺月的寂寥景象,以及夜虫催织、文字翻叶的场景,表达了古人心思埋没、情感寻觅之苦。随后,客人的到来带来了音乐的慰藉,南窗鼓声愈淡,焦尾竹箫被弃,寓意着壮志难酬,奇特创作的终结。诗人还追溯了千古的壮士与音乐传承,表达了对先人文化的尊崇。飞泉的声音、清雅的琴音,勾勒出美妙的音乐画面。最后,诗人自问自答,关注自身的创作能否成为雅乐的一部分,以及人生的意义。整体氛围清幽,寄托了诗人对音乐、传统与个人创作的思考和情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者马廷鸾介绍:🔈

马廷鸾(一二二二~一二八九)(生年据本集卷一八《老学道院记》“着雍困敦(戊子,元世祖至元二十五年,一二八八)之岁,余年六十有七”推算),字翔仲,晚年号玩芳病叟,饶州乐平(今属江西)人。端临父。理宗淳佑七年(一二四七)进士,调池州教授。开庆元年(一二五九)召爲校书郎。景定四年(一二六三)进中书舍人。五年,迁礼部侍郎。度宗咸淳元年(一二六五)进签书枢密院事。五年,拜右丞相兼枢密使。八年,因与贾似道不合,九疏乞罢。九年,爲浙东安抚使、知绍兴府。十年,辞免,奉祠(《宋史》卷四七《瀛国公本纪》)。至元二十六年卒。着有《玩芳集》、《木心集》(明弘治《徽州府志》卷一○),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑成《... 查看更多>>

马廷鸾的诗:

马廷鸾的词:

相关诗词:

题琴堂 (tí qín táng)

朝代:宋    作者: 连涧

堂下肃且清,琴声淡而古。
学道则爱人,岂独闻其语。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

钱氏雷威琴(李巽伯云:「先公得雷威琴,钱氏物也,中题云云。故号忘味,为当代第一。」) (qián shì léi wēi qín lǐ xùn bǎi yún : 「 xiān gōng dé léi wēi qín , qián shì wù yě , zhōng tí yún yún 。 gù hào wàng wèi , wèi dāng dài dì yī 。 」 )

朝代:唐    作者: 无名氏

峄阳孙枝,匠成雅器。
一听秋堂,三月忘味。
(《全五代诗》七四引《西溪丛话》上)。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

咏物 抒情

题琴堂 (tí qín táng)

朝代:宋    作者: 孙祖德

一曲重弹子贱琴,三年风月总知音。
休言无补公家事,留得堂前竹树阴。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

留题滻川姚氏鸣琴泉 (liú tí chǎn chuān yáo shì míng qín quán)

朝代:宋    作者: 魏野

琴里休夸石上泉,争如此处听潺湲。
爱於琴里无他意,落砌声声是自然。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

题詹氏佚老堂 (tí zhān shì yì lǎo táng)

朝代:宋    作者: 王炎

矍铄精神鬓未斑,翛然清坐对云山。
儿孙满眼生涯足,赢得壶中日月闲。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

酬伯氏再用前韵 (chóu bǎi shì zài yòng qián yùn)

朝代:宋    作者: 王洋

自方国小难回袖,不畏秦强欲奏盆。
遥想调琴堂上日,仁风曾使满千门。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

题义门胡氏华林书院 (tí yì mén hú shì huá lín shū yuàn)

朝代:宋    作者: 王纶

华林幽胜地,胡氏旧门闾。
四远来名士,一家常义居。
素风殊不坠,儒业未曾虚。
何日谐寻访,琴棋万卷书。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

题北山松轩 (tí běi shān sōng xuān)

朝代:宋    作者: 左知微

堂堂老龙根,挺秀依窗壁。
风烟岁月深,滴翠润幽石。
时引琴瑟清,泠然动吟臆。
明堂知度材,岂惜破浓碧。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

动物

题蔡氏丛桂堂 (tí cài shì cóng guì táng)

朝代:宋    作者: 魏了翁

谁衔鹫峰种,托根蔡氏堂。
勿夸郄林枝,未说燕山芳。
君看湘江上,千载留晶光。
但当护根本,岁晚搴幽香。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。

题义门胡氏华林书院 (tí yì mén hú shì huá lín shū yuàn)

朝代:宋    作者: 贾宜

滕王阁畔斗星傍,此处幽人构草堂。
鹤散窗含松岛露,客来衣带橘洲香。
诏旌门第殊恩沛,教被乡闾益讼藏。
小圃花时三径雪,朝昏谁共对琴觞。

平平仄仄平仄平,仄平平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄平平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,平平平平仄仄平。
平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄○。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平○平仄平,平平平平○平平。
平平仄仄仄仄○,平平平仄平平平。
平○平仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
○仄平平仄仄仄,仄平平平仄平平。
仄平仄平仄平仄,仄平仄○○平平。