tí jì tíng
题寄亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 徐积 (xú jī)

大抵人闲同一寓,外物之来寓中寓。
主人於尔本无心,谁使之来谁使去。
来时无所增吾悦,去时谈笑亦不辍。
惟有山叟与溪翁,屋里闲云船上月。
一从古往成蹉跎,失之则憾得之歌。
不从平路从风波,或遭陷穽或网罗。
有人啮臂遗其亲,有人之楚复之秦。
侯门洒扫宁苦辛,牛衣涕泣伤贱贫。
谁人衒鬻来上书,谁人乞贷留公车。
谁人入关便弃繻,谁思躣马疾其驱。
更有隋时二隠夫,欲将林壑谋金朱。
倒行之辈尤可吁,当时自欲烹其躯。
却是扬雄所性恬,谁须名字学韦贤。
积薪可恨汲生言,不道真风任自然。
自然处者其为谁,以寄名亭如此奇。
俗人所患在失之,安知达者静者心平夷。
达者洞然无所蔽,静者泊然无所累。
无蔽无累无所营,其中主者性与诚。
登斯亭兮观斯名,人闲万事皆可平。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。

dà dǐ rén xián tóng yī yù , wài wù zhī lái yù zhōng yù 。
zhǔ rén wū ěr běn wú xīn , shuí shǐ zhī lái shuí shǐ qù 。
lái shí wú suǒ zēng wú yuè , qù shí tán xiào yì bù chuò 。
wéi yǒu shān sǒu yǔ xī wēng , wū lǐ xián yún chuán shàng yuè 。
yī cóng gǔ wǎng chéng cuō tuó , shī zhī zé hàn dé zhī gē 。
bù cóng píng lù cóng fēng bō , huò zāo xiàn jǐng huò wǎng luó 。
yǒu rén niè bì yí qí qīn , yǒu rén zhī chǔ fù zhī qín 。
hóu mén sǎ sǎo níng kǔ xīn , niú yī tì qì shāng jiàn pín 。
shuí rén xuàn yù lái shàng shū , shuí rén qǐ dài liú gōng chē 。
shuí rén rù guān biàn qì xū , shuí sī qú mǎ jí qí qū 。
gèng yǒu suí shí èr yǐn fū , yù jiāng lín hè móu jīn zhū 。
dǎo xíng zhī bèi yóu kě xū , dāng shí zì yù pēng qí qū 。
què shì yáng xióng suǒ xìng tián , shuí xū míng zì xué wéi xián 。
jī xīn kě hèn jí shēng yán , bù dào zhēn fēng rèn zì rán 。
zì rán chù zhě qí wèi shuí , yǐ jì míng tíng rú cǐ qí 。
sú rén suǒ huàn zài shī zhī , ān zhī dá zhě jìng zhě xīn píng yí 。
dá zhě dòng rán wú suǒ bì , jìng zhě bó rán wú suǒ lèi 。
wú bì wú lèi wú suǒ yíng , qí zhōng zhǔ zhě xìng yǔ chéng 。
dēng sī tíng xī guān sī míng , rén xián wàn shì jiē kě píng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
大抵人们闲暇时都住在同一个地方,外面的事物进来也是在里面安身的寓所。
主人对于这一切本来心不在焉,但是谁让这些事物进来,谁让它们离去呢?
它们进来时并没有使我的喜悦增加,离去时也没有停止过我的谈笑。
只有山间的老者和溪边的老翁,居住的屋舍里有悠闲的云彩,船上有宁静的明月。
从古至今,岁月成了虚度,失去的东西才会感到遗憾,得到的东西才会歌颂。
不是走平坦的路,而是走风波险恶的途中,可能会遇到陷阱或者罗网。
有些人因追求名利而丢弃了亲人,有些人为了南征北战反复在楚国和秦国之间。
侯门里的打扫固然不易,贫苦人家穿着牛衣却常常为悲伤而泪流满面。
有人拿着商品上书推销,有人乞求贷款等待官车留驻。
有人一旦入仕途就抛弃华丽的衣裳,有人想起踏马时匆匆忙忙的驰骋。
还有隋朝时的两位隐士,打算在山林之中谋求财富和权势。
那些倒行逆施之辈尤为可叹,当时也曾自愿献身以此来谋求所图。
只有扬雄所具备的性情淡泊,不需要刻意追求名誉,学习韦编三绝的名士又有何必呢。
积蓄可恨的是汲生的咆哮,没有道德规范的真正风采由自然决定。
遵循自然的人,他是为谁,以名亭作为寄托,显得多么奇特。
俗人所烦恼的在于失去了什么,却不知晓通达者和宁静者内心平和。
通达者洞悉一切无所遮蔽,宁静者平心静气无所牵累。
无所遮蔽无所牵累,一切皆凭借主宰者的本性和诚实。
登上这座亭台,观望着这个名字,人在闲暇时,一切事情都可以平和安定。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者徐积介绍:🔈

徐积(一○二八~一一○三),字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。早年曾从胡瑗学(《吕氏童蒙训》)。英宗治平二年(一○六五)进士(《续资治通监长编》卷三五七)。神宗数召对,因耳聩不能出仕。哲宗元佑元年(一○八六),以近臣推荐,爲楚州教授。徽宗崇宁二年除监西京嵩山中岳庙,卒,年七十六(《节孝集》卷三二附王资深撰《节孝先生行状》)。政和六年(一一一六)赐谥节孝处士。以孝行着闻,苏轼称之爲“古之独行也,於陵仲子不能过,然其诗文则怪而放,如玉川子(卢仝)”。着有《节孝集》三十卷、附录一卷。《宋史》卷四五九有传。 徐积诗,以明嘉靖刘佑刻《节孝集》爲底本。参校明抄本、清康熙丙子山阳丘迈刻本(简称康熙本)、影印... 查看更多>>

徐积的诗:

徐积的词:

相关诗词:

寄题胡子升读易亭韵 (jì tí hú zǐ shēng dú yì tíng yùn)

朝代:宋    作者: 王柏

梅花亭外倚霜晴,读易亭中一老成。
亭在道旁还有意,几多行客想风声。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。

重题绝句一首 (chóng tí jué jù yī shǒu)

朝代:唐    作者: 杜牧

邮亭寄人世,人世寄邮亭。
何如自筹度,鸿路有冥冥。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。

寄题江山叶氏翠香亭 其四 (jì tí jiāng shān yè shì cuì xiāng tíng qí sì)

朝代:宋    作者: 王柏

小诗越境论交情,不见新亭句未精。
寄语主人犹缺典,梅花应恨不同清。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏 野桥 (jì tí yù shū qí guó bó láng zhōng yuán tíng èr shí liù yǒng yě qiáo)

朝代:宋    作者: 杨万里

亦好亭兼弄月亭,磬湖不许两通行。
谁抛螮蝀湖光尾,便有先生拄杖声。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。

存目 其六 (cún mù qí liù)

朝代:宋    作者: 周端臣

诗题:寄题石都尉林亭首句:园林都尉宅。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。

题沈八斋 (tí shěn bā zhāi)

朝代:唐    作者: 畅当

江斋一入何亭亭,因寄沦涟心杳冥。
绿绮琴弹白雪引,乌丝绢勒黄庭经。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。

寄题武当郡守吏隐亭 (jì tí wǔ dāng jùn shǒu lì yǐn tíng)

朝代:宋    作者: 释希昼

郡亭传吏隐,闲自使君心。
卷幕知来祝,悬灯见宿禽。
茶烟逢石断,棊响入花深。
会逐南帆便,乘秋寄此吟。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。

寄题岘亭 (jì tí xiàn tíng)

朝代:唐    作者: 雍陶

岘亭留恨为伤杯,未得醒醒看便回。
却想醉游如梦见,直疑元本不曾来。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。

寄题翠蛟亭 (jì tí cuì jiāo tíng)

朝代:宋    作者: 丁黼

每到秋风忆翠蛟,三年此地小游遨。
如今着脚缁尘里,犹梦亭中閲怒涛。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。

寄题万元享舍人园亭七景 也贤 (jì tí wàn yuán xiǎng shè rén yuán tíng qī jǐng yě xián)

朝代:宋    作者: 杨万里

架亭元用木,一夕化为竹。
醉眼碧成朱,若个是苍玉。

仄仄平○平仄仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平仄,仄平平仄仄仄仄。
平仄平○仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄○平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄○○○,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平仄平,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄平仄仄平,平○平仄仄○○。
○仄○平仄仄平,仄○平仄平平平。
仄○平仄平仄平,○平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄○平平,仄仄平平○仄平。
仄平仄○仄仄平,平平仄仄仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,○○仄仄仄仄平。
平平平平○平平,平○仄仄平仄平。