lǐ tài bái zá yán
李太白杂言 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 徐积 (xú jī)

噫嘻欷奇哉,自开辟以来,不知几千万余年。
至於开元间,忽生李诗仙。
是时五星中,一星不在天。
不知何物为形容,何物为心胸。
何物为五脏,何物为喉咙,开口动舌生云风。
当时大醉骑游龙,开口向天吞玉虹。
玉虹不死蟠胸中,然後吐出光焰万丈凌虚空。
盖自有诗人以来,我未尝见大泽深山。
雪霜冰霰,晨霞夕霏。
万化千变,雷轰电掣。
花葩玉洁,青天白云,秋江晓月。
有如此之人,有如此之诗。
屈生何悴,宋玉何悲。
贾生何戚,相如何疲。
人生胡用自缧絏,当须荦荦不可羁。
乃知公是真英物,万叠秋山耸清骨。
当时杜甫亦能诗,恰如老骥追霜鹘。
戴乌纱,着宫锦,不是高歌即酣饮。
饮时独对月明中,醉来还抱清风寝。
嗟君逸气何飘飘,枉教谪下青云霄。
大抵人生有用有不用,岂可戚戚反效儿女曹。
采蟠桃於海上,寻紫芝於山腰。
吞汉武之金茎沆瀣,吹弄玉之秦楼凤箫。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

yī xī xī qí zāi , zì kāi pì yǐ lái , bù zhī jǐ qiān wàn yú nián 。
zhì wū kāi yuán jiān , hū shēng lǐ shī xiān 。
shì shí wǔ xīng zhōng , yī xīng bù zài tiān 。
bù zhī hé wù wèi xíng róng , hé wù wèi xīn xiōng 。
hé wù wèi wǔ zāng , hé wù wèi hóu lóng , kāi kǒu dòng shé shēng yún fēng 。
dāng shí dà zuì qí yóu lóng , kāi kǒu xiàng tiān tūn yù hóng 。
yù hóng bù sǐ pán xiōng zhōng , rán hòu tǔ chū guāng yàn wàn zhàng líng xū kōng 。
gài zì yǒu shī rén yǐ lái , wǒ wèi cháng jiàn dà zé shēn shān 。
xuě shuāng bīng xiàn , chén xiá xī fēi 。
wàn huà qiān biàn , léi hōng diàn chè 。
huā pā yù jié , qīng tiān bái yún , qiū jiāng xiǎo yuè 。
yǒu rú cǐ zhī rén , yǒu rú cǐ zhī shī 。
qū shēng hé cuì , sòng yù hé bēi 。
jiǎ shēng hé qī , xiāng rú hé pí 。
rén shēng hú yòng zì léi xiè , dāng xū luò luò bù kě jī 。
nǎi zhī gōng shì zhēn yīng wù , wàn dié qiū shān sǒng qīng gǔ 。
dāng shí dù fǔ yì néng shī , qià rú lǎo jì zhuī shuāng hú 。
dài wū shā , zhe gōng jǐn , bú shì gāo gē jí hān yǐn 。
yǐn shí dú duì yuè míng zhōng , zuì lái huán bào qīng fēng qǐn 。
jiē jūn yì qì hé piāo piāo , wǎng jiào zhé xià qīng yún xiāo 。
dà dǐ rén shēng yǒu yòng yǒu bù yòng , qǐ kě qī qī fǎn xiào ér nǚ cáo 。
cǎi pán táo wū hǎi shàng , xún zǐ zhī wū shān yāo 。
tūn hàn wǔ zhī jīn jīng hàng xiè , chuī nòng yù zhī qín lóu fèng xiāo 。

写人 李白 诗仙

李太白雜言

—— 徐積

噫嘻欷奇哉,自開闢以來,不知幾千萬餘年。
至於開元間,忽生李詩仙。
是時五星中,一星不在天。
不知何物爲形容,何物爲心胸。
何物爲五臟,何物爲喉嚨,開口動舌生雲風。
當時大醉騎遊龍,開口向天吞玉虹。
玉虹不死蟠胸中,然後吐出光焰萬丈凌虛空。
蓋自有詩人以來,我未嘗見大澤深山。
雪霜冰霰,晨霞夕霏。
萬化千變,雷轟電掣。
花葩玉潔,青天白雲,秋江曉月。
有如此之人,有如此之詩。
屈生何悴,宋玉何悲。
賈生何戚,相如何疲。
人生胡用自縲絏,當須犖犖不可羈。
乃知公是真英物,萬疊秋山聳清骨。
當時杜甫亦能詩,恰如老驥追霜鶻。
戴烏紗,著宮錦,不是高歌即酣飲。
飲時獨對月明中,醉來還抱清風寢。
嗟君逸氣何飄飄,枉教謫下青雲霄。
大抵人生有用有不用,豈可戚戚反效兒女曹。
採蟠桃於海上,尋紫芝於山腰。
吞漢武之金莖沆瀣,吹弄玉之秦樓鳳簫。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

yī xī xī qí zāi , zì kāi pì yǐ lái , bù zhī jǐ qiān wàn yú nián 。
zhì wū kāi yuán jiān , hū shēng lǐ shī xiān 。
shì shí wǔ xīng zhōng , yī xīng bù zài tiān 。
bù zhī hé wù wèi xíng róng , hé wù wèi xīn xiōng 。
hé wù wèi wǔ zāng , hé wù wèi hóu lóng , kāi kǒu dòng shé shēng yún fēng 。
dāng shí dà zuì qí yóu lóng , kāi kǒu xiàng tiān tūn yù hóng 。
yù hóng bù sǐ pán xiōng zhōng , rán hòu tǔ chū guāng yàn wàn zhàng líng xū kōng 。
gài zì yǒu shī rén yǐ lái , wǒ wèi cháng jiàn dà zé shēn shān 。
xuě shuāng bīng xiàn , chén xiá xī fēi 。
wàn huà qiān biàn , léi hōng diàn chè 。
huā pā yù jié , qīng tiān bái yún , qiū jiāng xiǎo yuè 。
yǒu rú cǐ zhī rén , yǒu rú cǐ zhī shī 。
qū shēng hé cuì , sòng yù hé bēi 。
jiǎ shēng hé qī , xiāng rú hé pí 。
rén shēng hú yòng zì léi xiè , dāng xū luò luò bù kě jī 。
nǎi zhī gōng shì zhēn yīng wù , wàn dié qiū shān sǒng qīng gǔ 。
dāng shí dù fǔ yì néng shī , qià rú lǎo jì zhuī shuāng hú 。
dài wū shā , zhe gōng jǐn , bú shì gāo gē jí hān yǐn 。
yǐn shí dú duì yuè míng zhōng , zuì lái huán bào qīng fēng qǐn 。
jiē jūn yì qì hé piāo piāo , wǎng jiào zhé xià qīng yún xiāo 。
dà dǐ rén shēng yǒu yòng yǒu bù yòng , qǐ kě qī qī fǎn xiào ér nǚ cáo 。
cǎi pán táo wū hǎi shàng , xún zǐ zhī wū shān yāo 。
tūn hàn wǔ zhī jīn jīng hàng xiè , chuī nòng yù zhī qín lóu fèng xiāo 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
啊,真是神奇,自盘古开天辟地以来,不知经过了几千万余年。
直到开元年间,忽然出现了李白,被誉为“诗仙”。
当时五颗行星,其中有一颗不在天上。
不知什么为形貌,什么为抱负。
何物为五脏,何物为喉咙,开口动舌间云风生起。
那时他大醉骑着游龙,张口向天吞吸白色的光。
白色的光并未在他胸中消亡,然后他吐出万丈光芒到天空中。
迄今为止,自从有了诗人以来,我从未见过如此壮阔的大自然景象。
有雪、霜、冰、雹,晨霞和夕霏;
有万般变化,雷声隆隆,闪电劈开天空。
有美丽的花朵、如玉般纯洁,有晴朗的天空和白云,还有秋江映照着早晨时清澈的月光。
有这样的人,有这样的诗。
屈原怎样悲凉,宋玉又何其忧伤。
贾谊怎么愁闷,蔺相如又如何疲惫。
人生为何自己缚缠束缚自己,应当卓绝自由自在不受羁绊。
方才知道你是真正的英才,你的胸怀高远如万重秋山。
当时的杜甫也擅于写诗,却如同老马追逐鹘鸟。
你戴着乌纱,穿着宫锦,不是高声歌唱,就是痛饮豪饮。
饮酒时独自对着明亮的月光,喝醉后还拥抱清风入梦。
唉,你的豁达气概何其飘逸,竟被上天贬谪到凡尘间。
总体来说,人生有用处有不用处,岂可忧虑忧愁像小儿女般胡思乱想。
你到海上采摘蟠桃,到山腰寻找紫芝。
你气吞汉武的金茎般勇猛豪迈,又像吹着弄玉秦楼的凤箫一般高雅华丽。

开元:年号。起于公元713年12月止于公元741年12月,共计29年。唐玄宗李隆基的年号。
五星:金、木、水、火、土五大星。
霜鹘:鹘。猛禽。
宫锦:宫中特制的锦缎。
紫芝:也称木芝,真菌的一种。似灵芝。
金茎:用以擎承露盘的铜柱。
秦楼:秦穆公为其女弄玉所建之楼。秦穆公女弄玉好乐。


总结:
这首诗赞美了诗人李白的超凡才华和广阔胸怀,将其比作开元间的“诗仙”。诗人描述了李白骑游龙的壮丽景象,以及他的豁达气概和非凡才情。诗中穿插了一些古代文人的名字和历史典故,用以凸显李白的卓越地位和诗才。整篇诗以豪放之笔赞美了李白的诗人形象,将他的诗与其他诗人相比,显得格外高远和灿烂。 


注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者徐积介绍:🔈

徐积(一○二八~一一○三),字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。早年曾从胡瑗学(《吕氏童蒙训》)。英宗治平二年(一○六五)进士(《续资治通监长编》卷三五七)。神宗数召对,因耳聩不能出仕。哲宗元佑元年(一○八六),以近臣推荐,爲楚州教授。徽宗崇宁二年除监西京嵩山中岳庙,卒,年七十六(《节孝集》卷三二附王资深撰《节孝先生行状》)。政和六年(一一一六)赐谥节孝处士。以孝行着闻,苏轼称之爲“古之独行也,於陵仲子不能过,然其诗文则怪而放,如玉川子(卢仝)”。着有《节孝集》三十卷、附录一卷。《宋史》卷四五九有传。 徐积诗,以明嘉靖刘佑刻《节孝集》爲底本。参校明抄本、清康熙丙子山阳丘迈刻本(简称康熙本)、影印... 查看更多>>

徐积的诗:

徐积的词:

相关诗词:

冬夜读几案间杂书得六言二十首 其二○ (dōng yè dú jī àn jiān zá shū dé liù yán èr shí shǒu qí èr ○)

朝代:宋    作者: 刘克庄

南朝有脂粉气,李唐夸锦绣堆。
接休文声响去,梦太白脚板来。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

杂咏七言十首 其三 (zá yǒng qī yán shí shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 刘克庄

回仙轻举乘白鹤,太白大醉骑鲸鱼。
纯湖飞过人不识,入海问讯今何如。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

杂咏一百首 李白 (zá yǒng yī bǎi shǒu lǐ bái)

朝代:宋    作者: 刘克庄

幸自忤将军,那堪触太真。
世无郭中令,谁赎谪仙人。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

冬夜读几案间杂书得六言二十首 其二 (dōng yè dú jī àn jiān zá shū dé liù yán èr shí shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

盘龙恨庾长史,太宰哀李崖州。
达人能和大怨,壮士不报细雠。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

动物

登太白峰 (dēng tài bái fēng)

朝代:唐    作者: 李白

西上太白峯,夕阳穷登攀。
太白与我语,为我开天关。
愿乘泠风去,直出浮云间。
举手可近月,前行若无山。
一别武功去,何时复见还。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

景点 登高 写山 抒情

杂咏五言五首 其二 (zá yǒng wǔ yán wǔ shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

奴视中人少,庭机左戚难。
高爹嗔李白,新莽吊师丹。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

杂曲歌辞 太平乐 一 (zá qū gē cí tài píng yuè yī)

朝代:唐    作者: 白居易

岁丰仍节俭,时泰更销兵。
圣念长如此,何忧不太平。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

暖酒 (nuǎn jiǔ)

朝代:唐    作者: 李白

热暖将来宾铁文,暂时不动聚白云。
拨却白云见青天,掇头里许便乘仙。
(见影宋蜀刻本《李太白文集》卷二十三。
)(以上缪氏本《太白集》)。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

李白祠堂 其二 (lǐ bái cí táng qí èr)

朝代:宋    作者: 孔平仲

太白之精出李白,诗中元帅酒家豪。
轩然眉目已如此,况着当年宫锦袍。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

嵩山二十四咏 太白峰 (sōng shān èr shí sì yǒng tài bái fēng)

朝代:宋    作者: 楼异

仰攀日月风云近,俯瞰冈峦培塿低。
绝顶光芒长不断,人言太白此中栖。

○平○平平,仄平仄仄平,仄平仄平仄平平。
仄平平平○,仄平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄仄平。
仄平平仄平平平,平仄平平平。
平仄平仄○,平仄平平平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄○平平,平仄仄平平仄○。
仄○仄仄平平○,平仄仄仄平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄平,仄仄平仄仄仄○平。
仄平平仄,平平仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
平平仄仄,平平仄平,平平仄仄。
仄○仄平平,仄○仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
仄平平仄,○○平平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄平平仄。
仄平平,仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄○仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄,平仄平平平平。
平仄仄平平平仄仄,○仄仄平平平仄平。

写景 抒情