tí shān sēng yuàn
题山僧院 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 张乔 (zhāng qiáo)

谿路曾来日,年多与旧同。
地寒松影里,僧老磬声中。
远水清风落,闲云别院通。
心源若无碍,何必更论空。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

xī lù céng lái rì , nián duō yǔ jiù tóng 。
dì hán sōng yǐng lǐ , sēng lǎo qìng shēng zhōng 。
yuǎn shuǐ qīng fēng luò , xián yún bié yuàn tōng 。
xīn yuán ruò wú ài , hé bì gèng lùn kōng 。

題山僧院

—— 張喬

谿路曾來日,年多與舊同。
地寒松影裏,僧老磬聲中。
遠水清風落,閑雲別院通。
心源若無礙,何必更論空。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

xī lù céng lái rì , nián duō yǔ jiù tóng 。
dì hán sōng yǐng lǐ , sēng lǎo qìng shēng zhōng 。
yuǎn shuǐ qīng fēng luò , xián yún bié yuàn tōng 。
xīn yuán ruò wú ài , hé bì gèng lùn kōng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
谿路曾经走过,日子已经过去很久,与老朋友重逢。
在寒冷的土地上,松树的影子下,听着老僧的敲磬声。
远处的水清澈,微风轻轻拂过,平静的云在僧院间飘荡。
如果内心源头没有障碍,为何还需要讨论虚空的存在。



总结:

诗人回顾过去的岁月,与老友再度相逢。在宁静的松林中,聆听着老僧的敲磬声,感受到远处清澈的水和轻风的拂过。平和的心境使他认识到内心的源头没有障碍,因此不再需要讨论虚空的概念。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张乔介绍:🔈

张乔,池州人,咸通中进士。黄巢之乱,罢举,隐九华。诗二卷。 查看更多>>

张乔的诗:

相关诗词:

题木兰院二首 一 (tí mù lán yuàn èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 王播

三十年前此院游,木兰花发院新修。
如今再到经行处,树老无花僧白头。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

题旌教院僧房云舫又名百漏船三首 其一 (tí jīng jiào yuàn sēng fáng yún fǎng yòu míng bǎi lòu chuán sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 张侃

山僧成岁枕云根,岂是无心直漫云。
更辟短窗临涧水,自题云舫见殷勤。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

题景玄禅师院 (tí jǐng xuán chán shī yuàn)

朝代:唐    作者: 刘得仁

古僧精进者,师复是谁流。
道贵行无我,禅难说到头。
汲泉羸鹤立,拥褐老猨愁。
曾住深山院,何如此院幽。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

题僧院 (tí sēng yuàn)

朝代:唐    作者: 灵一

虎溪闲月引相过,带雪松枝挂薜萝。
无限青山行欲尽,白云深处老僧多。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

题东山道院 (tí dōng shān dào yuàn)

朝代:宋    作者: 徐玑

古院嶔

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

题鹤林寺僧舍 (tí hè lín sì sēng shè)

朝代:唐    作者: 李涉

终日昏昏醉梦间,忽闻春尽强登山。
因过竹院逢僧话,又得浮生半日闲。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

抒情 人生

题平等院 (tí píng děng yuàn)

朝代:唐    作者: 薛能

十里城中一院僧,各持巾鉢事南能。
还应笑我功名客,未解嫌官学大乘。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

和友人题僧院蔷薇花三首 二 (hé yǒu rén tí sēng yuàn qiáng wēi huā sān shǒu èr)

朝代:唐    作者: 崔橹

忍委芳心此地开,似霞颜色苦低回。
风惊少女偷香去,雨认巫娥觅伴来。
今日独怜僧院种,旧山曾映钓矶栽。
三清上客知惆怅,劝我春醪一两杯。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

惠州灵惠院壁间画一仰面向天醉僧云是蜀僧隠峦所作题诗於其下 (huì zhōu líng huì yuàn bì jiān huà yī yǎng miàn xiàng tiān zuì sēng yún shì shǔ sēng yǐn luán suǒ zuò tí shī wū qí xià)

朝代:宋    作者: 苏轼

直视无前气吐虹,五湖三岛在胸中。
相逢莫怪不相揖,只见山僧不见公。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

抒情 咏物

访含弘山僧不遇留题精舍 (fǎng hán hóng shān sēng bù yù liú tí jīng shè)

朝代:唐    作者: 韦庄

满院桐花鸟雀喧,寂寥芳草茂芊芊。
吾师正遇归山日,闲客空题到寺年。
池竹闭门教鹤守,琴书开箧任僧传。
人间不自寻行迹,一片孤云在碧天。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。