tí cháng ān zhào shì yuán
题长安赵氏园 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 晁说之 (cháo yuè zhī)

长安池馆欝峥嵘,此地偏多客子情。
秋晚寒藤侵石痩,夜深熟果落池惊。
後生解识南山趣,先德元高戎夏声。
感时暂来添白髪,南山曾见汉公卿。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

cháng ān chí guǎn yù zhēng róng , cǐ dì piān duō kè zǐ qíng 。
qiū wǎn hán téng qīn shí shòu , yè shēn shú guǒ luò chí jīng 。
hòu shēng jiě shí nán shān qù , xiān dé yuán gāo róng xià shēng 。
gǎn shí zàn lái tiān bái fà , nán shān céng jiàn hàn gōng qīng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
长安城里的池塘和园林错落有致,这个地方特别多客子情。秋天晚上,寒藤攀附在石头上显得瘦弱,深夜里,成熟的果实落入池塘,激起涟漪。
年轻一代能领会南山的风光趣味,先贤的美德在这里形成了独特的声音,与戎狄和夏人不同。
感慨时光的流逝,暂时增添了些许白发,我也曾在南山看到过汉代的官员贵族。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者晁说之介绍:🔈

晁说之(一○五九~一一二九),字以道,一字伯以,济州钜野(今山东巨野)人(《宋史·晁补之传》)。因慕司马光爲人,自号景迂生。神宗元丰五年(一○八二)进士。哲宗元佑初,官兖州司法参军,绍圣时爲宿州教授,元符中知磁州武安县。徽宗崇宁二年(一一○三),知定州无极县。後入党籍。大观、政和间临明州造船场,起通判鄜州。宣和时知成州,未几致仕。钦宗即位,以着作郎召,除秘书少监、中书舍人,复以议论不合,落职。高宗立,召爲侍读,後提举杭州洞霄宫。建炎三年卒,年七十一。有《嵩山文集》(又名《景迂生集》)二十卷。事见《嵩山文集》附录其孙子健所作文集後记,《晁氏世谱节录》,及集中有关诗文。 晁说之诗,以四部丛刊续编影... 查看更多>>

晁说之的诗:

相关诗词:

怀东园寄赵令 (huái dōng yuán jì zhào lìng)

朝代:宋    作者: 赵蕃

遶屋扶疎孟夏时,东园政好坐题诗。
水穷尽处山烧秃,叹我不知春已归。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题何氏宅园亭 (tí hé shì zhái yuán tíng)

朝代:宋    作者: 王安石

荷叶参差卷,榴花次第开。
但令心有赏,岁月任渠催。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题曾氏园林 (tí céng shì yuán lín)

朝代:唐    作者: 张祜

十亩长堤宅,萧疎半老槐。
醉眠风卷簟,棋罢月移堦。
斫树遗桑斧,浇花湿笋鞋。
还将齐物论,终岁自安排。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题曾氏山园十一咏 霜杰 (tí céng shì shān yuán shí yī yǒng shuāng jié)

朝代:宋    作者: 张栻

种松苦难长,松长还耐久。
莫作目前思,但种门前柳。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题长洲张氏舍壁 (tí cháng zhōu zhāng shì shè bì)

朝代:宋    作者: 庄绰

昔年随牒佐边侯,愁望长安向戍楼。
今日衰颓来泽国,又看烽火照长洲。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题贾氏废园 (tí jiǎ shì fèi yuán)

朝代:宋    作者: 贺铸

丞相园林半手栽,清樽曾为几人开。
荒榛野蔓换桃李,慙愧春风如故来。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

同表甥赵康游种范李园 (tóng biǎo shēng zhào kāng yóu zhòng fàn lǐ yuán)

朝代:宋    作者: 晁说之

百态范氏石,千寻种氏木。
灌以邠李水,禽鸟识故国。
使我从今去,魂梦常不足。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

清虚台题华州崔氏园 (qīng xū tái tí huá zhōu cuī shì yuán)

朝代:宋    作者: 徐积

名园自郊谷,何况筑高台。
酷暑未尝到,清风长自来。
云岚瞰山罅,烟水近池隈。
谁更将松竹,萧森四面栽。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

写景 咏物

题石门张氏园 (tí shí mén zhāng shì yuán)

朝代:宋    作者: 莫若冲

为米徒劳束带难,当时彭泽便休官。
高情曾赋归来句,尽入名园扁署看。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题孔氏东园三首 其三 (tí kǒng shì dōng yuán sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 李廌

浓绿阴中黄栗留,醉乡迟日厌鸣鸠。
青春去後百花歇,頼有枝头安石榴。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平平仄仄平平。