tài gōng āi wǎn yù
太公哀晚遇 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 常建 (cháng jiàn)

日出渭流白,文王畋猎时。
钓翁在芦苇,川泽无熊罴。
诏书起遗贤,匹马令致辞。
因称江海人,臣老筋力衰。
迟迟诣天车,快快悟灵龟。
兵马更不猎,君臣皆共怡。
同车至咸阳,心影无磷缁。
四牡玉墀下,一言为帝师。
王侯拥朱门,轩盖曜长逵。
古来荣华人,遭遇谁知之。
落日悬桑榆,光景有顿亏。
倏忽天地人,虽贵将何为。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

rì chū wèi liú bái , wén wáng tián liè shí 。
diào wēng zài lú wěi , chuān zé wú xióng pí 。
zhào shū qǐ yí xián , pǐ mǎ lìng zhì cí 。
yīn chēng jiāng hǎi rén , chén lǎo jīn lì shuāi 。
chí chí yì tiān chē , kuài kuài wù líng guī 。
bīng mǎ gèng bù liè , jūn chén jiē gòng yí 。
tóng chē zhì xián yáng , xīn yǐng wú lín zī 。
sì mǔ yù chí xià , yī yán wèi dì shī 。
wáng hóu yōng zhū mén , xuān gài yào cháng kuí 。
gǔ lái róng huá rén , zāo yù shuí zhī zhī 。
luò rì xuán sāng yú , guāng jǐng yǒu dùn kuī 。
shū hū tiān dì rén , suī guì jiāng hé wèi 。

太公哀晚遇

—— 常建

日出渭流白,文王畋獵時。
釣翁在蘆葦,川澤無熊羆。
詔書起遺賢,匹馬令致辭。
因稱江海人,臣老筋力衰。
遲遲詣天車,快快悟靈龜。
兵馬更不獵,君臣皆共怡。
同車至咸陽,心影無磷緇。
四牡玉墀下,一言爲帝師。
王侯擁朱門,軒蓋曜長逵。
古來榮華人,遭遇誰知之。
落日懸桑榆,光景有頓虧。
倏忽天地人,雖貴將何爲。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

rì chū wèi liú bái , wén wáng tián liè shí 。
diào wēng zài lú wěi , chuān zé wú xióng pí 。
zhào shū qǐ yí xián , pǐ mǎ lìng zhì cí 。
yīn chēng jiāng hǎi rén , chén lǎo jīn lì shuāi 。
chí chí yì tiān chē , kuài kuài wù líng guī 。
bīng mǎ gèng bù liè , jūn chén jiē gòng yí 。
tóng chē zhì xián yáng , xīn yǐng wú lín zī 。
sì mǔ yù chí xià , yī yán wèi dì shī 。
wáng hóu yōng zhū mén , xuān gài yào cháng kuí 。
gǔ lái róng huá rén , zāo yù shuí zhī zhī 。
luò rì xuán sāng yú , guāng jǐng yǒu dùn kuī 。
shū hū tiān dì rén , suī guì jiāng hé wèi 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
日出的时候,渭河的水流泛起了白浪,文王在外面打猎。
有个钓者在芦苇丛中,河川湖泽里没有熊罴的踪影。
他被诏书召见,匹马前去致辞。
因为他被称为江海之人,臣子年老体力衰退。
他迟迟地登上天车,却迅速地觉悟了灵龟之意。
他不再打猎兵马,君臣们都感到欣慰。
他们同车来到咸阳,心灵的影子无处可寻。
四匹骏马停在玉阶之下,他一语成帝师。
王侯们都围绕着朱门,华丽的车驾闪耀在宽阔的大道上。
从古至今,荣华富贵的人,经历了什么苦难有谁知晓。
太阳西下,夕阳挂在桑榆树上,景色渐渐黯淡。
转瞬间,天地间的人物,纵然地位显赫又能做些什么呢?

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者常建介绍:🔈

常建,开元中进士第。大历中,爲盱眙尉。诗似初发通庄,却寻野径,百里之外,方归大道,其旨远,其兴僻,佳句辄来,唯论意表。沦於一尉,士论悲之。诗一卷。 查看更多>>

常建的诗:

相关诗词:

赠太子太保晁文公挽词二首 其二 (zèng tài zǐ tài bǎo cháo wén gōng wǎn cí èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 宋庠

几杖辞荣久,龙蛇感岁迁。
留春太史记,成佛谢公缘。
素盖寒云外,哀箫落月前。
无烦樵牧禁,行路拜新阡。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

动物

偶作 其二 (ǒu zuò qí èr)

朝代:宋    作者: 曹彦约

太极奚河图,河图非太极。
矧复赘无极,哀哉何太息。
何不观古圣,一一已默识。
□湖为作图,交扰而曲屈。
是孰知五行,五行皆妙质。
不可离合论,浑浑体自一。
安得孔子生,邪说俱荡涤。
哀哉复哀哉,太息复太息。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

挽徐居厚寺簿 其二 (wǎn xú jū hòu sì bó qí èr)

朝代:宋    作者: 孙应时

始见偏何晚,新知不太深。
书来浑一束,情厚有兼金。
悄悄中宵别,哀哀万古心。
有怀终挂剣,雪涕独难禁。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

哀公 (āi gōng)

朝代:宋    作者: 王十朋

诸侯失政陪臣僭,中国无君左袵专。
欲问哀公後来事,春秋书止获麟年。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

晚出寻人不遇 (wǎn chū xún rén bù yù)

朝代:唐    作者: 白居易

篮轝不乘乘晚凉,相寻不遇亦无妨。
轻衣稳马槐阴下,自要闲行一两坊。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

太傅杨和王挽歌词二首 其二 (tài fù yáng hé wáng wǎn gē cí èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 范成大

岁与灵光晚,名登甲令芳。
剖符山若砺,交戟鬓如霜。
半世三槐位,千秋异姓王。
哀荣公不憾,人自惜堂堂。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

咏史 光武 其五 (yǒng shǐ guāng wǔ qí wǔ)

朝代:宋    作者: 陈普

金匮哀章正共哀,又将符命议灵台。
太山千古黄泉路,底事銮舆爱上来。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

太尉韩国文忠富公哀词 其二 (tài wèi hán guó wén zhōng fù gōng āi cí qí èr)

朝代:宋    作者: 文彦博

鼂董经邦策,臯夔济世贤。
频坚挂冠请,未及纵心年。
蚤遂赤松伴,晚参黄蘖禅。
悬车垂一纪,筑室冠三川。
潇洒山中相,优游地上仙。
尊荣兼寿考,五福在公全。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

故丞相高平范公挽歌辞三首 其一 (gù chéng xiàng gāo píng fàn gōng wǎn gē cí sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 綦崇礼

遇主方英妙,当朝独老成。
小车何耄耋,前席起公卿。
感会真千载,哀荣止半生。
伤心埋玉处,愁雾锁佳城。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。

故汉嘉太守礼院学士张公挽诗 其二 (gù hàn jiā tài shǒu lǐ yuàn xué shì zhāng gōng wǎn shī qí èr)

朝代:宋    作者: 韩维

吾交崔与范,取友得端良。
直节晚仍苦,嘉名久更香。
高怀轻世利,余事入文章。
万里缄哀恨,春风挽铎锵。

仄仄仄平仄,平○平仄平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄○平,仄仄仄仄平。
平○平仄平,平仄平仄平。
○○仄平平,仄仄仄平平。
平仄○仄仄,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄平平平平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○平平。