gǔ sōng xíng
古松行 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郭祥正 (guō xiáng zhèng)

空山古松阅人代,黛色铜姿终不改。
蚴蟉诘曲还相向,千寻气结云靉靆。
风雨冥冥秋气深,耳边往往苍龙吟。
蓬莱仙子有无间,往来白鹤昼常阴。
百尺樛枝拓金戟,山中十月飞霹雳。
千年化作虬龙形,流脂下见成灵珀。
方今楼阁连飞甍,斧斤未敢来相倾。
晦冥神物共诃护,一物锺灵无不轻。
我来抚此重叹息,造物由来贵孤直。
趺坐松前日将暝,谡谡寒风落巾帻。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

kōng shān gǔ sōng yuè rén dài , dài sè tóng zī zhōng bù gǎi 。
yòu liú jié qū huán xiāng xiàng , qiān xún qì jié yún ài dài 。
fēng yǔ míng míng qiū qì shēn , ěr biān wǎng wǎng cāng lóng yín 。
péng lái xiān zǐ yǒu wú jiàn , wǎng lái bái hè zhòu cháng yīn 。
bǎi chǐ jiū zhī tuò jīn jǐ , shān zhōng shí yuè fēi pī lì 。
qiān nián huà zuò qiú lóng xíng , liú zhī xià jiàn chéng líng pò 。
fāng jīn lóu gé lián fēi méng , fǔ jīn wèi gǎn lái xiāng qīng 。
huì míng shén wù gòng hē hù , yī wù zhōng líng wú bù qīng 。
wǒ lái fǔ cǐ chóng tàn xī , zào wù yóu lái guì gū zhí 。
fū zuò sōng qián rì jiāng míng , sù sù hán fēng luò jīn zé 。

动物

古松行

—— 郭祥正

空山古松閱人代,黛色銅姿終不改。
蚴蟉詰曲還相向,千尋氣結雲靉靆。
風雨冥冥秋氣深,耳邊往往蒼龍吟。
蓬萊仙子有無間,往來白鶴晝常陰。
百尺樛枝拓金戟,山中十月飛霹靂。
千年化作虬龍形,流脂下見成靈珀。
方今樓閣連飛甍,斧斤未敢來相傾。
晦冥神物共訶護,一物鍾靈無不輕。
我來撫此重嘆息,造物由來貴孤直。
趺坐松前日將暝,謖謖寒風落巾幘。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

kōng shān gǔ sōng yuè rén dài , dài sè tóng zī zhōng bù gǎi 。
yòu liú jié qū huán xiāng xiàng , qiān xún qì jié yún ài dài 。
fēng yǔ míng míng qiū qì shēn , ěr biān wǎng wǎng cāng lóng yín 。
péng lái xiān zǐ yǒu wú jiàn , wǎng lái bái hè zhòu cháng yīn 。
bǎi chǐ jiū zhī tuò jīn jǐ , shān zhōng shí yuè fēi pī lì 。
qiān nián huà zuò qiú lóng xíng , liú zhī xià jiàn chéng líng pò 。
fāng jīn lóu gé lián fēi méng , fǔ jīn wèi gǎn lái xiāng qīng 。
huì míng shén wù gòng hē hù , yī wù zhōng líng wú bù qīng 。
wǒ lái fǔ cǐ chóng tàn xī , zào wù yóu lái guì gū zhí 。
fū zuò sōng qián rì jiāng míng , sù sù hán fēng luò jīn zé 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
空山中的古老松树见证了历代人的更替,它那深沉的墨绿色身姿永远不变。山中的小昆虫、蚴蟉,在曲曲折折的树枝间相互质问,云气凝结成青黑的雷云。

在这阴雨迷茫、秋气深沉的日子里,耳边不时传来苍龙的长啸。蓬莱山上的仙子不知有无地往来,白鹤常在白天隐没于云中。百尺樛木上镶嵌着金戟,山中的十月时节,它飞舞着发出霹雳之声。千年后,它化为虬龙的形状,流脂滴下,凝成了灵珀。

如今的楼阁连绵不断,但斧斤也不敢轻易来砍伐这座松树。因为神灵们都共同保护着这棵松树,其中一物尤其珍贵,无不轻视。我来到这里抚摸着松树,不禁深深地叹息。造物主从古至今都看重孤直的品质。

此刻,我盘坐在松树前,太阳快要西落,寒风吹落了巾帻。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郭祥正介绍:🔈

郭祥正(一○三五~一一一三)(生年据本集卷二○《癸酉除夜呈邻舍刘秀才》“六十明朝是”推算),字功父(甫),自号醉吟居士,谢公山人、漳南浪士,当涂(今属安徽)人。据本集推知,约举仁宗皇佑五年(一○五三)进士,爲德化尉。神宗熙宁五年(一○七二)权邵州防御判官。六年,爲太子中舍,与江东路家便差遣,爲桐城令。後任签书保信军节度判官,未几弃官隐姑孰青山。元丰四年(一○八一)前後,通判汀州。五年,摄守漳州。七年,因事勒停。哲宗元佑三年(一○八八),起知端州。四年,致仕。卒年七十九(明嘉靖《太平府志》卷六)。祥正诗格俊逸似李白,同时人梅尧臣誉之爲“真太白後身”。有《青山集》三十卷。《宋史》卷四四四有传。 郭... 查看更多>>

郭祥正的诗:

郭祥正的词:

相关诗词:

静林寺古松 (jìng lín sì gǔ sōng)

朝代:宋    作者: 释仲皎

古松古松生古道,枝不生叶皮生草。
行人不见树栽时,树见行人几回老。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

咏松 其二 (yǒng sōng qí èr)

朝代:宋    作者: 吴芾

古邑荒凉但有松,浓阴夹道势腾空。
行人破暑忙归去,未必茅檐有此风。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

和杨公济钱塘西湖百题 松门 (hé yáng gōng jì qián táng xī hú bǎi tí sōng mén)

朝代:宋    作者: 郭祥正

沿湖九里松,行客忆江东。
尽扫炎天热,门深太古风。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

全州双松堂 (quán zhōu shuāng sōng táng)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

文殊堂下松,永日如鸣琴。
我登双松堂,时步双松阴。
中有寂莫人,安禅无古今。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

题慈谿庆安寺古松 (tí cí xī qìng ān sì gǔ sōng)

朝代:宋    作者: 冯輗

寒松一干老苍苍,古寺门前岁月长。
匠伯偶图舟楫利,禅翁方患斧斤伤。
得全此日同齐栎,勿翦他年比召棠。
可但与君期久远,相将俱列大夫行。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

进贤道上老松奇古可喜去秋经从因命於空处补种今渐有生意 (jìn xián dào shàng lǎo sōng qí gǔ kě xǐ qù qiū jīng cóng yīn mìng wū kōng chù bǔ zhòng jīn jiàn yǒu shēng yì)

朝代:宋    作者: 吴芾

来时惟爱古松青,去日新松种已成。
令尹若能终此意,清风着处会知名。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

道傍古松 (dào bàng gǔ sōng)

朝代:宋    作者: 李龏

寒流石上一株松,一半死皮藏蠹虫。
石马双双当古树,厖眉书客感秋蓬。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

官道古松 (guān dào gǔ sōng)

朝代:宋    作者: 杨万里

翠旌绿纛夹车轮,龙作长身铁作鳞。
莫笑道傍数松树,古来老却几官人。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

动物

葛仙行祠 (gě xiān xíng cí)

朝代:宋    作者: 郑玠

身为俗吏趋行部,手爇名香祝有年。
五色雀飞应荐祉,七星松古自通仙。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。

松边晚思 (sōng biān wǎn sī)

朝代:宋    作者: 李龏

小立听松声,身如海际行。
认巢飞鸟尽,脱雨素蟾生。
角动州城远,灯深古巷明。
一春和病过,犹未得心清。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
?○仄仄平○仄,平平仄仄平仄仄。
平仄平平平仄○,仄平仄仄○平○。
平平平仄仄平○,仄平仄仄仄平平。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄○○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平仄○○,仄仄平平仄平仄。