sòng céng chù shàn fù bǎo yìng wèi
送曾处善赴宝应尉 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 沈辽 (shěn liáo)

我初隐身治蓬藟,余生不复人间世。
左山右山白云上,一动一静浮尘外。
齐山山上老夫庵,青谿谿南侍中第。
朱顔公子不易识,短衣款段来相际。
长堤相望虽甚远,有意即行终不计。
东邻竹阁长夏热,我构云巢方自蔽。
斓斑石台始一眺,寂静庵基犹未薙。
随云步访胡矮老,放怀止得殊师利。
石桥寺前夜月冷,金鸡峰下秋霖霁。
君恃马足下惮远,我驾蓝舆随处税。
六峰老师气轩豁,九华雌山苦阴晦。
庵前菜茹常不厌,城里羊肩难数置。
漫天风雪一畅目,满榻春阳欣炙背。
裴休自参黄蘖禅,梅福岂是南昌尉。
相见终年已解空,分襟一别那成滞。
拍江春水浮鷁首,万里青天运鹏翅。
顺风莫寄南来书,老夫柴门多自闭。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

wǒ chū yǐn shēn zhì péng lěi , yú shēng bù fù rén jiān shì 。
zuǒ shān yòu shān bái yún shàng , yī dòng yī jìng fú chén wài 。
qí shān shān shàng lǎo fū ān , qīng xī xī nán shì zhōng dì 。
zhū yán gōng zǐ bù yì shí , duǎn yī kuǎn duàn lái xiāng jì 。
cháng dī xiāng wàng suī shèn yuǎn , yǒu yì jí xíng zhōng bù jì 。
dōng lín zhú gé cháng xià rè , wǒ gòu yún cháo fāng zì bì 。
lán bān shí tái shǐ yī tiào , jì jìng ān jī yóu wèi tì 。
suí yún bù fǎng hú ǎi lǎo , fàng huái zhǐ dé shū shī lì 。
shí qiáo sì qián yè yuè lěng , jīn jī fēng xià qiū lín jì 。
jūn shì mǎ zú xià dàn yuǎn , wǒ jià lán yú suí chù shuì 。
liù fēng lǎo shī qì xuān huō , jiǔ huá cí shān kǔ yīn huì 。
ān qián cài rú cháng bù yàn , chéng lǐ yáng jiān nán shù zhì 。
màn tiān fēng xuě yī chàng mù , mǎn tà chūn yáng xīn zhì bèi 。
péi xiū zì cān huáng niè chán , méi fú qǐ shì nán chāng wèi 。
xiāng jiàn zhōng nián yǐ jiě kōng , fēn jīn yī bié nà chéng zhì 。
pāi jiāng chūn shuǐ fú yì shǒu , wàn lǐ qīng tiān yùn péng chì 。
shùn fēng mò jì nán lái shū , lǎo fū chái mén duō zì bì 。

送曾處善赴寶應尉

—— 沈遼

我初隱身治蓬藟,餘生不復人間世。
左山右山白雲上,一動一静浮塵外。
齊山山上老夫庵,青谿谿南侍中第。
朱顔公子不易識,短衣款段来相際。
長堤相望雖甚遠,有意即行終不計。
東鄰竹閣長夏熱,我構雲巢方自蔽。
斕斑石臺始一眺,寂静庵基猶未薙。
随雲步訪胡矮老,放懷止得殊師利。
石橋寺前夜月冷,金雞峰下秋霖霽。
君恃馬足下憚遠,我駕藍輿随處稅。
六峰老師氣軒豁,九華雌山苦陰晦。
庵前菜茹常不厭,城裏羊肩難數置。
漫天風雪一暢目,滿榻春陽欣炙背。
裴休自參黄蘗禪,梅福豈是南昌尉。
相見終年已解空,分襟一别那成滯。
拍江春水浮鷁首,萬里青天運鵬翅。
順風莫寄南來書,老夫柴門多自閉。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

wǒ chū yǐn shēn zhì péng lěi , yú shēng bù fù rén jiān shì 。
zuǒ shān yòu shān bái yún shàng , yī dòng yī jìng fú chén wài 。
qí shān shān shàng lǎo fū ān , qīng xī xī nán shì zhōng dì 。
zhū yán gōng zǐ bù yì shí , duǎn yī kuǎn duàn lái xiāng jì 。
cháng dī xiāng wàng suī shèn yuǎn , yǒu yì jí xíng zhōng bù jì 。
dōng lín zhú gé cháng xià rè , wǒ gòu yún cháo fāng zì bì 。
lán bān shí tái shǐ yī tiào , jì jìng ān jī yóu wèi tì 。
suí yún bù fǎng hú ǎi lǎo , fàng huái zhǐ dé shū shī lì 。
shí qiáo sì qián yè yuè lěng , jīn jī fēng xià qiū lín jì 。
jūn shì mǎ zú xià dàn yuǎn , wǒ jià lán yú suí chù shuì 。
liù fēng lǎo shī qì xuān huō , jiǔ huá cí shān kǔ yīn huì 。
ān qián cài rú cháng bù yàn , chéng lǐ yáng jiān nán shù zhì 。
màn tiān fēng xuě yī chàng mù , mǎn tà chūn yáng xīn zhì bèi 。
péi xiū zì cān huáng niè chán , méi fú qǐ shì nán chāng wèi 。
xiāng jiàn zhōng nián yǐ jiě kōng , fēn jīn yī bié nà chéng zhì 。
pāi jiāng chūn shuǐ fú yì shǒu , wàn lǐ qīng tiān yùn péng chì 。
shùn fēng mò jì nán lái shū , lǎo fū chái mén duō zì bì 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我初隐身在茂密的蓬藟之间,决定此后不再回到尘世之间。左边山峰,右边山峰,白云飘浮在它们上面,时而动,时而静,遥望浮尘外的景色。

齐山山上有一座老夫庵,青谿谿南边是侍中的住所。朱颜的公子很难辨识,他穿着短衣,款款地从我身边经过。

长堤相望虽然很遥远,但是只要有意前往,便不再计较路途的遥远。东边邻居的竹阁在长夏的时候十分炎热,而我构筑云巢自我遮蔽。

斑驳的石台是我初次展望远方的地方,寂静的庵基依然未被砍割。我随着云步去拜访胡矮老,放下了所有烦恼,获得了特殊的福利和益处。

石桥寺前的夜晚月色冷冽,金鸡峰下秋雨过后霁天晴。你以你的马速而自满,而我则乘着蓝舆随处缴纳税。

六峰的老师豁达洒脱,而九华的雌山常常阴沉昏暗。庵前的菜和茹常常不会厌倦,但城里购买羊肩却难以计数。

纷飞的风雪让我畅目深情,满榻的春阳让我欣喜背面。裴休曾经自称黄蘖禅师,但梅福却不是南昌的尉官。我们相见了整整一年,终究消除了所有的空虚,分开时紧抱的衣襟也不再成为阻碍。

拍打着江水,春天的浮鷁展示着它的头颅,万里蓝天下,我飞翔着如鹏鸟的翅膀。君啊,请不要寄信给我,因为老夫的柴门常常自我关闭。

全文概括:文章描写了作者初次隐居山林的心境与所见所感,表达了对尘世的别离和隐逸生活的向往。通过自然景物的描写,以及与胡矮老、裴休等人的交往,表现了作者追求内心自由与豁达的心境。最后,表达了对远方的憧憬与对世俗的远离,以及对寂静隐逸生活的喜悦。

《送曾处善赴宝应尉》这首诗以山水自然景色和禅修生活为背景,表现了诗人沈辽隐居山林、修行禅道的生活态度。以下是对这首诗的赏析:
这首诗主要分为三个部分:
**第一部分**(前四句)描写了诗人的隐居生活,他不再与尘世纷扰为伍,选择了隐身在山林之间,远离人间世事。山水和云朵的描绘传达出一种清幽宁静的意境。
**第二部分**(接下来的四句)描述了他在山中的庵宇,以及他与一位名叫朱顔的友人相遇,形容了朱顔的特点,如难以识别、简朴的服饰,以及他们的相遇之情。
**第三部分**(剩余的部分)则展现了诗人对禅修生活和山水景色的热爱,他愿意远行寻访高人,不受距离的限制。诗人的庵宇面对风雪也能宁静自在,而他的心情则在春阳下变得温暖愉悦。最后,诗人提到了一位叫裴休的禅师,表达了对他的尊敬,但也意味着与裴休分别,离别之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者沈辽介绍:🔈

沈辽(一○三二~一○八五),字叡达,钱塘(今浙江杭州)人。遘弟。初以兄任监寿州酒税,迁监内藏库。神宗熙宁初,爲审官西院主簿,出监明州市舶司,迁太常寺奉礼郎,改监杭州军资库,摄华亭县事。曾爲人书裙带,转辗爲神宗所见,以爲失去士大夫顾藉,御史遂劾以他事,削职爲民,流放永州(《按麈余话》卷一)。後遇赦徙池州,遂筑室秋浦齐山,名曰云巢。元丰八年卒,年五十四(《沈氏三先生文集》卷八《沈叡达墓志铭》)。与从叔沈括、兄遘,合称沈氏三先生。所着有《云巢编》二十卷(今本十卷)。《宋史》卷三三一有传。 沈辽诗,现有六卷,共四百七十一首,另有四首有题无诗,颇多散佚。本诗集,以浙江省图书馆藏明覆宋本《沈氏三先生集·云... 查看更多>>

沈辽的诗:

相关诗词:

送宝应李尉 (sòng bǎo yìng lǐ wèi)

朝代:宋    作者: 胡宿

曾飞丽藻清尧问,犹屈长才尉楚城。
官是神仙标秀领,县因灵宝纪嘉名。
西崑已挟凌云誉,外户全消击柝声。
早晚声名来谒帝,会看双璧赐虞卿。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

送曾季永赴道州永明尉三首 其三 (sòng céng jì yǒng fù dào zhōu yǒng míng wèi sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 赵蕃

忆昔曾闻谪道州,每于文字见曾游。
白鹅寺近永明县,试觅记碑还在不。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

送曾季永赴道州永明尉三首 其一 (sòng céng jì yǒng fù dào zhōu yǒng míng wèi sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

西昌阀閲推曾氏,夫子家居仍旧溪。
我政结亭临水际,君行谁与共攀跻。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

同范长官郑主簿送战船至盐屿江上奉酬应尉 (tóng fàn zhǎng guān zhèng zhǔ bó sòng zhàn chuán zhì yán yǔ jiāng shàng fèng chóu yìng wèi)

朝代:宋    作者: 林亦之

相送长江风浪轻,尉仙真自好心情。
四更明月宿何处,鱼骨山前第一程。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

送二十叔赴任余杭尉 (sòng èr shí shū fù rèn yú háng wèi)

朝代:唐    作者: 权德舆

拜首直城阴,罇开意不任。
梅仙归剧县,阮巷奏离琴。
春草吴门绿,秋涛浙水深。
十年曾旅寓,应惬宦游心。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

送恭叔赴海门尉端叔约同过湘西酌别四首 其四 (sòng gōng shū fù hǎi mén wèi duān shū yuē tóng guò xiāng xī zhuó bié sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 赵蕃

入自芝兰室,重之珠玉渊。
一官从草草,万卷本便便。
对镜平多垒,闲郊辟废田。
尉曹应事少,宾友定谁延。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

送方辰孙赴崇安尉 (sòng fāng chén sūn fù chóng ān wèi)

朝代:宋    作者: 刘克庄

遯翁精舍久荒凉,君去应先炷瓣香。
畴昔二难贤可并,即今一个弱堪伤。
时平多有农耕野,官好浑无卒下乡。
莫作寻常黄绶看,子真向亦尉南昌。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

戏题曾处善尉厅二首 不动庵 (xì tí céng chù shàn wèi tīng èr shǒu bù dòng ān)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

茅茨中安一牀寂,天女原非世间色。
道人今日八关斋,莫散花来染衣裓。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

宁静 超脱

送高仲发赴铨 其二 (sòng gāo zhòng fā fù quán qí èr)

朝代:宋    作者: 葛绍体

多应无旅思,天气正春暄。
柳送行时路,花迎到处村。
捷书新得意,诗句旧曾论。
独坐相思日,东风静扫门。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。

戏题曾处善尉厅二首 超然台 (xì tí céng chù shàn wèi tīng èr shǒu chāo rán tái)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

鸡埘啄雁如鴐鹅,万里天衢且一波。
宫锦络衫弓石八,与人同状不同科。

仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
仄平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平平平平仄○仄。
平平平仄仄仄仄,仄○仄仄平○仄。
○平○仄平仄仄,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄平仄仄仄,平平平仄平平仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄平仄,仄平平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平仄○,平仄仄仄平平仄。
○仄平平仄仄○,○平仄仄仄平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平○平平仄仄。