sòng lǐ duān shū
送李端叔 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 徐积 (xú jī)

有人颇似长沙傅,得官亦望长沙去。
去时好赋楚江谣,还使风骚满江路。
便须酌酒吊三闾,正是忠魂冤愤处。
县令如今未去时,兰亭故事犹可为。
莫惜千筒万筒往,诸君方壮我已疲。
登科学究文章豪,数奇老将诗能高。
长沙县令号才吏,方将睥睨谢与曹。
凉风即是八九月,红萸黄菊花将发。
正是诗家得意时,莫学古人悲莫节。
东南美者有吴姬,红襦绣袂无所施。
把酒一卮轻皓腕,得诗一句胜蛾眉。
山夫野叟只如此,诸君达者应相嗤。
有酒且慢饮,有歌且慢讴。
共君说怀抱,未语先搔头。
良久欲说说不得,胸中有物如山丘。
君不闻东家女子花见羞,十六未嫁便悲忧。
墙头楼上到日晚,马骤车奔如水流。
西家亦有闺中女,月璧龙珠求未许。
有心自比蟠桃花,无言窃笑阳台雨。
谢鲲便是妾家邻,败唇折齿犹相语。
何况五陵轻侠儿,抛金掷玉教人非。
一夫奔处千夫驰,不论荣辱与刺讥。
羶中之蚁醯中鸡,攫金逐兽两眼迷。
主人下马客已齐,拜起俯仰容正卑。
有如六月卖蒲葵,唯恐不售霜风凄。
言至於此良可悲,所以慷慨见於诗。
谁能起舞谁能歌,瓮中有物如秋波。
古来多少无奈何,要须一醉都销磨。
茫茫人间歧路多,不如海水通天河。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

yǒu rén pō sì cháng shā fù , dé guān yì wàng cháng shā qù 。
qù shí hǎo fù chǔ jiāng yáo , huán shǐ fēng sāo mǎn jiāng lù 。
biàn xū zhuó jiǔ diào sān lǘ , zhèng shì zhōng hún yuān fèn chù 。
xiàn lìng rú jīn wèi qù shí , lán tíng gù shì yóu kě wèi 。
mò xī qiān tǒng wàn tǒng wǎng , zhū jūn fāng zhuàng wǒ yǐ pí 。
dēng kē xué jiū wén zhāng háo , shù qí lǎo jiàng shī néng gāo 。
cháng shā xiàn lìng hào cái lì , fāng jiāng pì nì xiè yǔ cáo 。
liáng fēng jí shì bā jiǔ yuè , hóng yú huáng jú huā jiāng fā 。
zhèng shì shī jiā dé yì shí , mò xué gǔ rén bēi mò jié 。
dōng nán měi zhě yǒu wú jī , hóng rú xiù mèi wú suǒ shī 。
bǎ jiǔ yī zhī qīng hào wàn , dé shī yī jù shèng é méi 。
shān fū yě sǒu zhī rú cǐ , zhū jūn dá zhě yìng xiāng chī 。
yǒu jiǔ qiě màn yǐn , yǒu gē qiě màn ōu 。
gòng jūn shuō huái bào , wèi yǔ xiān sāo tóu 。
liáng jiǔ yù shuō shuō bù dé , xiōng zhōng yǒu wù rú shān qiū 。
jūn bù wén dōng jiā nǚ zǐ huā jiàn xiū , shí liù wèi jià biàn bēi yōu 。
qiáng tóu lóu shàng dào rì wǎn , mǎ zhòu chē bēn rú shuǐ liú 。
xī jiā yì yǒu guī zhōng nǚ , yuè bì lóng zhū qiú wèi xǔ 。
yǒu xīn zì bǐ pán táo huā , wú yán qiè xiào yáng tái yǔ 。
xiè kūn biàn shì qiè jiā lín , bài chún zhé chǐ yóu xiāng yǔ 。
hé kuàng wǔ líng qīng xiá ér , pāo jīn zhì yù jiào rén fēi 。
yī fū bēn chù qiān fū chí , bù lùn róng rǔ yǔ cì jī 。
shān zhōng zhī yǐ xī zhōng jī , jué jīn zhú shòu liǎng yǎn mí 。
zhǔ rén xià mǎ kè yǐ qí , bài qǐ fǔ yǎng róng zhèng bēi 。
yǒu rú liù yuè mài pú kuí , wéi kǒng bù shòu shuāng fēng qī 。
yán zhì wū cǐ liáng kě bēi , suǒ yǐ kāng kǎi jiàn wū shī 。
shuí néng qǐ wǔ shuí néng gē , wèng zhōng yǒu wù rú qiū bō 。
gǔ lái duō shǎo wú nài hé , yào xū yī zuì dōu xiāo mó 。
máng máng rén jiān qí lù duō , bù rú hǎi shuǐ tōng tiān hé 。

动物

送李端叔

—— 徐積

有人頗似長沙傅,得官亦望長沙去。
去時好賦楚江謠,還使風騷滿江路。
便須酌酒弔三閭,正是忠魂冤憤處。
縣令如今未去時,蘭亭故事猶可爲。
莫惜千筒萬筒往,諸君方壯我已疲。
登科學究文章豪,數奇老將詩能高。
長沙縣令號才吏,方將睥睨謝與曹。
凉風即是八九月,紅萸黄菊花將發。
正是詩家得意時,莫學古人悲莫節。
東南美者有吳姬,紅襦繡袂無所施。
把酒一卮輕皓腕,得詩一句勝蛾眉。
山夫野叟只如此,諸君達者應相嗤。
有酒且慢飲,有歌且慢謳。
共君說懷抱,未語先搔頭。
良久欲說說不得,胸中有物如山丘。
君不聞東家女子花見羞,十六未嫁便悲憂。
牆頭樓上到日晚,馬驟車奔如水流。
西家亦有閨中女,月璧龍珠求未許。
有心自比蟠桃花,無言竊笑陽臺雨。
謝鯤便是妾家鄰,敗唇折齒猶相語。
何况五陵輕俠兒,拋金擲玉教人非。
一夫奔處千夫馳,不論榮辱與刺譏。
羶中之蟻醯中雞,攫金逐獸兩眼迷。
主人下馬客已齊,拜起俯仰容正卑。
有如六月賣蒲葵,唯恐不售霜風凄。
言至於此良可悲,所以慷慨見於詩。
誰能起舞誰能歌,甕中有物如秋波。
古來多少無奈何,要須一醉都銷磨。
茫茫人間歧路多,不如海水通天河。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

yǒu rén pō sì cháng shā fù , dé guān yì wàng cháng shā qù 。
qù shí hǎo fù chǔ jiāng yáo , huán shǐ fēng sāo mǎn jiāng lù 。
biàn xū zhuó jiǔ diào sān lǘ , zhèng shì zhōng hún yuān fèn chù 。
xiàn lìng rú jīn wèi qù shí , lán tíng gù shì yóu kě wèi 。
mò xī qiān tǒng wàn tǒng wǎng , zhū jūn fāng zhuàng wǒ yǐ pí 。
dēng kē xué jiū wén zhāng háo , shù qí lǎo jiàng shī néng gāo 。
cháng shā xiàn lìng hào cái lì , fāng jiāng pì nì xiè yǔ cáo 。
liáng fēng jí shì bā jiǔ yuè , hóng yú huáng jú huā jiāng fā 。
zhèng shì shī jiā dé yì shí , mò xué gǔ rén bēi mò jié 。
dōng nán měi zhě yǒu wú jī , hóng rú xiù mèi wú suǒ shī 。
bǎ jiǔ yī zhī qīng hào wàn , dé shī yī jù shèng é méi 。
shān fū yě sǒu zhī rú cǐ , zhū jūn dá zhě yìng xiāng chī 。
yǒu jiǔ qiě màn yǐn , yǒu gē qiě màn ōu 。
gòng jūn shuō huái bào , wèi yǔ xiān sāo tóu 。
liáng jiǔ yù shuō shuō bù dé , xiōng zhōng yǒu wù rú shān qiū 。
jūn bù wén dōng jiā nǚ zǐ huā jiàn xiū , shí liù wèi jià biàn bēi yōu 。
qiáng tóu lóu shàng dào rì wǎn , mǎ zhòu chē bēn rú shuǐ liú 。
xī jiā yì yǒu guī zhōng nǚ , yuè bì lóng zhū qiú wèi xǔ 。
yǒu xīn zì bǐ pán táo huā , wú yán qiè xiào yáng tái yǔ 。
xiè kūn biàn shì qiè jiā lín , bài chún zhé chǐ yóu xiāng yǔ 。
hé kuàng wǔ líng qīng xiá ér , pāo jīn zhì yù jiào rén fēi 。
yī fū bēn chù qiān fū chí , bù lùn róng rǔ yǔ cì jī 。
shān zhōng zhī yǐ xī zhōng jī , jué jīn zhú shòu liǎng yǎn mí 。
zhǔ rén xià mǎ kè yǐ qí , bài qǐ fǔ yǎng róng zhèng bēi 。
yǒu rú liù yuè mài pú kuí , wéi kǒng bù shòu shuāng fēng qī 。
yán zhì wū cǐ liáng kě bēi , suǒ yǐ kāng kǎi jiàn wū shī 。
shuí néng qǐ wǔ shuí néng gē , wèng zhōng yǒu wù rú qiū bō 。
gǔ lái duō shǎo wú nài hé , yào xū yī zuì dōu xiāo mó 。
máng máng rén jiān qí lù duō , bù rú hǎi shuǐ tōng tiān hé 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
有人颇像长沙的傅官,得官也期望去长沙。
去的时候,喜欢赋写楚江的谣言,回来却让文风充满江路。
不妨饮酒吊忠魂冤愤之处,正是忠臣之魂愤怨的地方。
现在县令还未离任,可以成为兰亭故事的内容。
不必怜惜千筒万筒的往去,各位已经把我这位方壮之人累倒了。
登科有学问、文章和豪气,也有数得奇的老将,他的诗才高超。
长沙县令号称才干的吏员,正拟着睥睨谢和曹。
凉风已经是八九月,红萸和黄菊将要绽放。
正是诗人得意之时,不要学古人那样悲伤无节制。
东南美女中有吴姬,穿着红襦、绣着袂,却无处施展。
端起一杯酒,轻轻抚摸着她白皙的腕,得一句好诗胜过她美丽的眉。
山夫和野叟只能如此,但愿各位达者可以相互嘲笑。
有酒时就慢慢地饮,有歌时就慢慢地唱。
与君共述衷情,未说先抓头。
良久想说却说不出,胸中怀有物,像山丘一样沉重。
君不知道东家的女子花儿遇见羞怯,十六岁还未嫁就感到忧愁。
到了墙头、楼上直到日暮时分,马匹奔腾,车辆如水流一样行进。
西家也有闺中的女子,想要月璧和龙珠,但求还未得到承诺。
她心里自比蟠桃花,却不言不语地暗笑着阳台上的雨。
谢鲲正是妾家的邻居,他嘴上败唇折齿,尚能相互交谈。
何况那五陵轻侠儿,金钱与玉石他们舍得教人怎么算得上一回事。
一个人前去千人追赶,不论是荣耀或是耻辱,也不顾他们的刺讥。
在肮脏之中有蚁,在醋中有鸡,妄图捞取金财追逐兽,双眼都迷失了方向。
主人下马,客人已到,拜起来,低头谦卑,表情庄重。
他们好似六月卖蒲葵,只怕售不出去,霜风令人凄凉。
到了这样的地步,真是可悲啊,因此他们在诗中表现出慷慨悲伤。
谁能起舞,谁能歌唱,心中有如瓮中之物,如同秋水波澜。
古往今来有太多无奈的事情,不如让我们都陶醉于酒中,把一切烦恼都消磨掉。
茫茫人间的岔路太多了,不如让我们的感情像海水一样相通无阻。


全诗概括:诗人表达了对长沙县令傅官的赞颂,认为他学问渊博,文才出众。他写到各种美女,同时对一些社会现象发表感慨。最后呼吁大家放下纷争,享受生活。全诗以抒发情感、描绘美景、歌颂才士为主要特点。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者徐积介绍:🔈

徐积(一○二八~一一○三),字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。早年曾从胡瑗学(《吕氏童蒙训》)。英宗治平二年(一○六五)进士(《续资治通监长编》卷三五七)。神宗数召对,因耳聩不能出仕。哲宗元佑元年(一○八六),以近臣推荐,爲楚州教授。徽宗崇宁二年除监西京嵩山中岳庙,卒,年七十六(《节孝集》卷三二附王资深撰《节孝先生行状》)。政和六年(一一一六)赐谥节孝处士。以孝行着闻,苏轼称之爲“古之独行也,於陵仲子不能过,然其诗文则怪而放,如玉川子(卢仝)”。着有《节孝集》三十卷、附录一卷。《宋史》卷四五九有传。 徐积诗,以明嘉靖刘佑刻《节孝集》爲底本。参校明抄本、清康熙丙子山阳丘迈刻本(简称康熙本)、影印... 查看更多>>

徐积的诗:

徐积的词:

相关诗词:

送端叔 其一 (sòng duān shū qí yī)

朝代:宋    作者: 徐积

端叔上马去,巷口马头转。
我唤端叔时,端叔急回面。
记取此时意,莫使落风埃。
上东门外水,正望楚州来。
此水一来不复见,不及黄沙塞头雁。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

送从叔赴洪州 (sòng cóng shū fù hóng zhōu)

朝代:唐    作者: 李端

荣家兼佐幕,叔父似还乡。
王粲名虽重,郄超髯未长。
鸣桡过夏口,敛笏见浔阳。
後夜相思处,中庭月一方。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

送别驾赴晋陵即舍人叔之兄 (sòng bié jià fù jìn líng jí shè rén shū zhī xiōng)

朝代:唐    作者: 李端

诸宗称叔父,从子亦光辉。
谢脁中书直,王祥别乘归。
江帆冲雨上,海树隔潮微。
南阮贫无酒,唯将泪湿衣。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

送文叔入都兼简陈元龄周畏知文叔之弟华叔 其一 (sòng wén shū rù dōu jiān jiǎn chén yuán líng zhōu wèi zhī wén shū zhī dì huá shū qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

叔夜虽逃懒,元龙政坐豪。
清谈尽名理,老句逼风骚。
才大端难屈,时平敢自高。
骅骝合鸾辂,斥鷃只蓬蒿。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

动物

送新城戴叔伦明府 (sòng xīn chéng dài shū lún míng fǔ)

朝代:唐    作者: 李端

遥想隋堤路,春天楚国情。
白云当海断,青草隔淮生。
雁起斜还直,潮回远复平。
莱芜不可到,一醉送君行。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

谢潘端叔惠红梅 其一 (xiè pān duān shū huì hóng méi qí yī)

朝代:宋    作者: 楼钥

旧家桃李种河阳,今日红梅自楚湘。
根墢送春君意重,为移绝艳到吾乡。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

陪李端叔游颖昌西湖三首 其一 (péi lǐ duān shū yóu yǐng chāng xī hú sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 孔夷

霜风吹老菊离离,水外秋云送雁飞。
来伴谪仙闲杖腰,满林丹叶衬斜晖。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

长安李晦叔醉老庵 (cháng ān lǐ huì shū zuì lǎo ān)

朝代:宋    作者: 文同

醉老名庵晦叔为,庵中长是醉淋漓。
扶头未得日过午,门外万端俱不知。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

写景 抒情

次韵李端叔题孔方平书斋壁 其七 (cì yùn lǐ duān shū tí kǒng fāng píng shū zhāi bì qí qī)

朝代:宋    作者: 释道潜

端居终日少逢迎,佳客时来一座倾。
不见诸郎事弦管,幽窗唯有读书声。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。

以糟蟹洞庭甘送丁端叔端叔有诗因和其韵 (yǐ zāo xiè dòng tíng gān sòng dīng duān shū duān shū yǒu shī yīn hé qí yùn)

朝代:宋    作者: 杨万里

斗州只解寄鹅毛,鼎肉何曾馈百牢。
驱使木奴供露颗,催科郭索献霜螯。
乡封万户只名醉,天作一丘都是糟。
却被新诗太清绝,唤将雪虐更风饕。

仄平○仄○平仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,○仄平平平仄仄。
○仄○平仄仄平,平平仄仄○仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄仄平。
平平仄仄平平平,仄平仄○平平平。
○平○仄○平仄,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平○仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○平平。
平平仄○仄○仄,平平仄仄○○平。
仄仄○仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平○仄仄○平平。
平仄○平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○仄○○仄。
平仄仄平○仄平,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平平,仄○平仄仄仄平。
平○平仄平○平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平○平。
仄○仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄平,仄平仄仄平平○。
平平平○平仄平,仄○仄仄平平平。