lǔ gōng wáng cí
鲁恭王祠 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 徐积 (xú jī)

帝子非无贤,孰有恭王者。
脱身辞汉储,一芥视天下。
勇故不失义,智故不失几。
身既脱诸险,德亦潜其辉。
羣奸非无目,浑浑无罅窥。
阴谋不得奋,佞舌不得施。
以此终其身,万世不可非。
初王受汉封,奉诏实都鲁。
如何千载後,庙貌在东楚。
岂非王之赐,生尝及兹土。
所以淮上人,世世作神宇。
然而鬼神道,不可接形声。
所感唯以德,所通唯以诚。
去年冬不雪,江淮非一城。
人心谁无戚,蔡守最不宁。
守乃款王祠,俯伏祈於廷。
其日腊且尽,其夕大雪零。
前驱方入郭,後乘犹在垧。
田者欢於野,途者欢於行。
如饥哺斯食,如疾医斯平。
骄阳遁无迹,和气来有形。
因知王之心,虽殁不变更。
好诚而乐义,凛凛如平生。
一祷辄已应,为赐良不轻。
侯拜神之贶,民歌侯之明。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

dì zǐ fēi wú xián , shú yǒu gōng wáng zhě 。
tuō shēn cí hàn chǔ , yī jiè shì tiān xià 。
yǒng gù bù shī yì , zhì gù bù shī jǐ 。
shēn jì tuō zhū xiǎn , dé yì qián qí huī 。
qún jiān fēi wú mù , hún hún wú xià kuī 。
yīn móu bù dé fèn , nìng shé bù dé shī 。
yǐ cǐ zhōng qí shēn , wàn shì bù kě fēi 。
chū wáng shòu hàn fēng , fèng zhào shí dōu lǔ 。
rú hé qiān zǎi hòu , miào mào zài dōng chǔ 。
qǐ fēi wáng zhī cì , shēng cháng jí zī tǔ 。
suǒ yǐ huái shàng rén , shì shì zuò shén yǔ 。
rán ér guǐ shén dào , bù kě jiē xíng shēng 。
suǒ gǎn wéi yǐ dé , suǒ tōng wéi yǐ chéng 。
qù nián dōng bù xuě , jiāng huái fēi yī chéng 。
rén xīn shuí wú qī , cài shǒu zuì bù níng 。
shǒu nǎi kuǎn wáng cí , fǔ fú qí wū tíng 。
qí rì là qiě jìn , qí xī dà xuě líng 。
qián qū fāng rù guō , hòu chéng yóu zài shǎng 。
tián zhě huān wū yě , tú zhě huān wū xíng 。
rú jī bǔ sī shí , rú jí yī sī píng 。
jiāo yáng dùn wú jì , hé qì lái yǒu xíng 。
yīn zhī wáng zhī xīn , suī mò bù biàn gēng 。
hǎo chéng ér lè yì , lǐn lǐn rú píng shēng 。
yī dǎo zhé yǐ yìng , wèi cì liáng bù qīng 。
hóu bài shén zhī kuàng , mín gē hóu zhī míng 。

魯恭王祠

—— 徐積

帝子非無賢,孰有恭王者。
脫身辭漢儲,一芥視天下。
勇故不失義,智故不失幾。
身既脫諸險,德亦潜其輝。
羣姦非無目,渾渾無罅窺。
陰謀不得奮,佞舌不得施。
以此終其身,萬世不可非。
初王受漢封,奉詔實都魯。
如何千載後,廟貌在東楚。
豈非王之賜,生嘗及茲土。
所以淮上人,世世作神宇。
然而鬼神道,不可接形聲。
所感唯以德,所通唯以誠。
去年冬不雪,江淮非一城。
人心誰無戚,蔡守最不寧。
守乃款王祠,俯伏祈於廷。
其日臘且盡,其夕大雪零。
前驅方入郭,後乘猶在坰。
田者歡於野,途者歡於行。
如饑哺斯食,如疾醫斯平。
驕陽遁無迹,和氣來有形。
因知王之心,雖歿不變更。
好誠而樂義,凜凜如平生。
一禱輒已應,爲賜良不輕。
侯拜神之貺,民歌侯之明。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

dì zǐ fēi wú xián , shú yǒu gōng wáng zhě 。
tuō shēn cí hàn chǔ , yī jiè shì tiān xià 。
yǒng gù bù shī yì , zhì gù bù shī jǐ 。
shēn jì tuō zhū xiǎn , dé yì qián qí huī 。
qún jiān fēi wú mù , hún hún wú xià kuī 。
yīn móu bù dé fèn , nìng shé bù dé shī 。
yǐ cǐ zhōng qí shēn , wàn shì bù kě fēi 。
chū wáng shòu hàn fēng , fèng zhào shí dōu lǔ 。
rú hé qiān zǎi hòu , miào mào zài dōng chǔ 。
qǐ fēi wáng zhī cì , shēng cháng jí zī tǔ 。
suǒ yǐ huái shàng rén , shì shì zuò shén yǔ 。
rán ér guǐ shén dào , bù kě jiē xíng shēng 。
suǒ gǎn wéi yǐ dé , suǒ tōng wéi yǐ chéng 。
qù nián dōng bù xuě , jiāng huái fēi yī chéng 。
rén xīn shuí wú qī , cài shǒu zuì bù níng 。
shǒu nǎi kuǎn wáng cí , fǔ fú qí wū tíng 。
qí rì là qiě jìn , qí xī dà xuě líng 。
qián qū fāng rù guō , hòu chéng yóu zài shǎng 。
tián zhě huān wū yě , tú zhě huān wū xíng 。
rú jī bǔ sī shí , rú jí yī sī píng 。
jiāo yáng dùn wú jì , hé qì lái yǒu xíng 。
yīn zhī wáng zhī xīn , suī mò bù biàn gēng 。
hǎo chéng ér lè yì , lǐn lǐn rú píng shēng 。
yī dǎo zhé yǐ yìng , wèi cì liáng bù qīng 。
hóu bài shén zhī kuàng , mín gē hóu zhī míng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
帝子虽然不是没有才德,但谁能比得上恭王呢?
放弃了汉朝的储位,只是一种微不足道的视角看待天下。
勇敢而坚持正义,智慧而不轻易失机。
他的身躯既然脱离了危险,他的德行也潜藏着璀璨的光芒。
虽然周围的奸邪人物目光如炬,但却无法找到任何突破口。
阴谋阻挠不得实施,谄媚的舌头也无处施展。
正是凭着这些品质,他终其一生受人尊崇,万世不能诋毁。
最初恭王接受了汉朝的封赏,遵循诏命实在都鲁。
然而多少千年后,他的神像却屹立在东楚。
难道不是因为王的恩赐,使得他的子孙在这片土地上繁衍生息,世世代代被尊为神明吗?
于是淮上的人们,世世代代都成为了崇拜神灵的居民。
然而鬼神之道是无法以形声相接的,它只能感应到德行,只能通感诚信。
前年冬天却没有下雪,江淮地区不止一座城池。
人心谁没有愁忧,蔡州的守卫尤其不安宁。
于是守卫前往恭王的祠庙,俯伏在神前祈祷。
就在那一天,冬季的最后一天,夜晚大雪纷飞。
前驱已经进入城郭,而后乘者还在路上。
田间的农夫为这场雪高兴,路上的行人也喜悦前行。
就像饥饿后得到食物,疾病后获得医治。
炎炎烈日消失无踪,和风温暖如春。
由此可以看出,恭王的心意虽然已去,但即便在死后也不会改变。
他喜好真诚,乐于奉行正义,冷峻严肃如平日一般。
只需一祷告,便有应允,所赐之物不是轻易得来的。
侯爵向神祷告后获得的赏赐,百姓歌颂着侯爵的明德。

全诗讲述了恭王的伟业和高尚品德。他虽然放弃了汉朝的储位,但因其勇敢正义、智慧坚定,脱离险境,德行卓越,万世景仰,成为淮上人心目中的神明。诗中也提及了恭王祠庙的故事,守卫为大雪所扰,为此前往祈祷,结果神灵应允。最后强调了恭王的诚信品质和其受赏赐的善果,百姓歌颂着他的明德。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者徐积介绍:🔈

徐积(一○二八~一一○三),字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。早年曾从胡瑗学(《吕氏童蒙训》)。英宗治平二年(一○六五)进士(《续资治通监长编》卷三五七)。神宗数召对,因耳聩不能出仕。哲宗元佑元年(一○八六),以近臣推荐,爲楚州教授。徽宗崇宁二年除监西京嵩山中岳庙,卒,年七十六(《节孝集》卷三二附王资深撰《节孝先生行状》)。政和六年(一一一六)赐谥节孝处士。以孝行着闻,苏轼称之爲“古之独行也,於陵仲子不能过,然其诗文则怪而放,如玉川子(卢仝)”。着有《节孝集》三十卷、附录一卷。《宋史》卷四五九有传。 徐积诗,以明嘉靖刘佑刻《节孝集》爲底本。参校明抄本、清康熙丙子山阳丘迈刻本(简称康熙本)、影印... 查看更多>>

徐积的诗:

徐积的词:

相关诗词:

明堂侍祠诗 其一 (míng táng shì cí shī qí yī)

朝代:宋    作者: 王庭珪

唱彻严更凤钥开,侍祠济济列崇陔。
小臣亦忝廊西献,惟秉温恭封越来。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

明堂侍祠十绝 其四 (míng táng shì cí shí jué qí sì)

朝代:宋    作者: 王庭

唱彻严更凤钥开,侍祠济济列崇陔。
小臣亦忝廊西献,惟秉温恭对越来。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

谒顔鲁公祠 (yè yán lǔ gōng cí)

朝代:宋    作者: 王十朋

卞山苕溪高且清,鲁公祠堂貌如生。
言言千古英雄在,吉吉一点仙丹成。
奸臣必欲置之死,天下不敢呼其名。
当时节义谁可并,常山太守公难兄。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

鲁恭太师庙 (lǔ gōng tài shī miào)

朝代:宋    作者: 韩维

善教邈无迹,其流在民心。
君看鲁太师,庙食犹至今。
岂如文俗士,朱墨坐浮沉。
趋营止目前,不顾患害深。
去汉余千载,此弊竟相寻。
我行道祠下,感激为悲吟。
不见田雉驯,啼鸦空满林。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

明堂侍祠十绝 其四 (míng táng shì cí shí jué qí sì)

朝代:宋    作者: 杨简

唱彻严更凤钥开,侍祠济济列崇陔。
小臣亦忝廊西献,惟秉温恭对越来。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

贺知章祠 (hè zhī zhāng cí)

朝代:宋    作者: 王十朋

贺老祠堂枕监湖,霓裳羽化宅荒芜。
无人更问君王觅,转使高风千载孤。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

玉台观 (yù tái guān)

朝代:唐    作者: 杜甫

浩劫因王造,平台访古游。
彩云萧史驻,文字鲁恭留。
宫阙通羣帝,乾坤到十洲。
人传有笙鹤,时过此山头。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

鲁恭 (lǔ gōng)

朝代:宋    作者: 林同

可能来太学,即得誉诸儒。
岂以习诗苦,应云与母俱。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

七爱诗赠程乡令赵君 汉中牟令鲁恭 (qī ài shī zèng chéng xiāng lìng zhào jūn hàn zhōng mù lìng lǔ gōng)

朝代:宋    作者: 蒲寿宬

吾爱鲁仲康,治效多致祥。
害稼螟犬牙,中牟了无伤。
掾惊雉驯扰,儿念雏方将。
河南有府尹,其美乃播扬。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。

太庙宿斋作 (tài miào sù zhāi zuò)

朝代:宋    作者: 文彦博

孟秋严庙飨,公衮摄祠官。
达向来风迥,方诸遡月寒。
剪茅重屋峻,藂甓缭墙宽。
仰念灵台厚,恭思王业难。

仄仄平平平,仄仄平○仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平○平,仄仄仄仄平。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平平仄仄,平平平仄平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○平,仄仄平平○。
○仄仄○仄,○仄仄仄平。
平○平仄仄,仄○○仄平。
平仄平平仄,平仄平平○。
○平仄平仄,○仄平平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
平平○平平,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄○,平仄平仄○。
平仄平平仄,平平平平平。