sòng wèi shēng qīng zhuó dì guī dōng dōu yīn huái wèi xiào shū lù hún qiáo tán
送魏升卿擢第归东都因怀魏校书陆浑乔潭 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 岑参 (cén cān)

井上桐叶雨,灞亭卷秋风。
故人适战胜,匹马归山东。
问君今年三十几,能使香名满人耳。
君不见三峰直上五千仞,见君文章亦如此。
如君兄弟天下稀,雄辞健笔皆若飞。
将军金印嚲紫绶,御史铁冠重绣衣。
乔生作尉别来久,因君为问平安否。
魏侯校理复何如,前日人来不得书。
陆浑山下佳可赏,蓬阁闲时日应往。
自料青云未有期,谁知白发偏能长。
垆头青丝白玉瓶,别时相顾酒如倾。
摇鞭举袂忽不见,千树万树空蝉鸣。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

jǐng shàng tóng yè yǔ , bà tíng juàn qiū fēng 。
gù rén shì zhàn shèng , pǐ mǎ guī shān dōng 。
wèn jūn jīn nián sān shí jǐ , néng shǐ xiāng míng mǎn rén ěr 。
jūn bù jiàn sān fēng zhí shàng wǔ qiān rèn , jiàn jūn wén zhāng yì rú cǐ 。
rú jūn xiōng dì tiān xià xī , xióng cí jiàn bǐ jiē ruò fēi 。
jiāng jūn jīn yìn duǒ zǐ shòu , yù shǐ tiě guān chóng xiù yī 。
qiáo shēng zuò wèi bié lái jiǔ , yīn jūn wèi wèn píng ān fǒu 。
wèi hóu xiào lǐ fù hé rú , qián rì rén lái bu de shū 。
lù hún shān xià jiā kě shǎng , péng gé xián shí rì yìng wǎng 。
zì liào qīng yún wèi yǒu qī , shuí zhī bái fà piān néng cháng 。
lú tóu qīng sī bái yù píng , bié shí xiāng gù jiǔ rú qīng 。
yáo biān jǔ mèi hū bù jiàn , qiān shù wàn shù kōng chán míng 。

送魏升卿擢第歸東都因懷魏校書陸渾喬潭

—— 岑參

井上桐葉雨,灞亭卷秋風。
故人適戰勝,匹馬歸山東。
問君今年三十幾,能使香名滿人耳。
君不見三峰直上五千仞,見君文章亦如此。
如君兄弟天下稀,雄辭健筆皆若飛。
將軍金印嚲紫綬,御史鐵冠重繡衣。
喬生作尉別來久,因君爲問平安否。
魏侯校理復何如,前日人來不得書。
陸渾山下佳可賞,蓬閣閑時日應往。
自料青雲未有期,誰知白髮偏能長。
壚頭青絲白玉瓶,別時相顧酒如傾。
搖鞭舉袂忽不見,千樹萬樹空蟬鳴。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

jǐng shàng tóng yè yǔ , bà tíng juàn qiū fēng 。
gù rén shì zhàn shèng , pǐ mǎ guī shān dōng 。
wèn jūn jīn nián sān shí jǐ , néng shǐ xiāng míng mǎn rén ěr 。
jūn bù jiàn sān fēng zhí shàng wǔ qiān rèn , jiàn jūn wén zhāng yì rú cǐ 。
rú jūn xiōng dì tiān xià xī , xióng cí jiàn bǐ jiē ruò fēi 。
jiāng jūn jīn yìn duǒ zǐ shòu , yù shǐ tiě guān chóng xiù yī 。
qiáo shēng zuò wèi bié lái jiǔ , yīn jūn wèi wèn píng ān fǒu 。
wèi hóu xiào lǐ fù hé rú , qián rì rén lái bu de shū 。
lù hún shān xià jiā kě shǎng , péng gé xián shí rì yìng wǎng 。
zì liào qīng yún wèi yǒu qī , shuí zhī bái fà piān néng cháng 。
lú tóu qīng sī bái yù píng , bié shí xiāng gù jiǔ rú qīng 。
yáo biān jǔ mèi hū bù jiàn , qiān shù wàn shù kōng chán míng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
井上的桐叶随着雨水纷纷扬扬,灞亭上秋风卷起。
故人在战场上取得胜利,骑着马归到了山东。
请问你今年已经三十多岁了,能使你的名声传遍人间。
你可曾见过那三座高山直插云霄,直上五千仞,看到你的文章也如此挺拔。
像你这样的才子,在天下之间是稀有的,你的雄辞和健筆就像飞翔一样。
将军手持金印,身披紫绶,御史戴着重重绣衣和铁冠。
乔生作为尉官,已经离开很久了,我因你而问候平安。
魏侯在校场里进行整理,情况如何?前几天有人来,但无法传递消息。
陆浑山下的景色宜人,值得欣赏,如果有空闲时间,你应该去那里走走。
我自己也感到青云尚未有着落,谁知道白发居然长得如此之快。
垆头放着青丝白玉的酒瓶,我们离别时相互举杯,犹如倾倒一般。
摇动鞭子,举起袖子,突然你消失不见了,成千上万的树木中只有蝉鸣声回荡。

赏析:这首诗是唐代诗人岑参创作的《送魏升卿擢第归东都因怀魏校书陆浑乔潭》。诗人以豪放的笔法,描绘了魏升卿获得功名后的归乡之情,同时也表达了对友人陆浑的思念之情。整首诗以自然景物和人物的描写为主线,通过抒发诗人的情感,表达了对友情和壮丽自然的赞美之情。
首节描述了秋雨和秋风,井水涌动,形势壮丽。这里写景的同时,也揭示出诗人的豪迈之情。接着以魏升卿的归乡为引子,引发了对他年龄和成就的思考,暗示着他的壮丽事迹。
第二节描写了山峰的高耸和魏升卿的文才,将两者相对照,展现了魏升卿的卓越之处。第三节则表现了魏升卿和陆浑的亲近之情,用“乔生作尉”一句表达了对陆浑的关切和思念。同时,也提到了魏升卿的现状,暗示了友人之间的联系有所中断。
最后两节,诗人以“垆头青丝白玉瓶”为象征,描绘了离别时的情感,以及友情如酒般的珍贵。最后两句则以蝉鸣的寂静来表达了友人之间的别离之情。
这首诗写景描写了自然风光,又抒发了友情之情,以及对友人魏升卿的敬佩之情,体现了岑参豪放的写作风格。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者岑参介绍:🔈

岑参,南阳人,文本之後。少孤贫,笃学,登天宝三载进士第。由率府参军累官右补阙,论斥权佞,改起居郎,寻出爲虢州长史,复入爲太子中允。代宗总戎陕服,委以书奏之任,由库部郎出刺嘉州。杜鸿渐镇西川,表爲从事,以职方郎兼侍御史领幕职。使罢,流寓不还,遂终於蜀。参诗辞意清切,迥拔孤秀,多出佳境;每一篇出,人竞传写,比之吴均、何逊焉。集八卷,今编四卷。 查看更多>>

岑参的诗:

相关诗词:

送刘校书游东鲁 (sòng liú xiào shū yóu dōng lǔ)

朝代:唐    作者: 许棠

内阁劳雠校,东邦忽纵游。
才编精二雅,分合遇诸侯。
暗海龟蒙雨,连空赵魏秋。
如经麟见处,驻马瞰荒丘。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

送魏正则擢第归江陵 (sòng wèi zhèng zé zhuó dì guī jiāng líng)

朝代:唐    作者: 武元衡

商山路接玉山深,古木苍然尽合阴。
会府登筵君最少,江城秋至肯惊心。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

送李恬及第後还贝州 (sòng lǐ tián jí dì hòu huán bèi zhōu)

朝代:唐    作者: 方干

成名年少日,就业圣人书。
擢桂谁相比,籝金已不如。
东城送归客,秋日待征车。
若到清潭畔,儒风变里闾。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

题魏府藏赵公饮器 (tí wèi fǔ cáng zhào gōng yǐn qì)

朝代:宋    作者: 朱熹

赵公饮器魏府藏,我思两公爱甘棠。
惟魏子孙实无斁,敬奉其盈如升克。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

送杜佐下第归陆浑别业 (sòng dù zuǒ xià dì guī lù hún bié yè)

朝代:唐    作者: 岑参

正月今欲半,陆浑花未开。
出关见青草,春色正东来。
夫子且归去,明时方爱才。
还须及秋赋,莫即隐嵩莱。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

送魏正则擢第归江陵 (sòng wèi zhèng zé zhuó dì guī jiāng líng)

朝代:唐    作者: 武元衡

客路商山外,离筵小暑前。
高文常独步,折桂及龆年。
关国通秦限,波涛隔汉川。
叨同会府选,分手倍依然。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

送魏广秘校同年 (sòng wèi guǎng mì xiào tóng nián)

朝代:宋    作者: 刘敞

羡君归着老莱衣,风雨纷纭欲别时。
会是东堂许为友,自怜扶路不胜悲。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

抒情 离别

送魏君俞知宿迁 (sòng wèi jūn yú zhī sù qiān)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

魏侯得名能治剧,江湖作吏声籍籍。
人言才似钜鹿公,诏书擢守二千石。
前日见贤後得罪,艾封沾襟复自悔。
牛刀割鸡不作难,看公来上宿迁最。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

送刘唐卿户曹擢第西归六首 其二 (sòng liú táng qīng hù cáo zhuó dì xī guī liù shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 范成大

学道何关紫与青,发身聊假佛名经。
归来解尽程书缚,千古文章似建瓴。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

东都送郑处诲校书归上都 (dōng dōu sòng zhèng chù huì xiào shū guī shàng dōu)

朝代:唐    作者: 杜牧

悠悠渠水清,雨霁洛阳城。
槿堕初开艳,蝉闻第一声。
故人容易去,白发等闲生。
此别无多语,期君晦盛名。

仄仄平仄仄,仄平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄平平平○仄仄,平仄平平仄平仄。
平仄仄○平仄仄仄平仄,仄平平平仄○仄。
○平平仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄仄仄○○仄○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平○,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平仄仄平平○。
平平平平仄仄平,仄平○仄仄○平。
○平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。