sòng yáo tài bó
送姚太博 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郭祥正 (guō xiáng zhèng)

春风动地吹春去,行人不肯江边住。
片帆朝挂暮千里,烟雾苍茫宿何处。
夫君少年日,射策明光宫。
同时得意三百辈,上林曾醉桃花红。
十余年间事超忽,几在青云几白骨。
君虽未甚荣,亦足有余乐。
存心不负圣与贤,何须画影凌烟阁。
浔阳城头北楼壮,邂逅相逢观暝涨。
鱼龙奔走势莫分,却忆当年兵火愁杀人。
至今战场无绿草,冤魂夜哭寒蟾老。
临风沥酒一吊之,而我浮生何足道。
聊为君行歌数声,青山截断江流平。
晴云相对似能舞,野鸟好语如吹笙。
却送闲愁付沧海,身虽离异心无改。
若到蓬莱王母家,为攀桃树遥相待。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

chūn fēng dòng dì chuī chūn qù , xíng rén bù kěn jiāng biān zhù 。
piàn fān cháo guà mù qiān lǐ , yān wù cāng máng sù hé chù 。
fū jūn shào nián rì , shè cè míng guāng gōng 。
tóng shí dé yì sān bǎi bèi , shàng lín céng zuì táo huā hóng 。
shí yú nián jiān shì chāo hū , jǐ zài qīng yún jǐ bái gǔ 。
jūn suī wèi shèn róng , yì zú yǒu yú lè 。
cún xīn bù fù shèng yǔ xián , hé xū huà yǐng líng yān gé 。
xún yáng chéng tóu běi lóu zhuàng , xiè hòu xiāng féng guān míng zhǎng 。
yú lóng bēn zǒu shì mò fēn , què yì dāng nián bīng huǒ chóu shā rén 。
zhì jīn zhàn chǎng wú lǜ cǎo , yuān hún yè kū hán chán lǎo 。
lín fēng lì jiǔ yī diào zhī , ér wǒ fú shēng hé zú dào 。
liáo wèi jūn xíng gē shù shēng , qīng shān jié duàn jiāng liú píng 。
qíng yún xiāng duì sì néng wǔ , yě niǎo hǎo yǔ rú chuī shēng 。
què sòng xián chóu fù cāng hǎi , shēn suī lí yì xīn wú gǎi 。
ruò dào péng lái wáng mǔ jiā , wèi pān táo shù yáo xiāng dài 。

动物

送姚太博

—— 郭祥正

春風動地吹春去,行人不肯江邊住。
片帆朝掛暮千里,烟霧蒼茫宿何處。
夫君少年日,射策明光宫。
同時得意三百輩,上林曾醉桃花紅。
十餘年間事超忽,幾在青雲幾白骨。
君雖未甚榮,亦足有餘樂。
存心不負聖與賢,何須畫影凌烟閣。
潯陽城頭北樓壯,邂逅相逢觀暝漲。
魚龍奔走勢莫分,却憶當年兵火愁殺人。
至今戰場無綠草,冤魂夜哭寒蟾老。
臨風瀝酒一弔之,而我浮生何足道。
聊爲君行歌數聲,青山截斷江流平。
晴雲相對似能舞,野鳥好語如吹笙。
却送閑愁付滄海,身雖離異心無改。
若到蓬萊王母家,爲攀桃樹遙相待。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

chūn fēng dòng dì chuī chūn qù , xíng rén bù kěn jiāng biān zhù 。
piàn fān cháo guà mù qiān lǐ , yān wù cāng máng sù hé chù 。
fū jūn shào nián rì , shè cè míng guāng gōng 。
tóng shí dé yì sān bǎi bèi , shàng lín céng zuì táo huā hóng 。
shí yú nián jiān shì chāo hū , jǐ zài qīng yún jǐ bái gǔ 。
jūn suī wèi shèn róng , yì zú yǒu yú lè 。
cún xīn bù fù shèng yǔ xián , hé xū huà yǐng líng yān gé 。
xún yáng chéng tóu běi lóu zhuàng , xiè hòu xiāng féng guān míng zhǎng 。
yú lóng bēn zǒu shì mò fēn , què yì dāng nián bīng huǒ chóu shā rén 。
zhì jīn zhàn chǎng wú lǜ cǎo , yuān hún yè kū hán chán lǎo 。
lín fēng lì jiǔ yī diào zhī , ér wǒ fú shēng hé zú dào 。
liáo wèi jūn xíng gē shù shēng , qīng shān jié duàn jiāng liú píng 。
qíng yún xiāng duì sì néng wǔ , yě niǎo hǎo yǔ rú chuī shēng 。
què sòng xián chóu fù cāng hǎi , shēn suī lí yì xīn wú gǎi 。
ruò dào péng lái wáng mǔ jiā , wèi pān táo shù yáo xiāng dài 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
春风吹动大地,春天已经离去,行人不愿在江边停留。
船帆朝早挂起,晚上行驶千里,茫茫烟雾里,不知宿在何处。
夫君年少时,在明光宫中展示射箭的技艺。
同时得到了三百位同伴的赞许,曾在上林园里陶醉于桃花盛开的美景。
多年过去了,事情迅速变化,有时在高处如青云,有时在低谷如白骨。
君虽然未能得到特别的荣耀,但也足够满足和快乐。
始终坚持着不辜负圣人和贤者的期望,又何必画像凌驾于云霄之上。
浔阳城头北楼雄伟壮观,偶然相遇观赏江水涨潮。
鱼龙游动,难分彼此,却想起往昔战乱之时,忧愁战火带来的杀戮。
直至今日战场上依旧没有绿草,冤魂夜夜哭泣,寒蟾岁月已经悠长。
我举杯沥酒,为他们祈愿,然而我这浮生又算得了什么。
暂且为君唱几曲歌,青山将江水阻断,晴云相对仿佛能起舞,野鸟善言仿佛吹奏笙笛。
但愿将闲愁随风送入苍海,离别虽然身体相隔,心意却未改变。
若能到达蓬莱仙境,与王母共度美好时光,为攀桃树而互相期待。

全文

总结:

这首古文诗篇表达了时光荏苒、人生无常的主题。描写了春天离去,人生变幻的景象。夫君年少时得到众人赞美,曾陶醉于美景,但时光匆匆,几经辉煌与低谷。不过,他仍然能从中获得满足与快乐,坚持不辜负先贤圣人的期望。诗人回顾过往战乱,感慨战火带来的杀戮,愿为冤魂祈福。最后,诗人表达了对别离和时光流逝的思考,希望将愁绪送入苍海,心意永恒不变。若能到达蓬莱仙境,与王母共度美好时光,互相期待。整首诗情感凄美,表达了对生命与命运的深切感慨。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郭祥正介绍:🔈

郭祥正(一○三五~一一一三)(生年据本集卷二○《癸酉除夜呈邻舍刘秀才》“六十明朝是”推算),字功父(甫),自号醉吟居士,谢公山人、漳南浪士,当涂(今属安徽)人。据本集推知,约举仁宗皇佑五年(一○五三)进士,爲德化尉。神宗熙宁五年(一○七二)权邵州防御判官。六年,爲太子中舍,与江东路家便差遣,爲桐城令。後任签书保信军节度判官,未几弃官隐姑孰青山。元丰四年(一○八一)前後,通判汀州。五年,摄守漳州。七年,因事勒停。哲宗元佑三年(一○八八),起知端州。四年,致仕。卒年七十九(明嘉靖《太平府志》卷六)。祥正诗格俊逸似李白,同时人梅尧臣誉之爲“真太白後身”。有《青山集》三十卷。《宋史》卷四四四有传。 郭... 查看更多>>

郭祥正的诗:

郭祥正的词:

相关诗词:

送谢师厚太博通判汾州 (sòng xiè shī hòu tài bó tōng pàn fén zhōu)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

频官吴越馆粳稻,况住南阳多水田。
北登太行入汾曲,正获

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

送太常鱼博士通守汉州 (sòng tài cháng yú bó shì tōng shǒu hàn zhōu)

朝代:宋    作者: 宋庠

春霰霁征涂,离人向蜀初。
还抛博士蕝,贪佐使君旟。
藻思夸名阁,忠怀慕叱车。
布刀多计吏,行矣数通书。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

东溪奉送景仁内翰归东都 其一 (dōng xī fèng sòng jǐng rén nèi hàn guī dōng dōu qí yī)

朝代:宋    作者: 文彦博

君自东都至西洛,风光相赏不相违。
瑞雪承露从头看,看到姚黄兴尽归。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

题姚氏三头牡丹 (tí yáo shì sān tóu mǔ dān)

朝代:宋    作者: 强至

姚黄容易雒阳观,吾土姚花洗眼看。
一抹胭脂匀作艳,千窠蜀锦合成团。
春风应笑香心乱,晓日那伤片影单。
好为太平图绝瑞,却愁难下彩毫端。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

国子柳博士兼领太常博士辄申贺赠 (guó zǐ liǔ bó shì jiān lǐng tài cháng bó shì zhé shēn hè zèng)

朝代:唐    作者: 权德舆

博士本秦官,求才帖职难。
临风曲台净,对月璧池寒。
讲学分阴重,斋祠晓漏残。
朝衣辨色处,双绶更宜看。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

国子柳博士兼领太常博士輙申贺赠 (guó zǐ liǔ bó shì jiān lǐng tài cháng bó shì zhé shēn hè zèng)

朝代:唐    作者: 皇甫曾

博士本秦官,求才帖职难。
临风曲台净,对月碧池寒。
讲学分阴重,斋祠晓漏残。
朝衣辨色处,双绶更宜看。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

借虚谷太博狂吟十诗韵书怀并呈太博 其八 (jiè xū gǔ tài bó kuáng yín shí shī yùn shū huái bìng chéng tài bó qí bā)

朝代:宋    作者: 杨公远

吾庐近野却依城,弹压风光藉酒兵。
山色可供图画趣,泉流聊当管弦声。
眼前无事方安逸,天下丰年即太平。
权势从来难倚仗,只宜孤立度浮生。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

和姚榷院送茉莉韵 (hé yáo què yuàn sòng mò lì yùn)

朝代:宋    作者: 姚勉

清甚冰葩淡不粧,能从盛暑到秋凉。
琼楼合着移春槛,却向山斋供净香。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

送邢郎中赴太原 (sòng xíng láng zhōng fù tài yuán)

朝代:唐    作者: 姚合

上将得良策,恩威作长城。
如今幷州北,不见有胡兵。
晋野雨初足,汾河波亦清。
所从古无比,意气送君行。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

送余姚知县张太博 (sòng yú yáo zhī xiàn zhāng tài bó)

朝代:宋    作者: 王随

才名登仕路,芝綍奉龙光。
出宰神仙邑,吟辞鵷鹭行。
烟波迎去棹,图籍富行装。
淮月蒹葭影,江风橘柚香。
新诗留禹穴,旧理过钱塘。
市井鱼盐聚,亭台水石凉。
云山接秦望,花木胜河阳。
暂布惠和政,即看鹏翼翔。

平平仄仄○平仄,○平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,仄仄○平○○仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平平仄平仄平。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
○平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
平平平○平仄平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄仄平平仄平仄,平平○仄平平仄。
仄仄平平○仄平,平平平仄平○仄。

动物